Đến nay
mình đã viết khá nhiều bài (hì…), thực ra không có bài nào là dễ viết cả, viết rất tốn
năng lượng thần kinh. Và thực ra, mình thích viết về chuyện ‘sa lưới tình’,
nhưng mình lại rất yêu thực tế, thôi, để hôm nay viết thư giãn mấy ngày Tết
vậy. Về vấn đề xài tiền, nếu đọc xong bài này mà có bạn bình ‘đắt tiền là chất
lượng’, ‘tiền nào của nấy’ hay 'tôi luôn luôn đúng'... thì không có gì để bình... Thông qua một số ví dụ
có thật, ta hãy xem ông cha ta hay người nước ngoài quan niệm về xài tiền như
thế nào?
Về cá cảnh,
có các loại cá rất đắt tiền như cá rồng (Platium, huyết long, kim long...), cá tai tượng, quái
ngư (La Hán/mặt quỷ, hồng két, đuối, phối châu Phi, kiếm ma, thủy bao nhãn,
răng dao, ranchu Nhật, thủy tinh, khủng long 6 sừng)... Loại cá La Hán khi bị bệnh
thì rất khó trị, cá long nhãn (hay tương đương) là loại cá ‘nhõng nhẽo’ và dễ
chết…, ngoài ra, mua thì đắt với giá đến vài ‘chai’/con, nhưng khi bán thì bán
rẻ, có năn nỉ cho cố thì chỉ được vài trăm ngàn/con (trừ trường hợp nhượng lại
cho người thân)…. Thực ra, trừ việc ‘khoe’ cá cảnh ở công ty/khách sạn hay ở nhà to cửa
rộng, ta nuôi cá là để có ‘bạn’ trong nhà chứ có phải là để khoe khoang với ai
đâu!
Về bóng đèn,
những hệ thống đèn ngoại (cả bộ com-lê) thường có dây ‘mát’ (phít cắm 3 chấu),
khi xài ở VN thường có hiện tượng nóng lên, bị nổ/cháy bốc khói khét lẹt và
phát ra tia hồng ngoại rất nguy hiểm, đặc biệt là đối với nhà có la-phông bằng
nhựa hay nhà gỗ, ngoài ra, các loại bóng ‘đèn lon’ có thời gian sống rất
ngắn… Qua kinh nghiệm ở nhà đẹp, mình thấy bóng đèn VN có gía mềm, phù hợp nhất
và thọ nhất.
Về điện
thoại di động, có loại trên dưới 1 triệu, vài triệu, mười mấy triệu, chưa nói
đến loại giá cao hơn rất nhiều. Thực ra,
đa số blogger xài điện thoại chủ yếu là để gọi, nhắn tin (hay nghe nhạc), có
một số ít dùng để truy cập internet (blog), để đọc truyện hay xem phim… Có
người chỉ gọi và nhắn tin nhưng mua cái điện thoại gần 20 triệu, rồi không thấy
ai ‘trầm trồ’ nên chán, vì hiện nay mấy loại điện thoại đó người ta đã ‘thấy
rồi, khổ quá, khoe mãi!’.
Về xe máy, ngoài
các xe thông dụng và giá vừa phải của Nhật hay Hàn quốc, có loại giá cao hơn
như Air Blade, Exciter, SH (hay tương đương), rồi xe đua (vài trăm triệu), thực
ra xe đắt tiền nhưng nặng/kềnh càng mà chạy ở chỗ đông người/kẹt xe thì bất
tiện hơn. Có người mua một chiếc Exciter giá 60 triệu, nhưng chỉ có một mình
chủ xe chạy chứ người khác không chạy được vì nó là xe có ‘côn’, cần số chỉ có
một nửa (dùng đầu ngón chân dích lên), khó chạy hơn xe Win hay Attila/Leed/Vespa
rất nhiều. Kinh nghiệm cho thấy loại xe máy trên dưới 30 triệu là xài quá tốt
rồi.
Về ô-tô, có
loại giá dưới 1 tỉ (khoảng 40.000 đô/chiếc, trọn bộ) có loại đến trên dưới 2
tỉ, chưa nói đến các loại cực đắt khác. Trừ mục tiêu kinh doanh, xài ô-tô thì
mỗi năm lỗ trên 100 triệu (thuê lái xe, xăng, bảo hiểm/kiểm định, sửa chữa/thay phụ
tùng rất đắt tiền, và giá xuống do mốt mới xuất hiện), trong lúc lương bình
quân hiện nay của 2 vợ chồng (nếu may mắn) thì mỗi năm được hơn 100 triệu, đủ
bù lỗ cho chiếc ô-tô chứ chưa nói đến các chuyện khác!
Về nhà cửa,
nhà có 2 vợ chồng và 1-2 con thì chỉ cần có 1 lầu là được, nhưng có người vì
‘sĩ diện’ mà làm nhà 4-5 tấm/mê (trừ trường hợp để kinh doanh). Một căn nhà 1
lầu thì điện nước và sửa chữa khoảng 1-2 triệu/tháng. Vừa rồi, mình nghe nói có
căn nhà 34 phòng của một đại gia, chỉ làm lại hệ thống đường nước nóng mà nghe
đồn là tốn đến trên 3 tỉ đó… Nhà nhiều tầng thì điện nước và bảo hành phức tạp
hơn rất nhiều chứ không đơn giản là phải chổng mông lau mấy cái cầu thang như
ta tưởng!
Về cà phê,
trong xóm thì giá 10-20.000đ/ly, ra đường mặt tiền thì 30-40.000/ly, ra đường
Nguyễn Huệ/Hàm Nghi (Sài Gòn) thì 80.000/ly, chưa nói đến chuyện đi uống cà phê
thư giãn ở Hà Nội hay ở sân thượng của tòa nhà Huyn-dai Sài Gòn… Nhưng cà phê
nào cũng là cà phê, cà phê vườn ở Ban Mê giá khoảng 15-20.000/ly nhưng lại ngon
nhất và trữ tình nhất!
Về
bia-rượu, có các loại bia từ bia Sài-Gòn đến bia Ken, bia Ken Pháp ở nhà hàng
đến 30.000đ/chai (nghe nói ở VN, trung bình mỗi người uống 25 lít bia/năm hay 75 chai bia x 90 triệu người, và Tết này cả nước uống khoảng 5 triệu lít bia hay 15 triệu chai bia!), chưa nói đến các loại rượu ngoại ‘đểu’ giá 2-3 triệu/chai hay
hơn… Ôi, vào sàn nhảy mà uống một chai rượu đểu giá 2 triệu, vào nhà hàng mà
làm vài chục chai ‘ken Pháp’, hay gọi một em cẳng dài nào đó với giá
3-8.000đô/đêm… có phải là 'ném tiền qua của sổ' không, trong khi đó rút tiền cho cha hay mẹ vài trăm ngàn đồng thì kêu trời như bộng!...
Quay lại
chuyện ông Nguyễn Trãi, nhà ông có vách là những thanh tre đón gió lộng (theo
truyện ‘Sao khuê lấp lánh’). Ỷ Lan phu nhân vì không ham xài tiền nên được dân
gọi là ‘bồ tát’. Ông Nguyễn Bình Khiêm (là nhà triết học của Việt Nam !),
rồi ông Nguyễn Khuyến/Nguyễn Du cũng không khác gì mấy... Đó là những danh nhân
sống cao khiết mà các thế hệ con cháu nên học hỏi.
Quay lại
chuyện người nước ngoài.
Mình có làm
việc với một chuyên gia người Anh. Các bạn biết là năm 1998, ở VN có xuất hiện
cái điện thoại Nokia/Ericsson/Motorola to như cục gạch. Đến năm 2004, người VN
ai cũng thay điện thoại đời mới, nhưng cái ông người Anh này (lương cở 15.000
đô/tháng) vẫn xài cái ‘cục gạch’ mà mặt tỉnh queo!
Mình có làm
việc với một chuyên gia Hà Lan. Anh ta có một cái quần xài vài năm rồi, cái lai
quần bị rách. Anh ta mới gọi chị tạp vụ lại, mình tưởng đâu anh nhờ chị ta mua
quần mới, ngờ đâu anh ta nhờ ‘tìm một miếng vải như vải quần cũ, rồi may ‘bạ’
lên cái lai quần đã rách!’. Khi nghe ở VN người ta mua xe trung bình là 40.000
đô, anh ta trố mắt lên và bảo ‘tôi mới mua một chiếc ô-tô có 3.000 đô à!’, anh ta lại thích sống ở nhà cấp 4 (nhà cổ), trong khi đó lương của anh ta cũng chẳng kém gì ông nói trên và có một biệt thự
rất to ở trung tâm thủ đô Amsterdam !
Mình có nhậu
với một đại gia Malaysia (Anh, Thụy Điển) ở Kuala Lumpua, mỗi lần nhậu, họ chỉ
uống có 1 chai bia/người, cao lắm là 2 chai. Ông ta kể ‘mới hồi nảy, có một
nhóm người VN vào uống đến mấy thùng bia, đến nỗi chủ nhà hàng phải cho xe đến
siêu thị chở về mới thỏa mãn mấy ông trời đó!’…
Có phải ông
cha ta ‘keo kiệt’ không?, không, ông cha ta sống rất gương mẫu và có nền tảng triết lý của dân tộc Việt. Có phải người nước
ngoài ‘keo kiệt’ không?, không, mình có hỏi họ, họ chỉ trả lời đơn giản là
‘chúng tôi đã được học về lối sống tiết kiệm từ năm lớp 3’. Tóm lại, 'chín người thì mười ý', mình chỉ viết cho vui, ta có nên phát triển tính cách 'tri túc, tiện túc, đãi túc, hà thời túc; tri nhàn, tiện nhàn, đãi nhàn, hà thời nhàn' (Nguyễn Công Trứ) hay ‘người VN nghèo nhưng lại xài sang nhất thế
giới’ không? Đây là một câu hỏi mở thôi nhé, hì...
...À, bổ sung tí, mình hổng có thích... Tết, tất nhiên Tết là cơ hội để xum họp gia đình (kết hợp với nghỉ phép). Hôm qua, anh bạn già của mình nói có vẻ gượng gạo 'Tết ấy mà', vợ ông ta ở xa gọi điện về bảo mua sắm bàn ghế đủ thứ, ông ta trả lời 'No'. Ông 'Tiến sĩ kỳ lạ' lương có hơn 4 triệu/tháng, phải về quê ăn Tết, mà đi lại và ăn uống trên đường đã hết cở 4 triệu rồi! Cô Ô-xin bảo 'chỉ có bọn con nít là thích Tết, chủ yếu là được lì xì'. Còn mình thì nhức hết cơ bắp tay, bắp chân, đi lại sắp ngã mấy lần vì dọn dẹp trong nhà và ngoài vườn, không có tiền đi mát-xa, híc..híc...
...À, bổ sung tí, mình hổng có thích... Tết, tất nhiên Tết là cơ hội để xum họp gia đình (kết hợp với nghỉ phép). Hôm qua, anh bạn già của mình nói có vẻ gượng gạo 'Tết ấy mà', vợ ông ta ở xa gọi điện về bảo mua sắm bàn ghế đủ thứ, ông ta trả lời 'No'. Ông 'Tiến sĩ kỳ lạ' lương có hơn 4 triệu/tháng, phải về quê ăn Tết, mà đi lại và ăn uống trên đường đã hết cở 4 triệu rồi! Cô Ô-xin bảo 'chỉ có bọn con nít là thích Tết, chủ yếu là được lì xì'. Còn mình thì nhức hết cơ bắp tay, bắp chân, đi lại sắp ngã mấy lần vì dọn dẹp trong nhà và ngoài vườn, không có tiền đi mát-xa, híc..híc...