Thứ Tư, 9 tháng 3, 2011

22. Vũ trụ


Vũ trụ trước mắt hắn, hắn phản ánh vũ trụ. Con người nhìn thấy vũ trụ, rồi, vũ trụ ở trong lòng mình. Có người tự phụ thuộc vào vũ trụ riêng của mình và thậm chí chết cho cái vũ trụ đó.
“Em” hãy ngồi uống cà phê trong một phòng lạnh và yên tĩnh, hãy nhìn lên vũ trụ bao la với vô số các vì sao. Em đã quy nạp cái vũ trụ đó cho riêng mình mà gọi là “vũ-trụ-bị-quy-nạp”. Có lúc em đã tự làm hại mình. Có một diễn viên tên “A.” nào đó đã yêu một người con gái (có lẽ là diễn viên, ca sĩ hay người mẫu gì đó), vì một vấn đề nào đó quá nghiêm trọng đối với hắn, hắn đã tự chết, vũ trụ của hắn là một người đàn bà? Có một cô gái nào đó đã quy nạp vũ trụ vào một người đàn ông cụ thể, và cô ta chỉ thiên duy nhất về người đàn ông đó thôi! Vì nó mà có cô Juliet và anh chàng Romeo đã chết. Ôi! sống gởi, thác về, con người là đứa con của vũ trụ thì cuối cùng phải về với vũ trụ chứ!
Bạn có thể nói rằng nó vô hạn hay có giới hạn. Nếu giới hạn thì bên kia vũ trụ là cái gi? Sao bạn biết không có cái gì? Ngược lại, nếu có cái gì thì nói đến giới hạn để làm gi?  
Ông Newton, có một lần không hiểu vũ trụ là cái gì, bèn hỏi Thượng đế. Ông Thượng đế mới trả lời là chả biết nữa, ông ấy đang ngủ choàng tỉnh dậy, thấy rất ngạc nhiên vì cái vũ trụ mà mình đã tạo ra!, bèn lên “dây cót”, thế là cái vũ trụ ấy vận động. Chu choa, đến cái ông Thượng đế cũng không trả lời được vũ trụ là cái gì, thế thì ai mà biết được.
Hắn có mơ thấy một ông tưởng mình và tự xưng mình là bá chủ thế giới với vũ khí hiện đại nhất trong tay. Ông ta bắt hắn, hắn không sợ. Ông ta hỏi hắn:
- Thế nào là trung dung? Thế nào là nhân? trí? dũng?
Hắn “đạp” ông ấy:
- Ông không hiểu gì về trung dung cả, trong trung dung không chuyện có bá chủ thế giới! Ông không hiểu gì về đại nhân, đại trí, đại dũng cả, người làm bá chủ thế giới bằng cách lấy đức phục người, chứ lấy sức mạnh ép người ta phải khuất phục như là động vật thì có gì là đại nhân, đại trí, đại dũng! Vì thế cái mà ông goi là bá chủ chỉ là “tưởng” mà thôi”.
Rồi hắn mới chỉ lên vũ trụ và nói: 
- Ông với cái vũ trụ, ai to hơn? Ông có chết không? Tại sao ông sẽ phải chết?
Cái ông bá chủ vũ trụ kia, tất nhiên là nghẹn họng.
Hắn nhớ mang máng về khái niệm “entropi” và “thăng giáng”, ..., vũ trụ, một ngày nào đó sẽ đồng nhất, chẳng hạn, về nhiệt độ; một ngày nào đó, vô cùng xa xôi, người ta quá lo xa! Hắn lại nhớ khái niệm về “vacuum”, vũ trụ chứa đầy chân không. Rồi khái niệm về “hạt cơ bản”, bạn hãy nhìn lên cái bàn, bạn sẽ nghĩ là nó đầy đặc vật chất, nhưng thực ra nó là trống rỗng được gắn bó bởi những lực kỳ bí. Hắn lại nhớ thêm khái niệm về “lỗ đen”, nó đang minh chứng cái có sẽ biến thành cái không, cái không sẽ sản sinh ra cái có, nhưng đó là do con người luận ra vậy, chắc gì đã vậy!
…Người ta tưởng Chúa Jesus thường suy gẫm về các đạo lý (liên quan đến Kinh thánh sau này), nhưng đêm đêm Chúa nhìn lên vũ trụ, ngắm các vì sao và trầm đắm trong các ý niệm.
Bạn có thể nhìn thấy vũ trụ và suy gẫm về nó, nhưng nó không bao giờ quan tâm đến bạn đâu, vậy thì bạn quan tâm đến nó làm gì vô ích.

(Ngày 9/3/2011)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét