"Xưa kia ta bé ta vui
Nay ta nhớ lại, bùi ngùi trong mơ"
Tôi đã mơ
thấy trường tôi ở cách Cầu Chìm khoảng 500m, nằm phía bên phải đường (hướng
huyện Đại Lộc đi lên huyện Hiên/Giằng, Quảng Nam), từ cầu sẽ đi qua một cái chợ
nhỏ!, quanh trường được bao bọc bởi những hàng dương liễu, trước cổng trường
hơi mé mé về phía bên trái là một cái gò mã (nghĩa địa), hơi mé mé xa hơn một
tí về phía bên phải là các hộ sống dọc bờ sông Vu Gia và làm nghề sản xuất bánh
tráng hay sản xuất tơ lụa từ dâu tằm.
Tôi đã mơ
thấy, thuở đó đi học cả sáng chiều, sáng nào mẹ tôi cũng bảo tôi vào lấy 5 đồng
trong một cái lỗ bí mật ở cây cột giữa nhà để ăn 2 tô mì Quảng nhỏ vào buổi
trưa, có lúc tôi đã lấy 10 đồng!, ăn trưa hết 2 đồng rưỡi hay 5 đồng, tiền còn
lại tôi mua đủ các loại bi màu xanh đỏ vàng tím và chơi bắn bi suốt cả buổi
trưa.
Tôi đã mơ
thấy có buổi sáng đi học, ngang qua gò Quan Âm, thấy có một đám đông người tụ
tập, có một chiếc chiếu mới tinh phủ lên một cái xác chết và có bóng một Linh
mục đang đứng bên cầu nguyện cái gì đó. Đêm trước đó, tôi đã thấy đèn ‘hỏa châu’
bay sáng rực trời, nghe vô số tiếng súng nổ rất to, tôi nghĩ đó là một trận
chiến lớn xảy ra, không ngờ hôm sau tôi mới biết là lính trên đồn Núi Lở thấy
một cái bóng đen chạy ngang qua đường mà họ đã đem toàn bộ hỏa lực quân sự để
bắn vào cái bóng đen đó - sau này tôi mới nghe một người chú nói rằng có
lẽ đó là một cán bộ nằm vùng!
Tôi đã mơ
thấy những người lính, có lúc nghe ‘đoàng’ một cái rồi hàng xóm nói là có anh
lính đã bắn được một con heo rừng và hãy đến đó mà mua về nhà ăn, có lúc nghe
‘tắc-cù’ một cái (từ một cây súng trường Nga!) mà hàng xóm nói rằng chắc có một
anh lính nào đó đã ‘ra đi’, có lúc nghe tiếng cười nói hún hớn ‘phây đô la’
(=5 usd) từ một cô bán nước giải khát nào đó đã lừa được một ‘thằng Mỹ’ từ một chai
nước ngọt…
Tôi đã mơ
thấy ba mẹ tôi kể rằng có một ông làm cách mạng, vợ ông ấy vì tổ chức biểu tình
mà đã bị bắn chết ở ‘công trường Quách Thùy Trang’, còn ông ấy thì mơ ước vô
cùng được một lần nhìn thấy con trai của mình lớn lên trông như thế nào. Một
đêm tối, ông bà ngoại tôi đã dẫn ‘cậu bé’ đến nhà chú tôi chơi, thế là trong gần 22 năm (từ 1954 đến 1975), với ánh đèn dầu le lói, người cha chỉ có một lần được
nhìn thấy bóng con mình qua khe giữa 2 tấm ván của cái 'chồ' (gác gỗ), nay nghĩ lại tôi vẫn còn rất cảm động.
Tôi đã mơ
thấy thầy tôi thường sáng chạy xe đạp ngang qua khu ruộng mông mênh trước nhà
tôi, gọi tôi, rồi chở tôi đi học (vì ba tôi đi dạy ở hướng ngược lại), tôi nhớ
thầy có dạy hát một bài về ‘Sơn Tinh-Thủy Tinh’ như: "Sử vàng ghi chép, ngày trước Hùng
Vương, có nàng công chúa, mắt xanh trời hờn. Chim đồn vang đến mây huyền: đây
đấng anh hùng công chúa xe duyên tang tang tích tang tình tình tang tang tích
tang tình tình tang".
‘Buổi sáng mai hôm ấy, một buổi mai đầy sương thu và gió lạnh. Mẹ tôi âu yếm nắm tay tôi dẫn đi trên con đường làng dài và hẹp. Con đường này tôi đã quen đi lại lắm lần, nhưng lần này tự nhiên tôi thấy lạ. Cảnh vật chung quanh tôi đều thay đổi, vì chính lòng tôi đang có sự thay đổi lớn: Hôm nay tôi đi học’.
Trả lờiXóaThật là ấm áp LB nhỉ...giá mà giờ đây MTV chỉ ước giá mà được mẹ nắm tay âu yêm trong những lúc chông chênh để tâm mình có thể tĩnh được thôi.....mà giờ đó cũng chỉ làm một giấc mơ mà thôi LB à.
cuối tuần mơ những giấc mơ đẹp nghe anh
À, đêm qua LB có mơ thấy trường xưa thật, nhưng LB đau khổ nghĩ là 'ôi, ta sẽ không còn mơ nữa'..., cám ơn MTV nghen.
XóaChào anh Lá Bàng !
Trả lờiXóaTa đang có Giấc Mơ lớn ...một sân khấu màn ảnh RỘNG .
Vậy mà anh LB cứ mơ giấc mơ nhỏ là sao vậy ta ?
Hay là Mơ trong MƠ anh nhỉ ?
Loài Người vốn Vô Minh nên trần ai vốn VÔ SỰ !
Lạm bàn cùng anh cho vui .
Thân mến
'Ôi, ta sẽ không còn mơ nữa', đã không còn mơ nữa thì biết đâu là lớn nhỏ, thank bạn Hồ Điệp.
XóaChào Anh !
Trả lờiXóaÀ, mình đã gặp Jacky một lần rồi, hân hạnh làm quen.
Xóabỗng dưng mộc lại nhớ Quảng Nam, nơi đã sinh ra mình, nuôi mình lớn lên, bày cho mình biết làm thơ "hôm qua mưa rớt sau vườn / sáng mai cô bé tới trường mới hay" dân mình vô tư như thế đó bác Bàng ạ!
Trả lờiXóa"Xưa kia ta bé ta vui
XóaNay ta nhớ lại, bùi ngùi trong mơ"
Thân.
Tôi đã đọc hết giấc mơ của anh và nhận ra quê hương mình đẹp ở chỗ nào rồi? Mảnh đất Quảng Nam thân thương này nhất định sẽ trì níu hồn người quay lại. Ha anh?
Trả lờiXóaThúy Nga thân, có rất nhiều kỷ niệm, không thể kể dài, có những kỳ niệm nghĩ đến là lập tức hiện ra, đêm hôm đó LB đã nằm mơ thấy trường xưa và khi thức dậy còn nửa tỉnh nữa mê - LB cảm thấy rất bàng hoàng. Cám ơn bạn.
Xóagiấc mơ thiên đường
Trả lờiXóaCó 2 loại thiên đường: thiên đường ngay trong cuộc sống và thiên đường sau khi ta chết (!).
XóaNhưng còn có một loại thiên đường thứ 3. Có một nhà thông thái nói rằng: cái gì mà mỗi sáng mai thức dậy ta không phải lo cơm áo gạo tiền, không phải bôn ba chen lẫn giữa chợ đời hầu như mất hết nhân tính, không phải chứng kiến cái được gọi là tình nghĩa phiêu lưu ảo ảnh bởi danh vọng hay cái tôi đem lại, không phải lo một ngày nào đó tình yêu sẽ tan vỡ và đưa ta vào vực thẳm đau khổ khôn cùng, không phải nghe bọn quỷ sa-tăng thừa cơ hội nói xấu ta, không phải lo sợ những căn bệnh nan y quái ác đang rình rập ta... - cái đó là một loại thiên đường bí mật.
Thân.
Trùi ui, nhận xét của Rùa con được anh Lá Bàng trích dẫn kìa, lại còn được gọi là "học sinh" nữa cơ chứ, híhí. Cảm ơn chia sẻ của anh nha. Chúc anh cuối tuần vui!
Trả lờiXóaNhận xét của Rùa con được anh Lá Bàng trích dẫn kìa, Rùa còn được gọi là "học sinh" nữa cơ chứ, hihi. Cảm ơn chia sẻ của anh nha. Chúc anh cuối tuần vui!
Trả lờiXóaThì Rùa có là học sinh mới trở thành blogger chứ, hì... Chúc chiều ngọt ngào nghen.
Xóa