Đăng ngày 4/8
Đầu tháng này, ngoài vụ 'ông giám đốc bệnh viện về nồng độ cồn.. đáng bị xử tội', 'bà Bể Lốp Xe ghé Đài Loan có chút liên quan đến truyện cổ tích VN Dê đen và Dê trắng'..., thì trên mạng đang tranh cãi về vụ:
-Tiếng Quảng - một loại hình văn hoá phi vật thể của thế giới - đến từ nền văn hoá Thanh-Nghệ-Tĩnh hay từ nền văn hoá Chàm!...
---
'Nhứt dọa lục giô sinh ngũ tử'? Quả thật tôi không hiểu...
Ở đời tôi bị.. buộc phải tra mấy cụm từ Háng Vịt sau: 'Thủ thân vi đại', 'Vô phi thị đạo', 'Yên sĩ phi lý thuần'... Về 'Vô phi thị đạo'.. tôi phải gọi điện ra Nha Trang hỏi anh Cuồng Từ, ảnh có viết một cuốn 'Từ Điển Hán Việt, 700 trang, trước 75' để trong nhà từ, 'mười năm không gặp tưởng chừng đã cũ', tôi không rõ là anh còn sống hay đã.. chết!, sr... Về 'Yên sĩ phi lý thuần' thì tôi có inbox hỏi vài cao thủ, và đã rõ, nói chung thì trên Google có nhiều tài liệu có liên quan, các bạn hãy tự đọc!
...Về 'Thủ thân vi đại' thì do ông bà tôi truyền lại, nói chung là dạy con cháu hãy làm những 'nghề lành' như y tá, thầy giáo.. mà đừng nhúng tay vào mấy chuyện thị phi của thiên hạ, cụ thể là chuyện 'chính trị-chém giết lẫn nhau', vv...
Hồi nhỏ, tôi không phục... Nhưng khi về già nhiều lần nằm bệnh viện, tôi mới thấy là ông bà tôi đã nói.. đúng, vì nếu mình không tự cứu mình thì chả có y, bác sĩ nào cứu mình nổi cả!, nói chung là nếu cái mạng mình mà giữ cũng không xong thì còn đòi cứu ai nữa!...
Tàu có câu 'Người không vì mình trời tru đất diệt' thiết nghĩ ý cũng không xa!...
Tôi rất ghét ai lên mạng cũng nói về chuyện Tàu, mà tôi coi đó là một 'dlv cấp cao', và sẵn sàng 'hủy kb' không nuối tiếc!... Lưu ý rằng 'cầu tiến' tức học hỏi 'cái hay' của người khác.. hoàn toàn khác với 'nghiện.. háng Tàu'!....
Ví dụ về 'học'... Cặp sinh viên ĐH Văn khoa Mỹ đến từ Cali.. chỉ cho tôi câu 'How about some more rice!' có nghĩa là 'tôi bới cho anh/chị một chén cơm nữa nhé!', 'làm thêm một chén cơm nữa nhé!', hay 'anh/chị có muốn ăn thêm cơm nữa không!'...
'Bới' (cơm) là tiếng miền Nam, còn 'xới' là tiếng miền Bắc... Và 'học' nữa:
CHIỆN QUẢNG NÔM
Thằng bạn nhà thơ rủ nhậu. Quán trong hẻm không bảng hiệu, chủ người Quoảng Nôm, chuyên đặc sản gà. Thấy chúng tôi vào, ông chủ quán tỉnh bơ đưa mắt nhìn không nói tiếng nào. Ngồi một lát sốt ruột, tôi gọi món ăn. Ông chủ phán một câu:
- Loàm cái chi hối dữ rứa!
Thằng bạn nhà thơ giả giọng chọc:
- En uống mi loàm như chạ giẹc! Cứa chi cũng rứa, tứ từ chớ mi!
Ông chủ nhăn răng cười:
- Chú giả doạng Quoảng mô được! Nì, chừ hưa chú en chi?
Hôm nớ rứa mà vui, thức ăn chỉ một dĩa gà luộc, tô cháo và xị rượu. Chúng tôi vừa lai rai vừa tám chuyện. Chẳng biết khi nào, ông chủ lặng lặng kéo ghế ngồi và tà tà… cãi… cái chi cũng cãi mà cãi ngang. Khoảng giữa hiệp, tôi chịu hết nổi bèn phán một câu:
- Anh có bận việc gì thì cứ làm để chúng tôi nói chuyện riêng với nhau.
Ông chủ trả lời tỉnh khô:
- Bận chi mô, nghe hưa chú núa chuyện ven chương, tui thích nên thoam gioa thôi.
Rít một hơi thuốc ông nói tiếp:
- Tui núa hưa chú nghe, cứa chi chớ cứa ven chương hén oác vô cùng. Muốn nghĩ reng cũng được. Nghe cứ tưởng hén khen nầu ngờ hén chửi choa miềng. Tui cố ý coãi là reng, phửa như rứa hưa chú mới núa hết ý. Tức lên mà núa, núa rứa mới hết loàng hết dọa, rứa tui mới tiếp thu, cái mô ha thì miềng hạc hủi... Tui ngó ri cũng khun tối dọa lắm mô, hưa chú chớ mòa khinh tui.
À… thì ra như vậy. Tôi nhanh chóng cụng ly chữa cháy:
- Tụi em đâu dám có ý đó, bữa nay gặp anh tụi em vui lắm.
Bơm thêm vài câu, tôi chuyển hướng quánh một phát thăm dò có tính nâng bi cao:
- Nãy giờ tụi em vẫn chưa nghe được bài thơ nào của anh!
Chắc tôi bắt trúng đài. Ông chủ cười tươi như bông nhỏ nhẻ phán một câu:
- Tui mà ven chương chi, chẻng quoa tính miềng tầm phồ loàm bậy bọa… Mòa bữa ni gạp hưa chú cũng ha. Tui đoạc hưa chú nghe một boài. Hưa chú đừng cười hí!
Thiện tai…, hôm đó tôi cố ý nghe. Ông ngâm giọng Quảng, bài thơ lại dài và túc tắc như con đường thỉnh kinh của thầy trò Tam Tạng. Thui
... vốn có chút đỉnh kinh nghiệm dzìa nghe dzà bình thơ, khi bài thơ vừa dứt chúng tôi nhất loạt vỗ tay như mưa rào, tiếp theo là những lời bình thắm thiết tình hữu nghị.
Ông chủ quay vô nhà xách ra thêm chai rượu:
- Bữa ni tui mời hưa chú uống thêm hí.
Giá cả cực kỳ mềm mại, tổng cộng một trăm hai chục ngàn. Còn tiền rượu ông chủ xua tay:
- Thôi tính chi, bữa ni boa đứa miềng đoàm đạo ven chương. Nì, bữa mô hưa chú tới tui cho uống loại ni đẹc biệt hơn.
- Rượu chi vậy anh?
- Rượu ni có một khôn hưa… Nhứt dọa lục giô sinh ngũ tử... Nì, uống nhiều réc rúi nghe!
(fb Huy Vũ Đình)
*
...'Nhứt dọa lục giô sinh ngũ tử'* là gì?, các bạn hãy tự tìm hiểu nhé!, vì trên Google có đầy, và vì tôi đã tự tìm hiểu.. gồi!, kkk
...Chủ nghĩa tư bản là gì? Là 'tiền'. Mọi thứ trên đời quy cho cùng cũng là vì... 'tiền', bất cứ thứ chủ nghĩa nào!... Nên, đời là.. 'xấu', chỉ trừ mấy kẻ 'tu Đạo' và người 'Mỹ'..., đạo sĩ thì họ tìm cách lánh đời nên.. vô ích!, còn người Mỹ thì vì họ rất 'thực chiến' nên không mất thời giờ để suy nghĩ về cuộc đời...
...Vụ mụ Bể Lốp Xe.. tôi không đánh giá tốt-xấu, kememu là kệ mẹ mủ, kkk... Nhưng tôi ghét nhất vụ mấy thằng Lạ 'ỷ mạnh HÙ sảng' - như con Sói trong truyện 'Dê đen và Dê trắng' vậy!
...Tôi lại học được từ 'xì thẩu' - thường dùng ở Chợ Lớn, SG - có nghĩa là đại gia...
Ví dụ như Tập xì thẩu là Tập Đại Đại mà tôi hay gõ nhầm là.. Tâp Dại Dại, kkk
Và kèm hình vú sữa cho vui.
---
*Một đêm làm sáu ẻm đẻ ra năm đứa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét