Thứ Năm, 30 tháng 11, 2017

1038. ‘GIẢI NGỐ CHO TIẾN SĨ NGÔN NGỮ HỌC’ (Sưu tầm và lời bình)

Kết quả hình ảnh cho Bùi Hiền

Vì nhiều lý do, chẳng hạn không ngủ được mà tôi tò mò đọc cả… trăm bài về vụ ông Pùi Hìn, híc..híc…
Trong đó có tác giả Võ Văn Quang: 1) rất rành về ‘Ngôn ngữ học và Ngữ âm học’ (Linguistics & Phonetics), 2) ‘có’ biết nhiều ngoại ngữ (Latin, Anh, Pháp, Đức, Trung/Hán, Bồ Đồ Nha, Tây Ban Nha… gì gì đó, chắc là giỏi tiếng Anh!) và Ngữ pháp của chúng, 3) đọc nhiều và đủ am hiểu Lịch sử đông tây kim cổ…, đặc biệt là 4) ‘phương pháp tiếp cận’: nhìn lui lại 4-5000 năm trước, thậm chí 10.000 năm, khách quan về mặt xuất xứ của ngôn ngữ Việt - chủ yếu là nguồn Nam Đảo có pha lẫn tí phương Bắc sau đó (thời Bắc thuộc), và với 5) lối viết thoáng, đôi khi tếu tếu, không phụ thuộc tư liệu, mà bài viết tuy ngắn, nhưng do viết tự nhiên, không cầu kỳ, nên có… thần!, v..v… Vì thế, tôi chấm bài này là:
- ‘Rất hay, hay nhất!’.
Ví dụ nó giúp tôi kiểm tra được là chữ ‘Qin’ (nước Tần) viết theo hệ Bính âm Bắc Kinh là Q = Ch nên thành ‘Chin’..., người Tây viết/đọc là (nước) ‘China’ (tương tự cho Canada, Australia, India…), vậy không có nước Trung Quốc nào hết! (Trung Hoa thì đúng), chả hiểu sau 75 ai đã sử ra cái trò này!; là tại sao bản Kinh Thư gốc của Khổng Tử lại viết bằng chữ ‘Khoa Đẩu’ (tìm được năm 87TCN, 400 năm sau Khổng); vụ 'Việt có liên quan ít nhiều đến Sở', giả thiết này có vẻ… có thực!, v..v…
Ngoài việc ông Trần Ngọc Thêm tự làm mất uy tín của mình, 
Kết quả hình ảnh cho Đoàn Hương, Một ĐÁM quần chúng KHÔNG BIẾT GÌ CẢ!thì đồng thời (!), bà Đoàn Hương (Hình 2, 6) có phát biểu có một đoạn rất là buồn cười: 
- ‘Một ĐÁM quần chúng KHÔNG BIẾT GÌ CẢ!’, 
bà nói có phần… đúng tí tí, nhưng rất không đúng ở chỗ bà tưởng tiến sĩ là hiểu biết ghê lắm!, xin nỗi!, tiến sĩ là cái… quai-sắc gì! (hehe)...; thì ông Pùi Hìn đang tạo ra một GAME (TRÒ CHƠI) mới - tên ‘Cuyển dổi Tiếq Việt’ - có thể bằng trò chơi... Flappy Bird! - khi mà thế giới mạng đang… buồn, không có gì để… chém gió, bỗng trúng mánh, hehe…, mà có thể ông không đúng ở chỗ:
1) Hiểu biết của ông chưa đủ rộng, chưa sâu, và chưa đa chiều,
2) Không am hiểu ‘văn hóa Việt’, là nền văn hóa ‘rất’ cộng đồng nhưng ‘rất không’ cộng sinh, rất dễ hòa nhập nhưng không bao giờ hòa tan...
Kết quả hình ảnh cho Bùi Hiền3) Sở dĩ ‘chữ Quốc ngữ’ được dùng phổ biến vì người dân thấy thích, hợp, giản, tiện, 'trong sáng' (Hình 3), có tính thời đại và có độ hấp dẫn cao…, do đó từ đầu thế kỷ trước đến nay, đã, đang và sẽ có trùng trùng lớp lớp người ủng hộ, trong lúc chữ Nôm (Hán-Nôm) trầy trật cả ngàn năm (manh nha từ đầu thời Bắc thuộc - ít nhất là từ năm 111TCN!) mà vẫn không thâm nhập vào cộng đồng được, do không ‘hợp’!, còn tiếng Tàu thì xưa nay chả là… con tép riu gì đối với dân Vịt! (ý nói nay rất ít người biết), ngoài ra,
4) Có rộ lên một số tin đồn là, ông muốn mần nghề bán nước... chè! (xem thêm tâm sự của anh lính Hoàng Hải Lý ở phần lời bình), hay đàng sau ông có yếu tố ‘lạ’!, chả biết có thật không!
Chưa kể đến việc ông ngụy biện cho cái ngôn từ được gọi là 'cải tiến' gì gì đó, v..v...
*
Dưới đây là nguyên bài viết của ông Võ Văn Quang - Chuyên gia giảng dạy môn sáng tạo ngôn ngữ cho thương hiệu.


Kết quả hình ảnh cho Bùi HiềnGIẢI NGỐ CHO TIẾN SĨ NGÔN NGỮ HỌC…! (Hình 4)
- Tui méc ông Nguyễn Xuân Phúc đó nghen, có ông Tiến sĩ này gọi là ông FuK.
Rất nhiều người chưa biết chữ Phúc (福) đọc theo âm Việt Ngữ hay và đúng hơn đọc âm Hán ngữ (phiên âm là Fu) và Fu chỉ dùng như một phiên âm (pinyin) ở tiếng Bắc Kinh (từ thập niên 50 trong đợt cải cách giản thể), điều này không có gì mới mẻ. Trong thời đại Tiếng Anh toàn cầu, thì chữ FuK ngay lập tức mang ý nghĩa tục tĩu.
Thập niên 80 Esperanto (Quốc tế ngữ) chính thức ra đời, được xem là rất hoàn hảo, nhưng không ai sử dụng, tại sao vậy?
Tiếng Việt, nếu viết là Tiếk thì dù ai không biết chữ, hay người nước nào cũng phải đọc là Tiếc/k theo Ngữ âm học.
Về Ngữ âm học (Phonetic) thì các chữ và âm .q, .c, .k đứng sau được gọi chung là âm đóng (Sibilant) mức độ khác nhau, vd: Tek, hay Duck hay Đức, Đứt còn '...ng' là âm trượt hay âm mở (gọi là Flopsy) tuỳ mức độ. Dùng .q thay cho .ng như cộng = cộq về ngữ âm là sai rất ấu trĩ. Ông này có lẽ chỉ biết chút ít tiếng Anh và dốt về ngữ hệ Latin gốc hay tiếng Bồ Đào Nha, Tây Ban Nha... trong đó 'nh' vẫn dùng, ví dụ: Ronadinho, vần 'nh' tiếng TBN là ñ (español) và đã có dấu Ngã nên tiếng Việt dùng Nh là hoàn toàn nguyên bản. Việc dùng W thay cho 'Th' cũng là từ trên trời (W=VV âm Vê, Vờ); Nên nhớ các giáo sĩ phương Tây ngày xưa như Alexandre de Rhodes... cho đến thời ông Trương Vĩnh Ký họ là những nhà bác học, bậc thầy về Linguistic và Phonetic của hàng chục ngôn ngữ Đông Tây, và họ đã chọn Rặc Việt Nôm (tiếng miền Trung) để diễn âm sang Latin, chứ không phải tiếng Hà Nội. "Ơn Ai đưa chữ La Tinh. Để Ta thấy lại Là Mình ngàn xưa" (xin mượn câu này của học giả Lãn Miên).
Thesis tóm tắt 3 giai đoạn tiếng Việt trong tiến trình 15.000 năm: 
(1) Tiếng Việt thế hệ Một (chữ Khoa Đẩu), gọi là Proto-Viet, Melanesian hay Hoabinian (trên 10.000 năm) thuần Nôm gốc Đông Nam Á Môn-Khơme, chứng minh bởi Bình Nguyên Lộc, Tạ Chí Đại Trường. Nhóm không di dân lên miền Bắc (sông Dương Tử) thì vẫn giữ nguyên bản. Cho nên khi ta đếm Một, Hai, Ba, Bốn, Năm là phát âm rất gần với số đếm Khơ-me. Công trình phục nguyên chữ Việt Khoa Đẩu của thầy Đỗ Văn Xuyền là điển hình. 
(2) Tiếng Việt thế hệ Hai (chữ khắc đá Cảm Tang, giáp cốt Thương và chữ Vuông Nho) chủng Nam-Mongoloid (5000-2000 năm) sau đó là thời Bắc Thuộc. Chú ý thời Tam quốc thì Giao Chỉ là nơi có trình độ tri thức cao nhất, giới Nho học tìm về phương Nam. Cũng như chính Khổng Tử trước đó đã sưu tầm san định văn hoá phương Nam để hoàn thành Ngũ Kinh. Thời Chiến Quốc văn học nước Sở là tinh hoa nhất (Sở Từ, Khuất Nguyên) là nước bị tách ra từ Việt bắt đầu quá trình bị Hán hoá kết thúc bởi nhà Tần, sau đó là Hán mới tiếp quản 'văn tự' tức chữ Nho. Dấu mốc và từ điển Thuyết Văn Giải Tự (Hứa Thận) là từ điển đầu tiên dạy người Hán đọc chữ Nho (Việt). Trong suốt hàng nghìn năm sau đó, ngay cả người Trung Hoa vẫn gọi là 'văn tự' chứ không gọi là chữ Hán. 
(3) Tiếng Việt thế hệ Ba (chữ La Tinh, Quốc Ngữ) cận hiện đại. Lưu ý không phải là 'thực dân' hoá, mà chính Tiếng Việt (Latinh) lại tự do tìm về bản thể như Luật Âm Dương Ngũ Hành đã bộc lộ triệt để so với chữ Hán bị biến dạng trong 2000 năm qua theo lối quan thoại Bắc Thuộc.
Nói nôm na cũng là để giải thích ý của lão sư Đỗ Ngọc Thành, rằng nếu đơn giản hoá tiếng Việt thì sẽ hình thành một dạng thức gần như Bính Âm, và một lần nữa tiếng Việt trong sáng, giàu thanh điệu và cung bậc, từ 6 thanh còn 4 thanh, chặt bỏ phụ âm... như Phúc biến thành Fu(K) vậy (Pinyin đọc Phúc là Fu), và cũng như Bính Âm (Mao chủ xị - thập niên 50) - một âm có đến 20-40 chữ khác nhau cho nên không còn phép đọc chính tả nữa, bởi một âm đọc lên hay tra từ trên bộ gõ 'Chinese - Pinyin Simplified' sẽ ra trung bình 20 chữ khác nhau không biết đâu mà lần.
Ngay cả tiếng Hà Nội vẫn còn nhiều sai sót, vd: Tr-Tz (Trong đọc là Tzong, ca sỹ Tuấn Ngọc phát âm sai chỗ này), R-Z (Rượu đọc là Ziệu, Ziệu là sai), từ vựng như Cái Chén (gọi là Cái Bát Con), không có chữ Võ nên không phân biệt Vũ thuật (muá) và Võ thuật (đánh võ), sai sót này có nguyên nhân từ chữ Hán giai đoạn Bắc thuộc tiếng Bắc Kinh không phân biệt 2 âm Vũ 舞 (khiêu vũ) và Võ 武 (võ thuật) (vũ đài là sân khấu - võ đài là sàn đấu)... Ngữ hệ Anglo-Saxon mới có VV = W đều là âm 'V' cả, mức độ nhấn giọng mạnh hơn (W trong tiếng Anh và nhẹ trong tiếng Đức), không có liên quan gì đến Th. cả, ngay trong tiếng Anh thì Th (This is...) vẫn đọc lai giữa Đ và Th, cho nên Th. là một Prefix quen thuộc, vd: Đây là - This is, sao mà viết Wây là (what đờ heo, hi hi, vừa ngu vừa điên).
Chữ 'méc' cũng không có ở miền Bắc, mà gọi là 'mách' nhưng mách và méc có nghĩa khác nhau. Mách là mách bảo (tell people how to do things) còn méc (tell people what you are doing).
Ngày nay người ta quên tiếng La Tinh, TBN và Bồ Đào Nha là mẹ đẻ chữ viết tiếng Việt (hiện đại - nhưng đây lại là chuyện con gà quả trứng, nhoe), cho nên không biết cách đọc và đánh vần nguyên bản (Latin) là A = a, B (bê), C (xê, cê) mà đọc là A Bờ Kờ. Các phụ âm prefix hay suffix Th Nh Ng, Ch... đều có trong La tinh gốc. Cần nhớ TBN, BĐN gần nhất với Latinh và đọc chữ nguyên gốc (gọn gàng, viết sao đọc vậy), chứ không bị biến thể nhiều như Pháp, Anh, Đức. Còn hệ Hy Lạp và Xlavơ thì khác hẳn.
Âm K là âm đóng (Sibilant) và đi với dấu sắc, chứ không thể đi với dấu huyền hay dấu nặng. Cho nên không thể viết Dạy và Họk, Fuck (dấu sắc) còn là Phục (dấu nặng) không viết là FụK (ha ha). Tôi 'fụk' ông sát đất àh? (là Fuck hay gì vậy trời)... Ông thủ tướng NXP là ổng ghét đứa nào gọi ổng là FuK.
Bên hệ Bính Âm (tiếng Bắc Kinh) thì prefix 'Q' dùng phiên âm cho Ch (Qin Shui Huang - Tần Thủy Hoàng) và đó là China, tiếng Anh là Qu (Queen), trong tiếng Việt là Quốc gia..., không ai dùng Q là Ng. cả (Ngôn Ngữ - Qôn Qữ, oẹ oẹ...).
Về ký hiệu n' thay cho Nh (vd: N'ằm = Nhằm) thì rất 'tối kỵ', vì ai cũng biết là n' sẽ trùng lắp với cặp dấu 'ngoặc đơn' quen thuộc khi nhấn mạnh một từ hay một câu.
Trong văn chương và sáng tạo tên thương hiệu việc dùng flairing (phăn-tê-zi) cho tiếp vĩ ngữ (suffix) là rất quan trọng và độc đáo. Chẳng hạn Mobi - biến âm thành Mobiado, Bella -> Belliza, Señor (Xê-nho, quý ông) -> Señora (quý bà), Señorita (cô bé gái)... và nguy cơ 'triệt tiêu giống' của chữ (gender) phụ âm giống đực hay giống cái có cá tính khác nhau, vd: Celine Dion (nữ tính) khác với Mạnh Khanh, Mambo (nam tính)... Làng Tôi Xanh Bóng Tre (thơ nhạc) giờ là Làq Tôi Xan' Bóq Tre...
Trong bối cảnh công nghệ 4.0 machine learning thì việc mã hoá ngôn ngữ rất cần thiết, thậm chí là xu hướng giao tiếp phi-ngôn-ngữ (non-linguistic) đang hình thành. Nhưng Ngữ Âm học chữ viết cho phát âm (phonography) lại tiếp tục phát triển địa phương hoá, trong Văn học, Thơ Nhạc... Ngay như cách đọc C và K đã khác nhau rất tinh tế và không thay thế được. Hãy nghe và phân biệt C và K trong bài hát Waka Waka của Shakira sẽ thấy khác nhau giữa AfriKa và AfriCa như quen dùng... (this time for Afrika).
Phân tích sâu hơn về Tiếng Việt cổ, Ngôn ngữ Bách Việt, và xa hơn là nguồn Đông Nam Á của tiếng Việt cổ (thời kỳ Nôm Khoa Đẩu) trước khi hình thành Việt (Yue - 越) ở đồng bằng Dương Tử, Thần Nông, Văn Lang (Hà Mẫu Độ, Lương Chữ) thời kỳ chữ Vuông (Nho)...; xin mời xem một đoạn phân tích của học giả uy tín Đỗ Ngọc Thành (bên dưới, phần comment), ắt hẳn quý vị còn ngạc nhiên hơn về trình độ cấu trúc ngôn ngữ Việt (Theology of Viet's Linguistic), để thấy rằng để thay đổi cải tiến chữ-và-tiếng Việt không phải là công việc hạn hẹp là mã hoá, hay đơn giản hoá, thêm hay bớt một cách phiến diện, hay giáo điều...
Tiền nhân đã dạy: "TIẾNG VIỆT CÒN THÌ NƯỚC VIỆT CÒN". (Hình nền)
Để kết thúc bài viết xin dẫn một câu trong bản nhạc bất hủ của NS Phạm Duy: "Tôi yêu tiếng nước tôi, từ khi mới ra đời, mẹ hiền ru những câu xa vời...".
---------
(*) Thống kê của VVQ:
(a) Tiếng Việt có 6 thanh dấu (ai cũng biết)
(b) (Tiền tố, Prefix) Tiếng Việt có 16 phụ âm đơn (cả Z, Zalo) và 7 phụ âm kép (ghép 2, 3) tổng cộng là 23 (hoặc 22 nếu hổng tính Z).

B C D Đ G L M N P R S T V X Y Z
Ch. Gh. Ng. Ngh. Nh. Ph. Th.
(c) Tiếng Việt có 12 Nguyên âm đơn, 36 Nguyên âm đôi và 9 Nguyên âm 3, tổng cộng là 12+36+9=57 Nguyên âm
(d) (Hậu tố, Suffix) Tiếng Việt được ghép bởi (57 nguyên âm) và 8 Phụ âm cuối là .C .CH .M .N .NG .NH .P và .T (tuy nhiên ma trận này có ngoại lệ, chứ không phải là ma trận của Matrix (57, 8).
(e) Cuối cùng tổng số từ vựng (tối đa có thể) của tiếng Việt là một Ma trận bậc 4 tức là Matrix (6, 22, 57, 8).
(bảng thống kê nguyên âm đơn và đôi, và 9 nguyên âm 3 gồm có: -oai, -iao, -uôi, -ươi, -oay, -uay, -uây, -uya, -uyê)
A Ă Â E Ê I O Ô Ơ U Ư Y
(A) AI AO AU AY
(Â) ÂU ÂY
(I) IA IĂ IÂ IE IÊ IO IÔ IƠ IU IƯ 
(U) UA UĂ UÂ UE UÊ UI UO UÔ UY
(Ư) ƯA ƯI ƯƠ ƯU 
(O) OA OĂ OÂ OE OI
(Ô) ÔI
(Ơ) ƠI
(Chỉ đơn giản vậy thôi mà cãi nhau suốt..., hi hi)
---------
Nguồn: fb Dung Tran: https://www.facebook.com/permalink.php?story_fbid=1605914462806667&id=100001643878327

*
Trong hình ảnh có thể có: 1 người, tranh vui và văn bảnNhân tiện, có nhiều người đã nói cám ơn ‘vụ giàn khoan 981’, bởi nhờ nó mà có không ít người biết ít/không biết Trường Sa, Hoàng Sa ở đâu?, Biển Đông như thế nào?, nay bỗng biết gấp trăm gấp ngàn lần; cám ơn ‘vụ các dự án giá rẻ’, bởi nhờ đó mà người ta biết cái giá của cái rẻ - mà được gọi là ‘vàng’ so với cái ‘giãy chết’ - thì tệ hại gấp trăm gấp ngàn lần; cám ơn ‘vụ tích hợp Lịch sử Việt Nam’, bởi nhờ thế mà số bài viết về Lịch sử VN tăng lên gấp trăm gấp ngàn lần; cám ơn ‘vụ Khai Silk’, bởi nhờ nó mà người dân cảnh giác vụ Made in China biến thành Made in Vietnam gấp trăm gấp ngàn lần; 
Kết quả hình ảnh cho Đoàn Hương, Một ĐÁM quần chúng KHÔNG BIẾT GÌ CẢ!cám ơn vụ Pùi Hìn’! (Hình 5), bởi nhờ nó mà việc tìm hiểu tiếng Việt đã tăng lên gấp trăm gấp ngàn lần…; bởi nhờ nhiều vụ xxx này mà ‘độ T - độ tự ái dân tộc’ đã được kích lên gấp trăm gấp ngàn lần, và do đó, âm mưu ‘lạ’ trở nên khó mần hơn gấp... trăm gấp ngàn lần!

Và vì thế, dưới góc nhìn ‘f−1(x)’ nào đó, có lẽ ta nên chân chọng… thanh kiều ôn Pùi Hìn!, hehe…

(HẾT)
---------
* Xem thêm (đến sáng nay, 30/11, đã có 1877 lượt share): Đừng tiếp tay cho Pùi Hìn: Để tránh sự nguy hại này, chúng tôi đề nghị chúng ta KHÔNG TIẾP TAY tay phổ biến nó, cho dù chỉ là phổ biến để làm trò cười với nhau. Càng làm cho nhau cười, thứ chữ “cải tiến” này càng lan rộng. Các em trẻ tuổi vốn thích nghịch ngợm đã "chế tác" ra đủ các loại chữ viết “bí hiểm” để “chít chát” với nhau, nay gặp được thứ ĐỒ CHƠI này sẽ đem ra dùng… cho biết. Dùng hoài hoá thiệt. Rốt cuộc, người ta không còn biết đâu là đúng đâu là sai nữa. Bây giờ đã thấy xuất hiện một bộ “Cuyển dổi Tiếq Việt” rồi đó… (Quyên Di - Nguyễn Quốc Hùng!). Tại: https://www.facebook.com/quyen.di/posts/10214156529204955

Thứ Ba, 28 tháng 11, 2017

1037. Bình về Khử Tổng… (Thư giãn)

Kết quả hình ảnh cho Khổng Tử

'Bình’ chứ không phải ‘phê bình’...
1
Nạp năng lượng trước đã... Chuyện Cao Cầu và Lâm Xung...
Cao Cầu là một tay sống lông bông, nhờ cái tài đá cầu mà được Tống Huy Tông (Triệu Cát, đầu tk12) trọng dụng cho làm đến chức Thái úy (tương đương Tể tướng)... Còn Báo tử đầu Lâm Xung là một người xếp hạng... nhất trong số 108 vị anh hùng hảo hán Lương Sơn Bạc, có đủ tài - làm Giáo đầu dạy võ cho 80 vạn Cấm binh thành Đông Kinh, có đủ đức - 'nhân, lễ, nghĩa, trí, tín', chỉ có mỗi cái tội là có vợ đẹp - thường gọi là Trương Thị... Quý tử của Cao Cầu là Cao Nha Nội rất mê gái...; một hôm thấy vợ của Lâm Xung đẹp quá, y liền giở trò 'ai lớp du soạt soạt'...; bị nàng từ chối, y về ốm tương tư, lâu ngày giựt giựt sắp chết... Quá thương con, Cao Cầu nghe lời 'kẻ sĩ' Lục Khiêm - bạn thân của Lâm Xung, bày ra một trò, cho một người đi qua đi lại trước cổng nhà Lâm Xung rao bán kiếm quý; Lâm Xung thấy đã, bèn mua... Rồi trong thành 'đồn um' lên về vụ Lâm Xung có kiếm quý, Cao Cầu bèn mời Lâm Xung đến Bạch Hổ Thiết Đường để chiêm ngưỡng!... Lâm Xung vô tình vác kiếm vào phòng này - là nơi họp mật, nếu ai vào thì sẽ bị kết tội mưu sát, có thể bị bị chém đầu, bỗng Cao Cầu đột nhiên xuất hiện truy hô, ép Lâm Xung vào tội mưu sát, tra tấn tan xương nát thịt, Lâm Xung đành phải chịu nhận tội, rồi bị đày đi Thương Châu. Để diệt trừ hậu hoạn, chưa kể đến chuyện 'giết người diệt khẩu' giữa đường (được Lỗ Trí Thâm cứu), đồng bọn của Cao Cầu còn cử sát thủ đến Thương Châu để giết (đốt nhà) Lâm Xung, may mà chàng xỉn nằm ngủ trong đống rơm nên không những thoát chết, mà còn nghe được 'chuyện gia đình' và kẻ âm mưu hại mình chính là thằng bạn thân Lục Khiêm!; căm phẫn tột cùng, Lâm Xung bèn đầu quân cho Lương Sơn Bạc, chống lại triều đình... Còn ở nhà, Cao Nha Nội hãm hiếp Trương Thị, nàng nhục quá nhảy xuống giếng tự tử, cả đại gia đình bị xử ép, phá sản, mọi thứ tan hoang, kẻ đi người ở, kẻ chết người sống...
Té ra đại diện 'Nho giáo' là Cao Cầu - 'Thiên tử đứng', kẻ chỉ dưới 'Thiên tử ngồi', và đại diện 'kẻ sĩ' là Lục Khiêm, lại là những kẻ dìm hàng những nhân tài kiệt xuất của đất nước tới tận cùng bằng số, phải sống lang thang vô định, khổ đau gấp... trăm lần 'sống' ở địa ngục, ha..ha..ha...
*
Và... Một cách duy lý, chả có mấy ai phê phán cá nhân ông Khổng Tử cũng như cái được gọi là thuyết Khổng-Mạnh (Hình 1), bởi vì cái gì cũng nên để đúng lúc, đúng chỗ của nó - ‘right thing, right time, right place’!, chẳng hạn như để ‘nó’ trong viện bảo tàng, hay cho nó tự do đi chơi với… ‘con Kong ở đảo Đầu Lâu’ là yên chuyện!, hehe... Việc này tương tự như người ta vẫn thường ca tụng tư tưởng Socrat hay Platon thời Hy-La cổ đại - nhất là về giáo dục; nhưng nay người ta lại đang nghiên cứu mạnh về tư tưởng của các nhà ‘giáo dục Singapore’, đặc biệt là ‘giáo dục Phần Lan’* - các nền giáo dục thuộc loại tiên tiến nhất trên thế giới, chứ chả phải của mấy ‘anh ba Tràu ở thiên đường’ nào đó!
*
Mới đây, ‘những người Việt đi theo’ là ngôn ngữ của Trần Hùng John…, mà ngày xưa Hoàng Lão Tà gọi là ‘bọn hậu bối lẹt xẹt’, trước và sau 75 - đối với thế giới '4T' - được gọi là ‘bồi bút’, còn nay gọi thẳng là ‘bút nô’!, hehe... Họ viết sách/tài liệu về Khổng, Mạnh, chất cao lên đến… mặt trăng, nhưng đó chỉ là bàn về mặt HIỆN TƯỢNG, vấn đề là ở chỗ thế giới quan, tức là BẢN CHẤT của nó - được gọi là ‘thế giới quan phong kiến’, mà có thể được tóm tắt bằng… 16 chữ vàng: ‘trung với vua, hiếu với quan, và nếu cần thì giả vờ thương dân tí tí’, vì vua là con trời xuống để cai trị nhân gian!, quan được phong là ‘quan chi phụ mẫu’!, còn lão bá tánh chỉ là loại ‘thảo dân’ mà thôi!..., hổng thấy ngày nay người ta còn suy diễn ra là ‘trung với cái gì đó' trước (quên rồi!), rồi mới ‘hiếu với dân’ sau, híc..híc…
Một số ít người hay bàn sâu, bàn chi tiết về tư tưởng giáo dục Khổng Mạnh, ok!, tùy!, không vấn đề!, nhưng dường như người ta vô tình hay cố tình LƠ đi những Voltaire, Newton, Einstein, Krishnamurti, Osho, Dalai Lama, Dewey, Adam Khoo, Montessory*, Howard Gardner (Frames of Mind - Cơ chế trí khôn)…, là những bộ óc đã góp phần làm nên ‘xã hội hiện đại’!, cụ thể là đã đẻ ra cái ‘thời 4.0’ mà ta đang thụ hưởng ngày nay - chứ không phải tay... Khử Tổng!

Thứ Hai, 27 tháng 11, 2017

1036. Vô cùng tai hại… cái Khổng thuyết (Thư giãn)

Trưa nay, thằng Cu kể chuyện Cao Cầu… Hắn nguyên là một tên du thủ du thực, chả học hành gì, chỉ có mỗi cái tài là đá cầu mà lên làm đến chức Thái úy - ngang Tể tướng, có quyền hành rung chuyển triều cang - ‘dưới một người, trên triệu người’… Quan lại trong triều phản đối, bảo ‘hắn chả học hành gì, chỉ biết đá cầu, sao làm đến chức Thái úy được?’, vua nói:
- Chưa biết thì từ từ hắn học sẽ biết... Trẫm đây cũng chỉ biết đá cầu thôi, mà còn làm đến hoàng đế nữa là!
Thấy vua ngụy biện có… lý như vậy, các quan trong triều đều… cứng họng!
Và sự thật là sau khi ‘nhân tài’ Bao Thanh Thiên mất (1062), nhất là ngay sau khi tên ‘côn đồ’ Cao Cầu chết vào năm 1126, thì nhà Bắc Tống cũng bị diệt vào năm 1127, Tống Huy Tông (Triệu Cát) bị quân Kim bắt làm con tin và chết luôn bên đất Kim...
*
Kết quả hình ảnh cho kẻ sĩTại sao?
Đó là do tay… Khử Tổng, hay nói chính xác hơn là tại ‘Khổng thuyết’, sau này ‘lồng’ vào với tư tưởng của Mạnh Tử thành bộ Tứ thư-Ngũ kinh* - hình thành nên ‘Nho giáo nguyên thủy’, còn gọi là Nho giáo trước đời Tần’, hay ‘tư tưởng Khổng-Mạnh’... Số là thuyết này, về mặt chính trị, đề cao vua là ‘nhất’, là con trời (thiên tử) đứng đầu ‘Xiển giáo’, xuống nhân thế để cai trị thế nhân - có quyền sinh sát: ‘quân xử thần tử’ = mầy cãi lại tau thì chít với tau!, mà tau sẽ chơi với ‘mầy’ hết ‘cẩu đầu đao’ đến ‘tru di tam tộc’, thậm chí là ‘tru di cửu tộc’!...; sau đó mới đến bọn quan lại/bọn ‘biệt phủ’/bồi bút… thuộc giới ‘sĩ phu’, rồi mới đến loại lèng xèng ‘nông, công, thương’, nhưng loại ‘thế lực thịch đù’ thuộc ‘Triệt giáo - Tề Thiên Đại Thánh’ này khởi nghĩa mới dữ, nhất là ‘nông dân’, mà đã vô số lần làm ‘nghiêng ngã triều cang’!... Cũng nói thêm là còn có bọn ‘Đạo giáo - Trung dung’ không thuộc phe nào, cứ suốt ngày cầm phất trần, chuyên đi ngao sơn ngoạn thủy, uống gần hết trà Tê Cu, toàn phán những chuyện chung chung phi-khoa học… Cả 3 hệ ‘Sĩ phu - Xiển-Triệt-Đạo’ này đã cùng ‘dìm’ Tê Cu vào ‘vùng trũng khoa học-kỹ thuật của thế giới’, mà cho đến thời cực thịnh của nhà Minh (đầu tk15), cả nền văn hóa vĩ đại của Tê Cu (khi đó chưa nổi nền ‘Phục Hưng’ ở châu Âu - tk15-17) chỉ đóng góp khoảng 33% vào tổng phát minh ‘cổ điển’ của nhân loại, còn 500-600 năm nay thì tỉ lệ ‘đóng góp trí tuệ cho thế giới’ đó chỉ có dưới 3%, nếu không muốn nói là 0% - về các phát minh lớn…
1
Giới ‘sĩ phu’ này, nói một cách dễ hiểu, là giới ‘KHOM LƯNG, QUỲ GỐI’. Thật khó mà giải thích đầu đuôi…, mà chỉ có thể minh họa bằng một số câu chuyện có tính ‘KINH ĐIỂN’ mà hầu như ai cũng biết, đó là chuyện ‘Bao Thanh Thiên’, ‘Khang Hi vi hành’, và ‘Tiếu ngạo giang hồ’ (vai ‘kẻ sĩ’ - Ngụy quân tử Nhạc Bất Quần)…
Bao Chửng được người dân gọi là Bao Thanh Thiên hay Bao Công/Bao đại nhân (Bao Oficer)… Tuy là người có học thức (tiến sĩ) và cố gắng cứu vãn tính ‘nhân bản’ tồn tại trong ‘Thiên tử thuyết’, nhưng vào thời ông, chưa kể đến việc ‘ngu trung’ hay ‘trung thành cẩn cẩn’ (chẳng hạn vào triều phải ‘phủ phục’ trước Thiên tử, mồm hễ nhắc đến ‘Hoàng thượng’ là phải lập tức 2 tay vái về hướng ‘Hoàng đế ngự’, vập đầu nhận chiếu chỉ ‘Phụng thiên thừa nhận, Hoàng đế chiếu viết’…), thì nói chung là thiên hạ bị chia ra làm hai loại: ‘trên dân’ và ‘dân’. Dân được gọi là THẢO DÂN, là loại ‘cỏ cây, rơm rác’, vì thế mà hình phạt tại Khai Phong Phủ gồm 3 loại: Cẩu đầu đao, Hổ đầu đao và Long đầu đao, trong đó ‘Long đầu đao’ thì ưu tiên dành riêng cho bọn quý phái hoàng tộc/bọn ‘biệt phủ’, ‘Hổ đầu đao’ dành cho bọn quan lại, còn ‘Cẩu đầu đao’ thì dành cho thảo dân - là loại ‘chóa'!... (Nhân tiện kể chuyện Quách Hòe - là Tổng thái giám Đại nội, tiếm quyền vua, làm nhiều việc mờ ám và rất tàn ác. Bao Công bắt được, xử 'Long đầu đao', cái mặt y vẫn thản nhiên như không, không hối hận, mà còn tỏ vẻ kênh kiệu vì được xử như... vua! Không ngờ Tống Nhân Tông là người hiểu chuyện, bèn ban chiếu chỉ cách chức y xuống làm thứ dân. Nghe vậy, vì 'sĩ diện', mặt y trở nên xám ngoét, run bần bật, bởi vì y bị xử chết như chóa!).
Khang Hi, được không ít đạo diễn Tàu dựng lên như một vị 'Hoàng đế-triết gia’ - với quan niệm khá nhân bản là ‘làm dân khó hơn làm hoàng đế’, thường trốn khỏi chốn hoàng cung dối trá, để đi về những nơi dân giả/thôn quê hẻo lánh nhưng sinh động… Tuy nhiên, dưới thời từ Thuận Trị đến Từ Hy, ta đều thấy dấu hiệu mạnh 
Kết quả hình ảnh cho kẻ sĩ- hễ quan nói cái gì trái ý mà Hoàng thượng hơi chau mày tí, thì liền quỳ xuống phủ phục, lạy như tế sao, vừa tự tát vào mặt, vừa sủa ra cả tràng ‘nô tài đáng chết’, ‘tội thần đáng muôn thác’... liên tục (Hình 2). Thế thì lấy đâu ra ‘dân chủ’, khoa học’!…, và tình hình tương tự cho giới ‘sĩ phu’* dưới các thời Xuân Thu, Chiến Quốc, Tần, Hán, Tùy, Đường, Tống, Nguyên, Minh, Thanh, Hậu Thanh…
‘Ngụy quân tử’ Nhạc Bất Quần là kẻ kết hợp giữa Đạo giáo và Khổng giáo, mà mọi chiêu trò mị dân - y đều chơi được; họ Nhạc phát biểu:
- Trước hết tại hạ xin tuyên bố công cuộc dự định (tích hợp các phái) của Tả minh chủ đáng kể là một hành động rất tốt đẹp vì nó cấu tạo nên một căn bản để đồng đạo trên chốn giang hồ được hưởng phúc lớn. Thật tình mà nói thì trừ diệt những mối chia rẽ môn phái chẳng có cách nào tiến hành ngay được. Nhưng nếu chúng ta bắt đầu bằng cuộc lựa chọn những môn phái địa thế gần nhau, võ công tương tự như nhau, hoặc có những mối giao hảo đồng tâm hiệp lực với nhau thì trong vòng mười năm có thể đi đến chỗ thành công được phần nào. Tỷ như việc hợp nhất Ngũ nhạc kiếm phái chúng ta thành Ngũ Nhạc phái là gây nên một tiền lệ. Công cuộc này là một thịnh sự đáng ghi trong lịch sử võ lâm và đáng được tuyên dương mãi mãi… (‘Tiếu ngạo giang hồ’)
Nghe có mùi quen quen của cái ‘cục đại’ phải hôn! Lưu ý rằng trước đó là Tả Lãnh Thiền, Đông Phương Bất Bại, rồi Nhậm Ngã Hành, cũng đều không thoát khỏi mục tiêu ‘Thánh giáo chủ văn thành võ đức, muôn năm trường trị, nhất thống giang hồ’, ha..ha..ha…

Thứ Năm, 23 tháng 11, 2017

1035. Tí xíu nữa quên sinh nhật…

Trong hình ảnh có thể có: mọi người đang đứng, bầu trời, thiên nhiên và ngoài trời

Tôi sinh ngày 25/11 - được mấy nàng 9X bảo là khi hát karaoke thì trông ‘anh trẻ tính như trai 14 ấy!’, nhưng tôi lại già hơn ông… Bành Tổ rồi, hehe…
Trong đời, tôi chỉ tổ chức SN có một lần, mà ấn tượng lại rất là tức cười! Đó là năm 1999, tại Thanh Hóa, với một đống bạn ta-Tây, tôi mới đặt cho cô cấp dưỡng 20 suất ‘bánh xèo’ (chiêu đãi buổi tối). Khi khách xuống nhà ăn, ối giời ơi, đúng 20 cái ‘BÁNH CHIÊN’ - hình tròn, to như quả chanh, có tẩm mè, đường, trong có nhân đậu xanh, ăn ngọt ngọt, hu..hu… 
Kết quả hình ảnh cho Bánh xèoCòn ‘bánh xèo’ miền Nam hay XỨ QUẢNG QUÊ TÔI (Hình 2) là làm bằng bột gạo (hay bột năng!), chiên với thịt heo (hay hải sản) và giá/nấm/trứng, có rau sống, bánh tráng để cuốn - chấm với nước mắm ớt tỏi, mắm nêm, hay tương bần (một loại tương đậu nành, dạng xay mịn như Chili, có pha thịt xay bên trong)… Thế là tôi phải đau khổ… dẫn cả đoàn khách đi ra nhà hàng ăn món khác, híc..híc…
Tôi… không thích lễ lạt*, xanh-đỏ-vàng-tím, càng ngày càng lạnh với sinh nhật, đầy tháng/đầy năm, đám cưới/đám tang/đám giỗ, họp trường/họp lớp, hay 8/3, 20/11 gì gì đó (cười)… Tôi muốn chuyển quách cái ngày Tết ta sang ‘Happy New Year’ của Tây (1/1) cho nó tiện, mặc dù nhiều người nói muốn giữ phong tục ‘cổ truyền’ gì gì đó, nhưng vừa rồi: 1) tay Lê Minh Đức vừa mang ‘tỏi Lý Sơn và tinh bột nghệ’ tặng Jack Ma* vừa ‘vái lạy’ như tế sao!; 2) Xấu hổ vì nhiều nghệ sĩ Việt chen nhau nhốn nháo để được chụp hình với So Ji Sub*; 3) tay Lai Văn Khánh muốn xây tượng tướng Tàu Quan Công day mặt ra Biển Đông*, nói ‘muốn xây tượng vị này cho lạ chứ không có ý nghĩ gì khác’!!!, mà bạn Khoa Vuminh đã bình:
- Em cũng thấy lạ thật, non sông đất Việt mình hết danh nhân đâu mà phải dựng tượng Quan Vân Trường? Mà cái lý do dựng tượng để trấn giữ Biển Đông thì lại càng nghe càng thấy chán anh ạ!
Vậy giữ ‘phong tục’ quan trọng là ở ‘tính tự chủ’ (về chủ quyền quốc gia), ‘lòng tự hào dân tộc’, chứ không phải ‘hôn mông Hàn Quốc’ hay ‘xxx Tê Cu’ gì gì đó! Tôi có cái… lý của tôi, các bạn xem thêm minh họa bên dưới thì sẽ rõ.
*
Dân tộc Hàn Quốc, có thể nói, là dân tộc có tinh thần ‘thượng tôn văn hóa dân tộc’ thuộc loại... nhất thế giới! Tất cả cái gì thuộc văn hóa dân tộc (thần thoại, truyền thuyết, chuyện cổ tích, lịch sử, y học cổ truyền…) - họ đều lưu giữ lại không sót một hạt… bụi, nhưng dường như không thấy họ tôn thờ văn hóa ngọai hay văn hóa ‘lạ’ - mặc dù xưa kia họ, mà ta hay gọi là 'Cao Ly', có bị đô hộ bởi nước 'lạ' ít nhất là trên 400 năm (từ 108TCN-313) và bị ảnh hưởng nặng nề bởi 'Hán học'... 
Đến thăm nơi nào họ cũng giới thiệu về văn hóa dân tộc họ một cách rất tự hào, kể ra vanh vách, dựng nên những tượng đài văn hóa - đặc biệt chú ý việc bảo vệ môi trường, phim với những bản nhạc phim - thường nổi tiếng thế giới…, 
Kết quả hình ảnh cho tràng an ninh bìnhmặc dù nhiều cảnh đẹp của họ KHÔNG BẰNG Ở TA - đẹp như ở... thiên đường! (Hình 3, Tràng An-Ninh Bình)...
Khác với ta, ở ta ‘thường’ duy trì văn hóa dưới các dạng ‘lễ hội’ xanh đỏ vàng tím - mà không thể không… chê!, thậm chí nhố nhăng, nhiều hình thức (trong đó có sùng bái cá nhân) làm tốn tiền của dân - làm hao tổn nguyên khí quốc gia!...
*
Thực ra tôi chưa bao giờ có ý đăng hình trên blogspot hay facebook…; hôm kia, lò mò sửa lại cái avatar với tấm hình tôi chụp bên Hàn Quốc, nào ngờ ‘yes’ hay ‘no’ gì đó, hình của tôi lại dzọt thẳng lên facebook, híc..híc..., nhưng thôi, số vậy thì cứ để vậy!... Rồi tôi có giải thích lịch sử bức hình đó ‘tếu tếu’ như sau:

À, câu chuyện như thế này...
Số là nữ tổng thống Hàn Quốc - Bát Canh Hẹ (Park Geun-hye) vốn rất có... cảm tình với huynh, nên cuối tháng 7/2016, nàng rủ huynh đến nhà riêng Green House để măm măm cà phê và sâm Triều Tiên...

Kết quả hình ảnh cho Thiên đường Nami, Hàn QuốcRồi nàng lấy xe riêng chở huynh đến 'Thiên đường Nani'*, nơi có những đôi tình nhân đi im lặng bên rất nhiều hàng cây ngân hạnh mà lá đã chuyển sang màu đỏ từ đầu Thu (Hình 4)... 

Kết quả hình ảnh cho phim bản tình ca mùa đôngKhông ngờ lúc đó, nữ diễn viên phim 'Bản tình ca mùa Đông' (Winter Sonata) là người đẹp CHOI JI WOO (Hình 5) ở đâu đó chạy ra nói:

- Ai lớp du chụt chụt... Ai lớp du chụt chụt... (mấy lần luôn)

Nể nàng, nên huynh dẫn nàng đi uống cà phê... sữa ấm và măm măm món kim chi-thịt bò mềm, rất mềm, hehe... Sau đó nàng đưa huynh đi dạo sông băng, dưới những hàng cây phong đỏ!, xem người ta đốt lửa sưởi ấm khói chiều lên, cùng ăn cà-rem, rồi nàng bảo huynh leo lên một tảng tuyết to ơi là to, để nàng chụp hình đem về để... đầu giường nàng... suốt đời: 

- DO ĐÓ CÓ TẤM HÌNH NÀY! (Hình 1)

Huynh nổ còn hơn... lựu đạn nữa đó, hehe...

---

Bài hát 'Bản tình ca mùa Đông', tiếng Hàn, cảnh Hàn - ‘Thiên đường Nani’:
https://www.youtube.com/watch?v=QpNkMXuqOxs
Phim: https://www.youtube.com/watch?v=U_-EX5rKho4

Trong khi Minh Quân thể hiện lời Việt:

Còn lại đây bao yêu thương, bao nhung nhớ/Còn lại đây bao cô đơn xót xa/Còn mình ta như chơi vơi/Mang bao kỉ niệm với nỗi buồn.
Và mùa đông không mang theo bao hơi ấm/Mùa thu không có lá rơi/Còn mình ta như chơi vơi/Nghe con tim ta nát tan.
Tình yêu đó sẽ mãi mãi không quay trở lại/Và em như cánh chim vút bay mãi nơi phương nào/Chỉ còn mình ta ôm cô đơn nhớ nhung kỉ niệm/Để lòng ta bỗng nghe sao buốt giá.
Tình yêu đó sẽ mãi mãi không quay trở lại/Và em như cánh chim vút bay mãi nơi cuối trời/Chỉ còn mùa đông vây quanh ta hát với ta rằng/Bài tình ca nghe ôi sao xót xa.
Đã qua đi rồi bao nhiêu kỷ niệm của mùa đông xa xưa/Giờ đây em còn nhớ hay em đã quên.
Và mùa đông không mang theo bao hơi ấm/Mùa thu không có lá rơi/Còn mình ta như chơi vơi/Nghe con tim ta nát tan.
Tình yêu đó sẽ mãi mãi không quay trở lại/Và em như cánh chim vút bay mãi nơi phương nào/Chỉ còn mình ta ôm cô đơn nhớ nhung kỉ niệm/Để lòng ta bỗng nghe sao buốt giá.
Tình yêu đó sẽ mãi mãi không quay trở lại/Và em như cánh chim vút bay mãi nơi cuối trời/Chỉ còn mùa đông vây quanh ta hát với ta rằng/Bài tình ca nghe ôi sao xót xa.
Nói đi em người ơi/Dù đã xa nhau thật rồi/Dù cho em không yêu tôi/Cho con tim tôi nát tan...
Tình yêu đó sẽ mãi mãi không quay trở lại/Và em như cánh chim vút bay mãi nơi phương nào/Chỉ còn mình ta ôm cô đơn nhớ nhung kỉ niệm/Bỗng nghe ôi sao lòng này buốt giá.
Người có nhớ chăng tình ta với bao tháng ngày/Hỡi em cho ta đớn đau xót xa trong cuộc đời này/Chỉ còn mùa đông vây quanh ta hát với ta rằng/Bài tình ca nghe ôi sao xót xa.
https://www.youtube.com/watch?v=ixvzU1a7FcU
*
Vậy thôi phải hôn!
Chúc các bạn nghe nhạc vui vẻ!
---------
Chú dẫn:
1.       Đảo Nani: Cách Seoul 50km… Tên hòn đảo đặt theo tên của vị tướng Nami - người có công dẹp loạn vào thế kỷ 13 nhưng bị vu tội phản vua Sejo nên phải chết oan vào năm 28 tuổi. Tuy chưa ai biết chính xác mộ ông được chôn cất tại đâu nhưng có một đống đất đá chất cao, được cho là mộ của tướng Nami.
2.       ‘Fan cuồng’ vái lạy Jack Ma mang tỏi Lý Sơn và tinh bột nghệ tặng thần tượng: http://dantri.com.vn/nhip-song-tre/fan-cuong-vai-lay-jack-ma-mang-toi-ly-son-va-tinh-bot-nghe-tang-than-tuong-20171108080840147.htm
3.       Kẻ đứng sau vụ ‘Đòi xây tượng Quan Công ở Sóc Trăng’: https://tuoitre24h.net/ke-dung-sau-vu-doi-xay-tuong-quan-cong-o-soc-trang.html
4.       Lễ lạt: Thông thường người ta hay dùng từ lễ lạc để nói về hội hè vui tươi trong các dịp lễ. Nhưng theo đúng từ điển thì khẩu ngữ ‘LỄ LẠT’, theo cách nói khái quát là các cuộc lễ hội hoặc lễ vật. Ở đây ta cũng có thể hiểu chữ lạt là nhạt, như nét chữ không đậm mà nhạt, và ăn cơm mà kiêng món mặn thì gọi là ăn lạt. Còn từ lạt mà đọc ra lạc, có thể là do phát âm sai hoặc là muốn chuyển sang chữ lạc với ngụ ý là vui vẻ! (huyha.net)
5.       Xấu hổ vì nhiều nghệ sĩ Việt chen nhau nhốn nháo để được chụp hình với So Ji Sub: http://soha.vn/tran-hien-next-top-xau-ho-vi-nhieu-nghe-si-viet-chen-nhau-nhon-nhao-de-duoc-chup-hinh-voi-so-ji-sub-20171123000907853.htm

Thứ Ba, 21 tháng 11, 2017

1034. Nguồn gốc dân tộc Việt… (Sưu tầm và lời bình)

Nam_tien-2

Tôi có đọc nhiều tài liệu viết về sử Việt, thấy tuyệt đại đa số là viết theo phương pháp tiếp cận ‘NAM TIẾN’ (ý nói là ‘nguồn gốc Việt có từ phương Bắc’, hay ‘dựa vào sử Tàu’): tôi thấy viết ‘một chiều’ nên nói thẳng là không thích! Ngược lại, tôi rất thích một số bài (hay sách) có xu thế ‘BẮC TIẾN’ (ý nói dựa vào nguồn sử ‘Nam Đảo’ hay của phương Tây, dĩ nhiên là có 'phần' đến từ phương Bắc) như của Ngô Thế Vinh, Nguyễn Văn Diễn, Vu Gia, Võ Thanh Liêm, v..v… Dưới đây là vài bài điển hình:
1) Ngô Thế Vinh: http://baotiengdan.com/wp-content/uploads/2017/09/cuu-long-can-dong-bien-dong-day-song.pdf
2) Nguyễn Văn Diễn: http://lethuongdan.blogspot.com/2017/01/lam-ap-lien-minh-lac-viet-noi-day-anh.html
3) Vu Gia: https://www.facebook.com/permalink.php?story_fbid=1591273067604140&id=100001643878327&hc_location=ufi
4) Võ Thanh Liêm, xem dưới.
Trong đó, tôi có quen với Vu Gia bên blogspot, anh viết thể ‘dã sử’ rất hay, tôi rất thích, nhưng 2 năm nay tôi… đóng cửa blogspot (ý nói ‘kiểm duyệt’ comment, nay mở lại rồi!) nên không còn tương tác với anh nữa…
Kết quả hình ảnh cho Mekong cạn dòng, biển đông dậy sóng, Ngô Thế VinhVề Ngô Thế Vinh, tôi thán phục kiến thức uyên bác, thực tế (như tôi đã từng… làm!), giàu chất triết lý và có thể chấp nhận từ nhiều ‘phía’ của anh (Hình 2), nên có viết… tặng anh một bài (‘Vấn đề Biển Đông’*, xem đường dẫn bên dưới).
Về Nguyễn Văn Diễn, tôi ái mộ kiến thức phong phú và (khá) khách quan/đa chiều của anh, nên có viết một bài… tặng anh (‘Về vụ Lâm Ấp’*, xem đường dẫn bên dưới).
Về Võ Thanh Liêm, mặc dù có một vài độc giả không khen (bảo ít tư liệu!), nhưng tôi khen - kiểu viết ‘nhập’ tư liệu mà không cần dẫn nhiều tư liệu của anh, mà trước đó, anh Phamquoc Dinh đã bình: ‘Bài hay, rõ ràng !!!’, còn tôi bình:
- Tôi rất... thán phục lối viết của tác giả, tư liệu đã 'tự nhập vào đầu', nên không vướng tư liệu, nên viết thoáng...

Chủ Nhật, 19 tháng 11, 2017

1033. Tám về ‘Hấp tinh đại pháp’ (Tám ‘Kim Dung’ - 2)

Kết quả hình ảnh cho hấp tinh đại pháp

Tôi đăng bài này do câu: ‘Đề nghị bác Nhà Gom Lá Bàng làm một bài phân tích riêng về sự khác nhau giữa Hấp Tinh Đại Pháp và Càn Khôn Đại Nã Di’ của ả mèo nào đó.

1
Hấp tinh đại pháp, theo Nhậm Ngã Hành có ghi lại trong hầm dưới đáy Tây Hồ, Hàng Châu… Trước tiên là phương pháp ‘TÁN KHÍ’ ra từ đan điền (vùng huyệt Quan nguyên, Khí hải, theo BS Nguyễn Văn Hưởng) - ngược lại phương pháp truyền thống của tất cả các tín đồ luyện khí công xưa nay, tức là phải… hủy bỏ toàn bộ nội lực mà mình ‘đã có sẵn’ (vd như Lệnh Hồ Xung đã có sẵn 7 luồng nội lực xung kích trong cơ thể - của Đào cốc lục tiên và Bất Giới hòa thượng), sau đó dùng ‘kỹ xảo thượng thừa’ (chỉ Nhậm Ngã Hành mới biết kỹ xảo này) để hút nội lực của đối thủ vào ‘vùng trũng’ này… Phương pháp ‘bổ địch tiếp ta’ này gọi là Hấp tinh đại pháp…; và cũng chính hiểu rõ bí quyết này mà Tả Lãnh Thiền (trận 2) đã 'tương kế tựu kế', giả vờ để cho Nhậm Ngã Hành hút hết nội lực 'Hàn âm chỉ' của mình (Hình 1) , kết quả là họ Nhậm bị đóng băng mà thua, may sau đó có Lệnh Hồ Xung dùng Độc cô cửu kiếm để cứu (đấu với Nhạc Bất Quần, trận 3) - trong cuộc hội ngộ tại chùa Thiếu Lâm để cứu Nhậm Doanh Doanh (đã thoát từ trước)... 

Một bằng chứng thuyết phục, trong Cổ Long, là đại hiệp Yến Nam Thiên muốn luyện võ công đến đỉnh - tầng thứ 9 (Giá Y Thần Công), nhưng lại buộc phải hủy bỏ toàn bộ nội lực mà mình đã có trước đó, họ Yến vì… tiếc nên không dám luyện... Một hôm, lạc vào Ác Nhân Cốc, họ Yến bị bọn Giang Hồ Thập Ác (cũng là tên truyện) dùng mưu bắt được, hành hạ thê thảm, phế bỏ toàn bộ võ công, cho nằm một chỗ mấy năm để làm thí nghiệm về một ‘món thuốc Bắc’ nào đó... Lợi dụng tình thế bị ‘phế toàn bộ võ công’ không có bất cứ sự lựa chọn nào khác này, Yến Nam Thiên đã bí mật luyện thành công…

Về mặt khoa học, phương pháp này rất ‘khoa học’ ở chỗ:

- Muốn học cái mới thì phải can đảm xóa bỏ cái cũ, để đầu óc trống rỗng, để sẵn sàng tiếp thu cái mới.

Nhưng Nhậm Ngã Hành bị những người đương thời hay hậu thế cực chê bai là ở chỗ y muốn tăng cường nội lực của mình chỉ bằng cách duy nhất là hút ‘tinh lực’ của đối thủ - một phương pháp bá đạo, cực kỳ bá đạo… Và để hóa giải nguồn hợp lực khác nhau của ‘các’ đối thủ khác nhau trong cơ thể là cả một vấn đề, cuối cùng Tổ sư của Hấp tinh đại pháp là Nhậm Ngã Hành cũng phải bị ‘tẩu hỏa nhập ma’ mà chết! (Trong truyện ‘Tiếu ngạo giang hồ’ thì tại trận công chiếm Hoa Sơn, khi hắn nghe tung hê 'Thánh giáo chủ văn thành võ đức, muôn năm trường trị, nhất thống giang hồ' cái cmn gì gì đó, thích quá!, bỗng bị đứt mạch máu não, lăn đùng ra chết).

*

Càn Khôn Đại Na Di (乾坤大挪移): Càn, khôn thì rõ rồi; đại thì cái gì của Tàu cũng ‘đại’, nên bỏ qua. Quan trọng nhất, ‘NA DI’ = LÔI, KÉO. 'Phép’ này dùng để dẫn hướng tấn công của đối thủ sang hướng khác (có chủ đích, vd Vô Kỵ dùng cành liễu dẫn lực của Nhị lão phái Hoa Sơn tự... đấu với vợ chồng Hà Thái Sung, là những người cùng phe...), muốn làm thế thì phải có nội lực từ cao đến cực cao, tức là có DÙNG SỨC, và nếu cần thiết thì phải LỰC ĐẤU LỰC…. Còn có những tên gọi khác là ‘Đẩu chuyển tinh dời’, ‘Di hoa tiếp mộc’, ‘Tá lực đả lực’, ‘Bốn lạng chống ngàn cân’…, tùy người tinh luyện. Trong Kim Dung thì có Mộ Dung Phục (Mộ Dung Cô Tô) sở hữu phép này - phép ‘Đẩu chuyển tinh dời’, thường thắng những đối thủ yếu hoặc ngang cơ, nhưng nội lực chưa đủ thâm hậu nên thua Cưu Ma Trí và Tiêu Phong... Trong Cổ Long có Nhị vị Di Hoa cung chủ sở hữu phép này - phép ‘Di hoa tiếp mộc’...

…Vụ này tôi đã nói trong bài trước. Sự khác nhau giữa ‘Hấp tinh đại pháp’ và ‘Càn khôn đại na di’ là quá rõ ràng!

Thứ Bảy, 18 tháng 11, 2017

1032. Tám ‘Kim Dung’ (Thư giãn)

Kết quả hình ảnh cho càn khôn đại na di

Tám ‘Kim Dung’ là tán về truyện Kim Dung, cũng là một trang web có tên là ‘Góc tám Kim Dung’ - có đăng một số bài của tôi, lâu rồi…
https://vnav.vn/threads/goc-tam-ve-chuong-kim-dung-moi-cac-bac.30222/page-9
Dưới đây là trả lời còm của anh Đào Dũng Tiến, nhưng đăng thành bài, vì dù sao cũng làm tôi mất cả… tiếng, hehe…

1
* Càn Khôn Đại Na Di (乾坤大挪移): Càn, khôn thì rõ rồi; đại thì cái gì của Tàu cũng ‘đại’, nên bỏ qua. Quan trọng nhất, ‘NA DI’ = LÔI, KÉO. 

‘Phép’ này dùng để dẫn hướng tấn công của đối thủ sang hướng khác (có chủ đích, vd Vô Kỵ dùng cành liễu dẫn lực của Nhị lão phái Hoa Sơn tự... đấu với vợ chồng Hà Thái Sung, là những người cùng phe...), muốn làm thế thì phải có nội lực từ cao đến cực cao, tức là có DÙNG SỨC, và nếu cần thiết thì phải LỰC ĐẤU LỰC…. Còn có những tên gọi khác là ‘Đẩu chuyển tinh dời’, ‘Di hoa tiếp mộc’, ‘Tá lực đả lực’, ‘Bốn lạng chống ngàn cân’…, tùy người tinh luyện.

Trong Kim Dung thì có Mộ Dung Phục (Mộ Dung Cô Tô) sở hữu phép này - phép ‘Đẩu chuyển tinh dời’, thường thắng những đối thủ yếu hoặc ngang cơ, nhưng nội lực chưa đủ thâm hậu nên thua Cưu Ma Trí và Tiêu Phong... Trong Cổ Long có Nhị vị Di Hoa cung chủ sở hữu phép này - phép ‘Di hoa tiếp mộc’...

* Thái cực quyền có khác, nó tìm cách biến lực của đối thủ về… 0.

Trương Tam Phong xuất hiện vào sau thời Tống Kim/Tống Liêu, tức vào giao thời Nguyên-Minh (con cháu của Gia Luật Hồng Cơ phải bỏ chạy, đầu quân cho Quách Tĩnh ở thành Tương Dương; con cháu của Hoàng Nhan Hồng Liệt phải đến nhờ vả Dương Quá…). Ông ở Thiếu Lâm khi mới 16-17t…, đến khi tổ chức thượng thọ thì đã… 100t, Kim Dung không nói đoạn ‘hở’ 80 năm đó ông làm gì!... Có một câu chuyện nói thời trẻ, ông bị một người bạn đồng môn do ham vinh hoa phú quý phản bội, mà lần nào đánh ông cũng thua thảm hại, bởi tay này là một tuyệt đại cao thủ về ‘ngạnh công’… Một hôm phơi mùng màn…, thấy dù có đấm mạnh đến mấy thì cái màn vẫn LẮC LƯ theo phương của cú đấm, mà không bị suy suyển…, nên ông về nghĩ ra Thái cực quyền - cách đánh thuận theo chiều lực, và tiếp lực vào cú đấm/đá của đối thủ, hoặc dẫn cho nó xoay vòng, làm lực của cú ‘chưởng’ của đối thủ bị tiêu vong...

Cách này còn được gọi là ‘Thuận thủy thôi chu’ với những thế Lam tước vĩ, Vân thủ..., tức là ‘mềm’ - thuận theo lực đi của thuyền mà lái, chứ không đối kháng... Nhưng muốn làm được vậy thì dù sao NỘI LỰC cũng phải rất thâm hậu, nên Trương Thúy Sơn thua Tạ Tốn, hay rộng hơn, các đại đệ tử của Võ Đang đều không thắng nổi Hân Thiên Chính…, vì nội lực của họ yếu hơn.

Chính vì thế, trong trận đánh trên núi Võ Đang, Trương Vô Kỵ thắng A Tam, rồi A Nhị, chủ yếu là NHỜ NỘI LỰC mạnh hơn (Cửu dương thần công ‘xịn’, Trương Tam Phong không hài lòng lắm!), chứ Thái cực quyền chỉ là một trong những ‘phương tiện’…; ngay sau đó, dù sở hữu cả Cửu dương thần công + Càn khôn đại na di + Thái cực quyền, Vô Kỵ vẫn đấu không lại Huyền Minh nhị lão, vì hợp lực của 2 lão này mạnh hơn.

* Thánh hỏa lệnh chỉ có giá trị là ‘thấy Thánh hỏa lệnh như thấy Giáo chủ’. Võ công khắc trên Thánh hỏa lệnh không phải là ‘Tâm pháp’ của Càn khôn đại na di (bởi vậy Tiểu Siêu mới đến Quang Minh Đỉnh để đánh cắp), mà do Sơn Trung lão nhân sáng tạo, là một thứ võ ‘quái dị’ dùng cho binh lính cận chiến để chiếm lợi thế trên sa mạc. Nó quái dị bởi có HƯỚNG ĐÁNH HƯ HƯ THỰC THỰC - ‘vậy nhưng không phải vậy’, vì vậy mặc dù sở hữu cả Cửu dương thần công + Càn khôn đại na di + Thái cực quyền (như trên), Vô Kỵ vẫn đấu không lại tam vị sứ giả của Minh giáo Ba Tư trên Linh Xà đảo… Và bởi dùng cho binh lính cận chiến, nên sau khi bí mật trên Thánh hỏa lệnh bị tiết lộ thì Vô Kỵ thắng dễ như trở bàn tay!..., và nên ngay cả khi Vô Kỵ sở hữu võ công trên Thánh hỏa lệnh thì ‘nó’ cũng chỉ… ‘gãi ngứa’ được tam vị thần tăng Độ Ách, Độ Nạn và Độ Kiếp trên núi Thiếu Thất mà thôi!...