Thứ Năm, 6 tháng 2, 2020

1207. Dâng sao giải cô Rô Na và Thỉnh vong giải con C (Chuyện kể và lời bình)

Mới đây, trên mạng có xuất hiện một nhân vật nữ có... quyền lực vô biên, đó là cô Rô Na, dĩ nhiên Rô Na không phải là cái thứ tiếng Háng-Vịt... ‘xâm lược’ (cách gọi của Nguyễn Đút Xen, Lung Kê và Thích Nhừ Tật), như sau:
Không có mô tả ảnh.-Đi đâu đó? Đi học... Sao về rồi? Cô cho nghỉ... Cô nào cho nghỉ? Cô Rô Na. (H.1)
---
Mỗi thiên hà có trung bình 100 triệu ngôi sao, và vũ trụ có khoảng 2000 tỉ thiên hà (Christopher Conselice, Đại học Nottingham, Anh), dễ suy ra là có ít nhất là 200.000 triệu tỉ ngôi sao trong vũ trụ... Cách đây # 2500 năm (thời Khổng, Lão, Trang), dân số Trung Hoa cổ đại vào khoảng 30 triệu người* (bằng  30/120 triệu dân số thế giới, hay xem xem 20%, khá như hiện nay là 18,66%)... Với đầu óc mông muội vào thời đó, người Trung Hoa cổ đại lấy 200.000 triệu tỉ ngôi sao để làm... ‘SAO CHIẾU MỆNH’ cho... 30 triệu dân Lạ, nói như vậy thì cái mặt trời to tổ bố sẽ chiếu mạng cho tay... Kụk Kặk à!, hahaha...; thật vậy, họ còn bảo quả đất là hình vuông với mỗi cạnh khoảng một hai trăm dặm (khi Ngọc Hoàng cầu cứu, Phật Tổ vội vã đáp... máy bay Airbus từ Tây Thiên* đến Lạc Dương* mất có 2 tiếng đồng hồ chớ mấy!, hahaha), to như nước... Trung Hoa cổ đại, còn xứ Hoa Hạ là trung tâm của cái hình vuông đó nên gọi là nước Giữa, hahaha... Vâng, sự ngu dốt đến là mông muội, kể cả mấy tay sư Thích Hành Quyết hay Thích Thái Thịt hiện nay!
‘Vong’ là gì? Ngộ đéll piết! Nhưng trong phim Thần Bài của Tàu (God of Gamblers) có kể chuyện Châu Tinh Trì vì muốn giúp cho người đã chết (ông nội), nên đã dùng cỗ máy thời gian để quay trở về thời 54 năm trước; tại đây anh gặp Củng Lợi và hai người yêu nhau...; Châu Tinh Trì giải cứu thành công (đại thắng Thần bài của Pháp) nên trở về thế giới thực, Củng Lợi khóc lóc đòi theo, chàng nói: ‘Nếu em mà theo anh về thế giới thực thì em đã là một bà cụ 20 + 54 = 74 tuổi rồi, còn yêu nhau cái con mother gì nữa!', Củng Lợi ‘thất kinh từ bỏ... biết là làm sao’!...; tại Paris!, bất ngờ ngoài đường chàng gặp lại Củng Lợi - mới 20 tuổi, té ra là nàng đã chết cách đây 20 năm! và đã đầu thai thành người... Pháp!... Đấy, người Tàu cũng déll biết ‘vong’ là cái con mẹ gì cả!, thế mà ta!, híc..híc... Khi nước ‘Con C’ chiếm Hoàng Sa và Trường Sa (Gạc Ma) của ta, rồi đem gần triệu quân xâm lược nước ta vào ngày 17/2/1979 (cuộc chiến vẫn còn tiếp diễn 10 năm sau), hay đưa ‘Giàn khoan 981’ vào các khu để đớp... L (dầu lửa...) của nước ta, kể cả khi ‘con C-Vũ Hán’ tà tà vượt qua biên giới vào nằm... thư giãn ở nước ta..., thì mấy ông Thích Hành Quyết hay Thích Thái Thịt bảo chúng sinh rằng hãy ‘tu tập bảy bảy bốn chín ngày’ thì ‘Quân xâm lược bành trướng dã man’ sẽ... tự động rút lui về... Vũ Háng!, hahaha... Vâng, đến cả người Tàu cũng déll biết 'vong' là cái cmn gì!, và ‘vong’ Củng Lợi cũng chỉ có cái Lon... Coca mà thôi!, hỡi mấy ông quỷ nhập tràng, à quên, ‘qủy nhập chùa’ Thích Hành Quyết hay Thích Thái Thịt!
Xin chép lại... ‘...Xuất hiện rất nhiều đàn quạ bay trên bầu trời ở nhiều địa phương của TQ. Không chỉ là đi đơn lẻ mà là chúng đi theo đàn lớn. Quạ theo dân gian là điềm báo dữ, khả năng có người chết và quạ cũng là động vật hay ăn xác chết, kể cả xác người... Một số cư dân mạng đã bàn luận sôi nổi: “Xác chết có thể thu hút rất nhiều quạ”; “Vào thời Trung Hoa cổ đại khi sắp thay đổi triều đại thì quạ bay đầy trời”; “Quạ luôn là điềm gở trong lịch sử, đặc biệt là đối với triều đình”... Hiện tại dịch bệnh Vũ Hán đang làm rung chuyển TQ và thế giới. Trên bầu trời nhiều nơi TQ lại liên tục xuất hiện nhiều đàn quạ đen và sương mù chưa rõ nguồn gốc. Điều này thực ra là đang nói cho con người một thiên cơ: “Sương mù là tàn dư của một sinh mệnh không gian khác sau khi bị tiêu hủy”. Thực sự có sinh mệnh của không gian khác sao?’ (tinhhoa-net), hay ‘Vũ Hán xuất hiện sương mù ‘tử thần’ được cho là xuất phát từ các lò thiêu bệnh nhân chết khiến người dân sợ hãi?’ (DanViet, DaIly Star, fb Trương Văn Khoa)... Đây là một loại giả định hay là một dạng của ‘thuyết âm mưu’*, trong đó, người ta giả định rằng ‘sương mù bất thường’, ‘sương mù chưa rõ nguồn gốc’ hay ‘sương mù tử thần’ (ở TQ hiện nay) là ‘không gian sinh mệnh’, mà có thể là thế giới linh hồn, hồn ma bóng quế, oan hồn uẩn tử của con người sau khi chết tụ lại!..., nói chung, nó là thế giới ‘VONG’!, nhưng dù sao đó cũng chỉ là một giả định, vì thuyết ‘mông muội-phi khoa học’ này chỉ có ở các bộ óc ở nước... ‘Con C’ - như câu chuyện dưới đây...  
*
‘DÂNG XÚ-CHIÊN GIẢI CON C*’ (Khuyết Danh)

Đêm nay đúng 23h35 hai vợ chồng tôi mới về được đến nhà, vừa dắt xe vào nhà bà vợ tôi vội dâng lễ trên ban thờ... Miệng vừa lẩm nhẩm khấn vái vừa giục tôi: Chồng mau đem lộc ra để còn bày lên cho đủ lễ... Vừa mệt, vừa buồn ngủ díp cả mắt, tôi thò tay vào áo đưa phần lộc cho vợ tôi sắp vào đĩa rồi tôi đi ngủ..., chưa kịp ngả lưng, tôi thấy vợ tôi thét lên kinh hoàng:
-Giời ạ, CÁI CỦA NỢ gì thế này?

Vội chống mắt ngó vào đĩa lộc, tôi tự dưng á khẩu và đứng hình trong giây lát... Từ trước tết hơn một tháng, bà vợ tôi đã lo lắng và bảo: Sang năm chồng sao Thái Bạch đó, tôi phải tìm chùa làm lễ dâng sao giải hạn cho khỏi tai ương. Các cụ nói “Thái Bạch bán sạch cửa nhà” đó... Nghe vậy tôi bèn nói: Khiếp, nhiều đứa lô đề cờ bạc vẫn bán nhà đó thôi, cần gì phải sao Thái Bạch hay sao Thái Dương!... Vợ tôi mắng át đi: Có thờ có thiêng, có kiêng có lành, ông đừng nhiều chuyện phá ngang nhé!... Biết không cãi được nên tôi đành kệ, sau nhiều lần hỏi han bạn bè... Bà vợ tôi phấn khởi thông báo: Đầu năm tới nhà mình sẽ dâng sao giải hạn tại chùa cây Đề nhé, đó là ngôi chùa vô cùng linh thiêng... ‘Sao bà biết nó thiêng?’, tôi vặn lại... Thì tôi nghe nhiều người nói là nó thiêng, còn vì sao thì ai mà biết được…, chắc xưa kia nó có thánh tích của Đức Phật chứ sao nữa…!!??
Thôi thì đành chiều theo ý bà vợ, ngay từ 20 tết, hai vợ chồng tôi đã phải đến chùa làm lễ ghi danh. Vợ tôi nói: Chùa thiêng nên đông lắm, nếu chậm chân là nhà chùa chốt sổ không nhận thêm nữa đâu... Bà vợ tôi nói cũng không sai, sau khi nghe nói việc dâng sao giải hạn của vợ tôi, bà vãi giúp việc trong chùa chắc kiêm luôn thư kí, kiêm thu ngân cho sư trụ trì mở sổ ra và nói: Sao Thái Bạch sẽ giải hạn đúng ngày rằm tháng hai nhé, chị nộp tôi 800 ngàn, còn 4 người khác trong nhà chị sao không xấu, mỗi người 500 ngàn. Vị chi là 2 triệu 800 ngàn.
Nghe đến số tiền khổng lồ đó tôi suýt ngất, có mỗi cái lễ mà mất gần 3 triệu đúng là giết người không dao!... Nhìn vào cuốn sổ, tôi thấy tên nhà tôi cũng đang ở số 780 rồi. Chắc từ giờ đến lúc làm lễ phải tầm 2 ngàn người. Thấy bà vợ nộp một mớ tiền mà tôi thấy bần thần cả người, trên đường về tôi nói: Cứ tính bình quân 500 ngàn một người, vậy nhân với 2 ngàn người là có 1 tỷ rồi, buôn gì cho lại! Chưa tính các sao xấu như sao La Hầu, sao Kế Đô…, đúng là làm giàu không khó, lại không mất xu thuế nào...?
Cứ theo dòng suy nghĩ như vậy cho đến khi về nhà... Bà vợ tôi nhìn nét mặt đầy tâm trạng của tôi bèn hỏi: Ông nghĩ nghĩ thế?... ‘Biết thế ngày xưa tôi đi tu cho nhàn, tự nhiên có một mớ tiền tha hồ tiêu. Thích điện thoại xịn, có ngay…, thích xe ô tô 7 chỗ cũng có ngay, tôi trả lời mà lòng đầy luyến tiếc!?... Nghe thấy thế bà vợ tôi mắng luôn: Giời ạ, ông chỉ nói linh tinh, xe ô tô là để các “sư thầy đi hoằng dương đạo pháp”, lấy đâu mà đi chơi, người như ông có mà tu hú, tu trên chùa lô đề ý!
Không buồn tranh luận với vợ, tôi chỉ bận tâm về mấy mớ tiền mà nhà chùa thu được vào mỗi dịp lễ mà thôi. Đúng là giàu nghèo có số thật... Như lịch hẹn từ trước tết, đúng ngày 15 tháng Hai, nhà tôi chở nhau đến chùa, quả đúng như tôi dự đoán, hôm đó trong chùa lẫn ngoài sân đông nghẹt người, hai vợ chồng tôi chen mãi không vào nổi gian tam bảo để đặt lễ...Nghe nói có người đã đi xí chỗ từ 9h sáng, dù 18h mới bắt đầu làm lễ. Cứ mỗi chiếc ghế nhựa con để ngồi trong sân chùa là mất phí 20 ngàn, dù chiếc ghế đó ra chợ mua chắc cũng giá đó... Nhưng vì đi muộn nên nhà tôi cũng chả còn chỗ để mà ngồi, trong gian chính thì khỏi bàn..., không bao giờ có suất ngồi gần sư trụ trì rồi.
Đang tìm chỗ thì một bà vãi chỉ ngay sang dãy nhà đối diện chùa và nói: Trong này đông lắm, hết chỗ rồi cô chú sang bên kia mà ngồi, Phật tại tâm mình nên bái vọng từ xa vẫn được... Nghe thấy vậy hai vợ chồng tôi lại kéo nhau sang dãy nhà dân ngay gần chùa, hầu như nhà nào cũng có dịch vụ trông xe máy và ô tô với giá cắt cổ... Thấy tôi bà chủ nhà nói luôn: Ngồi trên ban công tầng 3 vái vọng sang thì cho chị xin 50 ngàn một suất, có phục vụ trà nóng. Ngồi trên sân thượng thì 30 ngàn và chỉ có nước lã đun sôi, cô chú chọn chỗ nào?... Vợ tôi tặc lưỡi: Cái áo còn lo được nữa là cái dải áo. Thôi bác cho xin 2 suất ngồi ban công.
Nộp xong 100 ngàn nhà tôi lên ban công ngồi hóng sang sân chùa đợi chính lễ... Ngoài ban công có hơn chục ghế và cũng gần đủ người. Một thằng cu tầm 16 ngồi ngay gần đó thông báo: Các bác đi tè cho cháu xin 5 ngàn, đi ị nhà cháu thu 10 ngàn nhé... Đúng là dịch vụ quá chi li, ngồi từ 6h đến nửa đêm, kiểu gi chả đi tè, vậy là nhà này lại thu được mớ tiền... Tranh thủ lúc chưa đến giờ làm lễ, tôi mò lên sân thượng, trên đó gần 30 con người đứng ngồi lố nhố trên này cũng có một thằng cu đang thông báo: Các bác đi tè nhà cháu xin 3 ngàn nhé, không có có chỗ đi ị đâu... Thấy lạ tôi bèn hỏi: Này sao đi tè ở trên này rẻ thế?... Nó bèn chỉ cho tôi chỗ thoát nước mưa ở góc sân thượng và nói: Trên này chỉ đứng và tè vào đây thôi nên rẻ hơn bác nhé.
Quả là hợp lý trong các mức dịch vụ, nhìn sang tất cả các nhà dân bên cạnh, hầu như nhà nào cũng có dịch vụ y chang như vậy... Tôi thấy dịch vụ ở đây giống như dịch vụ đi máy bay vậy, trên sân thượng là hạng phổ thông economy, còn dưới ban công là hạng thương gia business. Ngó nghiêng chán chê, tôi quay xuống hạng thương gia của mình... Đúng 18h tiếng gõ mõ tụng kinh bắt đầu vang lên, báo hiệu lễ dâng sao giải hạn bắt đầu, do nhà chùa đầu tư hệ thông loa có công suất lớn cho nên ngồi trên này tôi nghe khá rõ... Lúc đọc tên làm lễ theo danh sách dài dằng dặc cũng là gần 22h đêm rồi, đúng là ung nước trà bồm pha với nước chưa sôi nên tối đó, không riêng tôi mà các vị ngồi hạng thương gia đều phải vào nhà vệ sinh vài lần, riêng khoản phí xả thải này nhà đó cũng thu thêm được mớ tiền.
Đang gà gật bỗng vợ tôi kêu: Ông mau xuống lấy lộc đi, nhanh không hết bây giờ!... Ngó xuống sân chùa tôi thấy có kê một cái bàn khá dài và phủ miếng vải đỏ, trên đó cơ man nào là hoa quả để phát cho các phật tử: gọi là đem về thụ lộc... Khi xuống đến sân chùa, một cảnh tượng hỗn loạn xảy ra, vì khuya rồi nên ai cũng muốn có lộc để còn về, thế là không ai chịu nhường ai, cảnh tranh cướp ngay sân chùa chả khác gi cảnh phá kho thóc của Nhật năm 1945... Cố chen vào gần bàn để lễ mà tôi vẫn bị bật ra mấy lần vì biển người xô đẩy nhau. Ai lấy được lộc rồi phải nhanh tay cho ngay vào người, nếu không sẽ bị cướp mất. Có mẹ chen khỏe quá tụt cả váy mà không sao cúi xuống kéo lên được vì sự xô đẩy chen lấn... Mất 15 phút mà tôi vẫn không sao len vào được, cuối cùng tôi cũng nhìn thấy cái bàn lộc ngay tầm tay nhưng đông quá, tôi bèn nghiêng người rồi thọc mạnh tay qua đám người xô đẩy.
'Thơ vui : 

Bài xướng : PHÒNG DỊCH DO CÔ TA ( CO RO NA )

Do cô ta . Do cô ta 
Trót nhiễm giờ nên phải ở nhà 
Sáng cấm tìm phây em chẳng tới 
Trưa kèm kiếm mạng bé không qua
Ra lườm vợ bảo vi rút trẻ 
Vào nguýt nàng kêu dịch cúm già
Có đậy khẩu trang còn chỗ khác 
Biết điều bỏ phím cấm lân la. 

Vũ Đức Thúy 

Bài họa : TỰ VẤN 

Chính tại ta nên chết tại ta
Thèm ăn đặc sản rước về nhà 
Hang hùm mấy kẻ quên sờ tới 
Đảo ngọc không ai lỡ bỏ qua 
Nhí nhoáy hơn thua tùy sức trẻ 
Dửng dưng được mấy kệ thân già 
Cửa này đóng lại tìm nơi khác 
Đã trót vô rồi khó rút ra. 

Mai Danh Hiểu'Bàn tay tôi cũng tóm được một QUẢ MỀM MỀM, tôi đoán là Thanh Long, vừa tóm vừa thu về mà không có được, tiếng la hét ầm ĩ khắp nơi... Nghiến răng tôi giật mạnh một phát, thoáng nhìn thấy miếng vải lộc màu đỏ, tôi nhét vội vào trong người và lại sấp ngửa chen ra ngoài để về... Thấy tôi đầu tóc xơ xác, mồ hôi nhễ nhại, vợ tôi an ủi: Một miếng lộc thánh bằng gánh lộc trần, thôi thì mình chịu vất vả chút nhưng bù lại cả năm mọi việc hanh thông.

Khi nghe bà vợ hét ầm lên vì đĩa lộc, tôi ngó vào và giật mình… Hoá ra cái mà tôi tưởng miếng vải đỏ của nhà chùa lại là một nửa cái COÓC XÊ ren đỏ của (con) mẹ nào đó (H.2)... Thôi chết rồi!, đến đây thì tôi hiểu ra. Cái mà tôi tưởng là quả thanh long và túm bằng được là cái gì rồi…, lúc đó quá hỗn loạn nên mọi tiếng la hét đều không nghe rõ được... Chả hiểu sao tôi lại giật được nửa cái áo này nhỉ, cứ nghĩ lại cảnh đó tôi thấy ái ngại quá...??? Chắc tôi phải mua lễ tạ lỗi ngay, khổ thân con mẹ nào hôm nay bị tôi... bóp cho bẹp dí..., chắc thù tôi cả năm...???
Mô Phật, thiện tai!? thiện tai…!??
(Nguồn: Internet)
Nguyên tên đề bài: ‘DÂNG SAO GIẢI HẠN!!??’, đăng trên fb Nguyễn Văn Hùng.
*
Không có mô tả ảnh.Quay lại chuyện Tôn Ngộ Không... Khi bị Tề Thiên Đại Thánh vác thiết bảng tấn công thẳng lên Thiên đình, Ngọc Hoàng Thượng Đế vì quá sợ hãi mà phải chui gầm giường (long sàng) để trốn, đồng thời cử người đi cầu cứu Phật Tổ, v..v... Vậy Tôn Ngộ Không là một con Rô Na đực!, vì nó cũng rượt Tạp Đại Đế vác... dái... chạy có cờ (H.2), hehe... Tạp Đại Đế là ai? Khi 'một đế quốc phải tử chiến với một con virus', thì, dù là hoàng đế, 'thiên hạ đệ nhất' hay 'ông Mắt Hí' đi chăng nữa thì cũng phải thua cái 'con C' nhoa nhỏa này mà bỏ chạy... 'ỉa kứk coq kuần'(trích bài ‘Thiên hạ đệ nhất...’), vậy ổng đích thị là ông... Mắt Hí, hehe...
Tuy nhiên, ngoài việc nên 1) đeo khẩu trang và 2) rửa tay thường xuyên..., giới fbker đa số nhất trí rằng con Corona là CON... CÁI, vì người bị nó làm bị kiệt tinh lực mà chết hầu hết là... đàn ông! (phụ nữ hiếm, trẻ con hiếm hơn), vì vậy có người đề xuất là nên ‘sống chung với Corona’ và đồng tồn tại (co-exist)!... Và vì nó là ‘con cái’ nên có người đề nghị nên ‘ấy’ với nó ít nhất là ngày... 5 lần, thật vậy: ‘Đọc tin trên... mạng khuyến cáo nên ‘ai lớp du bặt bặt’ 5 lần/ngày thì không bị lây nhiễm Corona’! (fb Phạm Hiền)... Vì thế mới có thơ rằng: Nó sang thì mình nuôi/Mình sang thì nó đuổi/Bạn vàng như cái buồi/Óc toàn là củ chuối (Nhiên Phạm Châu An), cụ thể hơn là:
-Nhật nhật phịch ngũ quả
Tiêu luôn cái mạng già (Truong Dao), hay,
-Năm cái phịch mỗi ngày
Còn đâu chày với cối (Tống Đức Tuấn)
Hahaha...

H...ết
---------
Chú dẫn:
1.       Dân số Trung Hoa cổ đại (thời Xuân Thu) kể cả 170 nước chư hầu lớn nhỏ cỡ 30 triệu người, đến thời Tây Hán thì có 59,59 triệu người...
2.       DÂNG XÚ-CHIÊN GIẢI CON C’: Bra Mask Corona Preventor, thuật ngữ mới đây bên Mexico, người bên ấy làm khẩu trang từ cái ‘xú chiên-cắt làm đôi’, nó ngăn con Corona tốt hơn loại khẩu trang thông dụng rất nhiều vì có sợi cao su đàn hồi nên sẽ ôm vào mặt rất chặt!, hehe...
3.       Lạc Dương: Tôn Ngộ Không bị đè ở Ngũ Hành Sơn 500 năm, gặp Tam Tạng vào thời Đường Thái Tông, suy ra họ Tôn sinh trước vua Đường 500 năm, mà vua Đường sinh năm 599, nên họ Tôn sinh vào khoảng trước sau năm 100, lọt vào thời Đông Hán, đặt kinh đô ở Lạc Dương (tỉnh Hà Nam ngày nay).
4.       Tây Thiên: Nơi mà Tam Tạng đến lấy kinh là ngoại ô của thủ đô Islamabad của Pakistan ngày nay, cách 30km về phía Bắc. (baomoi-com) 
5.       Thuyết âm mưu (Conspiracy Theory) hay thuyết ngờ vực là cách lý giải những vấn đề chính trị, kinh tế, xã hội theo hướng gán cho chúng những âm mưu bí mật của các thế lực ngầm đứng đằng sau... (wiki), tham khảo thêm bài ‘SỬ DỤNG VŨ KHÍ SINH HỌC, QUÉT SẠCH NƯỚC MỸ’ (Tri Hạo Điền), tại: https://www.facebook.com/permalink.php?story_fbid=178736940137174&id=100040026070870

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét