Thứ Bảy, 29 tháng 4, 2017

930. Cánh tả và cánh hữu (Kể chuyện, thư giãn)

những Bill Clinton, Omama, Hillary…, nếu không nhầm, với cách ‘ngoại giao’ nhẹ nhàng, tế nhị, là thuộc loại ‘cánh tả’, trong khi đó những Putin, Luyện Đại Đại, Ủn, thậm chí là ‘ông Trump nổ’!… là thuộc loại ‘cánh hữu’!

Khi người vợ hỏi ‘tối nay anh muốn ăn gì, cơm hay phở?’ mà anh chồng trả lời là ‘ăn cái gì cũng được’ thì anh ta thuộc loại ‘cánh tả’. Còn nếu ngày nào anh ta cũng quá xuề xòa, dễ dãi, đến mức mà quá nhu nhược hay ‘anh hùng núp’ như vậy thì anh ta thuộc loại ‘cực tả’.
Nếu người chồng nói ‘cơm cái gì!, phải ăn phở chứ!’ thì anh ta thuộc loại ‘cánh hữu'. Còn nếu anh ta cương quyết đi ‘ăn phở’ luôn cả đêm, hay mấy ngày không về, hay đi theo ‘phở’ luôn, thì anh ta thuộc loại ‘cực hữu’, hehe…

1
‘Xưa thật là xưa, nhớ mấy cho vừa, nhớ mẹ kể đêm mưa, có ông Trang-Lão, đến ông Phật-Thiền, đều là cánh tả…’ mà chuyên chơi món lấy… ‘mềm trị cứng’ (lưỡi mềm thì lưỡi còn, răng cứng thì răng hết - Lão Tử), biết tự lượng sức mình, sống nhàn nhã, ung dung tự tại, xài chủ nghĩa MAKENO = kệ bố nó cuộc đời!... Ngược lại, ‘ta không phải là vua nên mộng ước thật ‘quân-thần’, không được là quan tham nên làm quân tử của tiểu nhân, là nam nên thích… đánh nữ nhân…’ thuộc loại ‘cánh hữu’ của Khử Tổng, Tôn Tử, Mao Tử… là những kẻ thường nói khác với làm, vượt qua cái ‘kỷ sở bất dục, vật thi ư nhân’ - cái gì ta muốn làm thì bắt thiên hạ phải làm! (cười), rất tả xung hữu đột để ‘bình thiên hạ’, mà có thể quyết tâm làm con ‘dế mèn phiêu lưu ký’ đòi chiếm cho được cái Washington để tiến đến cái ‘thế giới đại đồng’ sống hạnh phúc cùng với đấng ‘tiên huyền’, kệ choa nó lão bá tánh!, hehe…
*
Dễ hiểu hơn và kiếm hiệp hơn, nếu ta thấy Trương Tam Phong hay các cao thủ ‘Nhu đạo’ dùng ‘nhu thắng cương’ thì đó là ‘thiên tả’, còn phái Thiếu Lâm thường dùng ‘ngạnh công’ như Không Tính dùng ‘Long trảo thủ’, Hỏa Công đầu đà, Khổ Tuệ thiền sư dùng ‘Kim cương chỉ lực’, Tạ Tốn dùng ‘Thất thương quyền’, Lý Tiểu Long dùng ‘Triệt quyền đạo’… là ‘thiên hữu’, thậm chí là ‘cực hữu’!…
Cao bồi hơn, Lucky Luke dùng súng như thần, có thể bắn súng xuyên qua lỗ đồng xu!, nhưng rồi không giết ai, nên thuộc loại ‘cánh tả’, tương tự cho Người Nhện, Người Dơi, Siêu nhân hay Nữ siêu nhân (Supergirl) hay những Bill Clinton, Omama, Hillary…, nếu không nhầm, với cách ‘ngoại giao’ nhẹ nhàng, tế nhị, là thuộc loại ‘cánh tả’, trong khi đó những Putin, Luyện Đại Đại, Ủn, thậm chí là ‘ông Trump nổ’!… là thuộc loại ‘cánh hữu’ mà muốn ‘khật’ cái gì là ‘khật’ tới nơi!, nhất là Luyện Đại Đại hay còn gọi là Luyện ‘Bỗng Điên’ mà Mekong cũng không tha, Biển Đông cũng không chừa!...
Trên cả 'nhất' là anh Ủn ‘hô hào tiêu diệt chủ nghĩa tư bản giãy chết để xây dựng chủ nghĩa chết giãy’!, ‘tiến nhanh, tiến mạnh, tiến vững chắc lên… đảo Đầu Lâu’!, mọi người, mọi suy nghĩ đều phải do lãnh tụ vĩ đại ‘chỉ đạo’!, nên ‘nước Ủn là dân chủ nhất thế giới, dân chủ gấp… triệu lần các nước tư bản giãy chết’!, ‘dân Ủn là hạnh phúc nhất thế giới’!, ‘chưa bao giờ nước Ủn phát triển rực rỡ như ngày nay’!, ‘cục của ta và Tê Cu là cục… bự nhất’!, ‘ế thức hị của ta và Tê Cu là… tê nhất!’…; chưa kể đến các cụm từ như ‘xxx đến thế là cùng’, ‘đỉnh cao trí tệ’, ‘lương tâm của thời đại’, ‘ngọn hải đăng của nhân loại’, ‘người nước ngoài mơ ngủ một đêm thức dậy được biến thành… Ủn’...; rồi các tượng đài lãnh tụ vĩ đại mọc lên như nấm đủ các loại ‘ura’, ‘viva’, ‘muốn nằm’, ‘vĩ đại'…, cùng với cờ xí rực trời đỏ như… máu, với tên lửa và vũ khí đa số làm làm giả bằng gỗ hay giấy, và với các đại đức Thích Lên Tivi xàng xê khoe cái... đít, lên mặt đạo đức, giảng ‘moral’*, chảnh và nổ như đại liên mà hầu như chả đem lại được cái mịa gì cho dân!…, mà mọi thứ phi-tự nhiên đã biến ‘cậu bé của Mr. Trump’ thành kẻ ‘cực cực cực cực cực… hữu’, tóm lại là kẻ ‘vô cực hữu’!... Và thik nhất là câu Ủn mới nổ hôm qua!:
- ‘10 triệu lính Bắc Triều là 10 triệu trái bom nguyên tử bảo vệ cho thượng đế Kim Giống Ủn’!
Ha..ha..ha…

929. Ta là số một nghĩa là gì? (Triết lý... bóng chuyền 2)

VN sẽ thành ‘con rồng của thế giới’ thì có lẽ phải đốt đuốc giữa ban ngày để đi tìm như triết gia Diogenes!, hay... phải nói như câu châm ngôn của một ông tổ sư triết học nào đó là: ‘Hoài nghi tất cả’!  Híc..híc...


Hai ngày nay, tôi bận quá trời!... Số là tôi cũng thường rất bận, mấy tháng rồi laptop có vấn đề (bên blogspot có lỗi gì đó, bị chặn ở phần nào đó!, mà với gần 7000 followers - với số lượt đọc từ mấy trăm lượt/đêm bị... giảm xuống chỉ còn có mấy chục!), nhưng tôi chả ghé công ty vi tính. Hôm qua, cố dũng cảm ghé qua công ty, tưởng mất cỡ 15', nhưng không!, họ sửa cái Chrome (cài đặt mới), thế là cái gmail của tôi không vào được nữa, cái blogspot thấy đó cũng đành đứng nhìn, vì không điều khiển nó được nữa!, 3 anh kỹ sư vi tính mò mẫm cả 2 ngày vẫn không khôi phục được cái gmail, tôi liên hệ Google thì họ hứa sẽ khôi phục trong vài ngày nữa, nên không đăng được bài mới này bên blogspot, ài em xo ri, ái em xò rì!

...Dưới đây là tâm sự của tôi về 'ta là số một' một cách vô nghĩa, nếu ra khỏi cái 'ao nhà' mà đụng độ với khu vực, châu lục và quốc tế..., và nói cái gì thì cũng phải lấy năm nay (2017) làm gốc, chứ thiết nghĩ hoàn toàn không thể lấy 'hào quang quá khứ' gì gì đó (!) để 'gáy' cho hiện tại và tương lai!
*
Tôi lại xem bóng chuyền nữ VTV Cup 2017 - Tây Ninh và nói ngắn gọn...
Cả 3 đội Bình Điền-Long An, Thông tin Liên Việt Postbank và Ngân hàng Công thương là ‘số một Việt Nam’ và có thể nói là ngang cơ nhau - trong 9 lần Cup VTV Bình Điền thì số lần 'vô địch' là 3 lần, 3 lần và 2 lần một cách tương ứng (trong đó 1 lần về tay đội Giang Tô, năm 2012). Tuy nhiên, nếu đụng độ với đội nước ngoài như Thái Lan, Hàn Quốc, Nhật Bản, TQ... thì ta thua, ngay cả chỉ với đội cấp Câu lạc bộ hay cấp tỉnh (của TQ)... Cụ thể, ba đội 'nhất Việt Nam' của ta đều 'thua' đội Bangkok Glass (Thái Lan), Vân Nam, Phúc Kiến và CLB 4.25 Triều Tiên (và Chonburi Thái Lan, VTV 2016), trong đó: đội Bình Điền-Long An thua đội Vân Nam vì tinh thần bị 'chao đảo' và do lỗi có thể nói quá nhiều ở tuyến phòng thủ (vd bắt bước một...); đội Ngân hàng Công thương thua đội Bangkok Glass vì các đòn công của Kim Huệ, Đinh Thị Thúy, Nguyễn Thị Xuân, Đoàn Thị Xuân... đều bị 'khóa' và bị 'chao đảo' (ở sét 5), rồi thua CLB 4.25 Triều Tiên vì không chịu nổi đòn công của em số 16, đặt biệt là em số 3 rất... xinh đẹp là Jong Jin Sim!, và bị loại (trước khi thua đội Phúc Kiến)!; đội Thông tin Liên Việt Postbank thua đội Vân Nam vì tinh thần bị 'chao đảo' (ở sét 5), rồi thua đội Bình Điền-Long An do không chịu nổi đòn công của các chiến binh VN 'tử chiến' với chính VN*! , và cũng bị loại (và do đó em Việt Hương của tui thua em Kim Thanh của tui, cười)!...
Trừ việc ‘chỉ’ thắng đội… nhỏ bé Altay Kazakhstan (nhỏ xíu như Lào hay Campuchia!) còn 'non tay' vì là đội U23 trẻ qua VN để kiểm tra thử đội hình (cho trận đấu quốc tế sắp tới của họ!):
- Kết quả là: 1) đấu với nước ngoài thì ta chỉ toàn thua!, 2) cử đi 3 đội thì chỉ còn có một đội lọt được vào vòng trong, tức là thực lực chỉ còn có 33%!, đặc biệt là, 3) đội VN phải 'nội chiến' với đội VN chí chết để còn có một đội được vào bán kết!' - giống y như... lịch sử VN!

Thứ Hai, 24 tháng 4, 2017

928. Gã Pín (Truyện ngắn, thư giãn)

Văn chương của gã Pín hay ‘too much’, hay đến nỗi mà gã được phong là 'nhà văng tục' vĩ đại!, hơn nữa gã lại sắp xuất bản cuốn tâm pháp ‘Pín - Càn khôn đại na di'...

Thật là tức cừ, nếu như tay 'Thái hoa đạo tặc', à quên, 'Thái dân đạo tặc' Điền Bá Pín không xuất hiện trên chốn giang hồ Ép-Bê thì Lệnh Hồ Xung suốt đời cứ tưởng tên tục của gã là Ngò Phín, tên… không tục là Nguyễn Văn Pín.
*
Vâng, chàng đã vác cái đàn tranh mà Doanh Doanh mới tặng, đi hỏi cùng làng khắp xóm, may thay gặp đúng cụ Gúc, cụ mới bảo chính xác nó là cái 'ngẩu pín' - một từ cổ xuất phát từ tỉnh Quảng Đông bên Tê Cu, trong đó 'ngẩu' là 'ngưu' (như trong ‘Tăng A Ngưu’, nick của Trương Vô Kỵ), tức là trâu hay bò, nhưng 'pín' thì chỉ con đực mới có!, he..he...
Chàng chợt nhớ lại đại khái là vua Lê Thánh Tông đã có tả về 'thằng bù nhìn' như sau: 
Xét soi trước mặt đôi vừng ngọc. Vùng vẫy trên tay một lá cờ,

mà nếu các blogger… cố hiểu theo nghĩa bóng thì 'ngò pín' là một cặp phạm trù có tính biện chứng, tức là có đấu tranh và thống nhất giữa hai mặt đối lập, nói chung là hàm chứa mối quan hệ phổ biến; mà nói theo kiểu Tê Cu là giữa chúng có mối quan hệ hữu cơ, chuyển hóa qua lại, có thể từ ‘thái cực sinh lưỡng nghi, rồi sinh tứ tượng, rồi bát quái, rồi sinh ra vạn vật Tê Cu gì gì đó tùm lum’!…, nên nó gồm 'hai hòn ngọc' và 'một cán cờ', mà dân miền Nam hay gọi là 'một cây hai'!, ha..ha...
Và vì nó có 'hai hòn ngọc' nên trên thực tế dân cá Tràu hay gọi là ‘pín dê’ (ngọc dương), 'hải cẩu pín', rồi 'hoàng cẩu pín', 'hổ pín', 'ngưu pín', 'lộc pín', mà 'hoàng cẩu pín' là bổ nhất, và 'hổ pín' là quý nhất! Còn 'cán cờ' là một loại... vật ‘lạ’ mà luộc ăn chấm với nước mắm gừng thì thấy giòn giòn, dai dai, ngọt ngọt, ngon ngon và đã đã..., nên nó thường được dùng trong các bữa hơi bị đại tiệc để chiêu đãi cho các... 'soái muội' ngàn tỉ như Hà Oành Kiêu, Nghinh Trọc, Nhĩ Cà, Muyễn Uy, ... và nhất là cho 'Hot girl xứ Thanh', ài em xo ri, ái em xò rì!
Thật ra, nó không có bổ và 'tăng cường sinh lực' cho cả giống đực lẫn giống cái, như lời đồn đại của dân Vịt có 'độ hóng cao' mà ‘cái gì cũng đồn’! Ngành y học cổ truyền của Tê Cu có nói là 'hổ pín', nhất là 'hải cẩu pín' là có giá trị liên thành - như món… 'Âm dương hòa hợp tán' mà cặp Đoàn Dự và Mộc Uyển Thanh* đã từng bị nếm, tuy nhiên trên thực tế, những người dùng các món 'pín' này lại nhập khẩu các tác dụng tiêu cực* như thường bị mắc chứng rối loạn cương dương (trên bảo dưới không nghe!), mỡ máu cao và huyết áp cao..., lý do là vì nó có chứa nhiều cholesterol nên có khả năng gây hại cho những người mập, bị bệnh tim, cao huyết áp hay viêm gan..., và nên dễ bị thiu mà có thể gây bệnh 'Tào Tháo rượt' (ngộ độc thực phẩm)… 

Chủ Nhật, 23 tháng 4, 2017

927. Triết lý... bóng chuyền (Thư giãn)

mấy năm trước, thấy em Linh Chi xuất hiện trên màn hình là tôi thấy vũ trụ bỗng... sáng hẳn lên, năm ngoái thấy em Việt Hương, Thu Hoài là tôi thấy một bầu trời rực rỡ, năm nay thấy em Đặng Thị Kim Thanh thì tôi bỗng ghen tị là đấng sinh thành nào lại sinh ra em xinh sế!

Bóng chuyền có triết lý không nhỉ! Có chứ. Chứ không lẽ cứ lải nhải mãi triết lý Khổng-Mạnh, Lão-Trang, Platon, Marx, Nietzsche, Krishnamurti, Dalai Lama..., nghe hoài choán cái lỗ nhĩ quá!, thiệt, hơn nữa, mấy cái ‘trít lí’ này xưa rích xưa rơ như cái chuyện cổ tích về con Kong ở đảo Đầu Lâu rồi!, hihi… Lưu ý là trận chiến - 'Giải bóng chuyền nữ Cúp VTV9 - Bình Điền 2017' tổ chức tại Tây Ninh - vẫn còn dài dài, đến tận tối CN tuần sau (30/4), nhưng tôi chỉ viết một bài thôi, có gì sẽ bổ sung vào bài viết này...
*
Tôi đã xem buổi Lễ khai mạc tối nay rồi (22/4). Ông Phó chủ tịch Tây Ninh phát biểu... được, mặc dù có cầm tờ giấy để đọc, nhưng ông ngước lên và đọc rành mạch, hơn nữa, bài phát biểu lại hầu như không thừa không thiếu!...
Còn bài phát biểu của ông Tổng giám đốc Công ty Phân Bón Bình Điền thấy đà choán!, chả biết ổng học hành ở đâu!, hay ai soạn sẵn cho ổng đọc!, mà nghe đọc dài dòng, trong đó có cụm từ 'Tây Ninh là thành phố có truyền thống anh hùng' (gì gì đó trước 1975, và cả một lô xắc xông từ thuộc loại 'hoành tráng' nữa...), tôi tự hỏi nay đã là năm 2017 rồi!, tiến vào thời 'Cách mạng công nghiệp lần thứ 4' hay thời 'Công nghệ 4.0' rồi!; hơn nữa, Liên đoàn Bóng chuyền (hay bóng đá...) của bất cứ nước nào cũng là một tổ chức phi chính phủ (NGO), thi đấu thể thao là một trong những loại hình hoạt động của xã hội dân sự, các cầu thủ đến đây với mục tiêu là thi đua, học hỏi, đem lại phần thắng cho đội nhà, rộng hơn là cho quốc gia, vậy thì có cái gì là 'đánh thắng mấy đế quốc đầu sỏ' hay 'trung dũng, kiên cường, đi đầu diệt... người ngoài hành tinh' (bởi người 'lạ' chính là người ngoài hành tinh!); tôi lại nghĩ rằng nếu giỏi thì ông ra diệt cái đế quốc đầu sỏ nào đó đang lãnh đạo bọn người 'lạ' huậy ở ngoài Hoàng Sa và Trường Sa của ta ấy!... Choán thật là choán, từ năm 75 tới giờ, hầu như nghe bài diễn văn nào cũng giống như bài diễn văn nào!
*
Tôi đã được xem 4 đội thi đấu: Thông tin Liên Việt Bank, CLB Vân Nam, Bình Điền-Long An và Altay (Kazakhstan). Chắc không phải nói gì nhiều..., đội Vân Nam TQ là 'lên tay' so với mấy lần trước sang VN, ngang cơ với đội Thông tin Liên Việt Bank, và thắng (3-2); còn đội Altay  thì còn trẻ, thiếu kinh nghiệm và dưới cơ đội Bình Điền-Long An, và thua (0-3); còn nghe nói đội Phúc Kiến, Ngân hàng Công Thương, Bangkok Glass (Thái Lan), Câu lạc bộ 4.25 (Triều Tiên) là các đội thứ ‘dữ’...
Qua gần mười năm xem 'Giải bóng chuyền nữ vô địch quốc gia và quốc tế' (tổ chức ở VN và tại các Sea Games), cụ thể là mấy năm gần đây, với các đội 'cao thủ' như Thái Lan (vô địch Sea Games), Sinh viên Nhật Bản (vô địch VTV 2011), Giang Tô (vô địch VTV 2016), Chonburi (VTV 2016), 
Bangkok Glass (vô địch các CLB châu Á 2016)..., 'với tư cách là người hâm mộ' môn bóng chuyền nữ (và bóng đá nam VN ở các AFF Cup và Sea Games), ngoài những cầu thủ cựu trào như Ngọc Hoa, Kim Huệ, Đỗ Thị Minh, Hà Thị Hoa, Phạm Thị Yến, Nguyễn Thị Xuân..., về các cầu thủ của bóng chuyền nữ VN trong tương lai, tôi thấy...

Thứ Sáu, 21 tháng 4, 2017

926. Triết học lò xo (Truyện ngắn, thư giãn)

anh Tê Cu ơi, ‘Anh giờ nơi đâu? Hay tất cả chỉ có trong mộng tưởng của em? Anh giờ nơi nao? Hay anh chỉ là ảo ảnh mà thôi. Anh giờ nơi nao? Atlantis huyền bí. Dưới lòng biển sâu sao?’

Trông nàng thấy đúng phù vân
Bồng lai trăng trắng, sữa tuôn cõi người
Trần gian một chuyến xa khơi
Tỉnh mê, mê tỉnh, trăng rơi rơi hồn

Giữa sáng hôm đó, hắn nằm mơ... Bỗng nghe tiếng gọi 'Anh ơi', rồi lại 'Anh ơi'..., bấm cái remote mở cánh cổng ra, hắn thấy một thiên thần bé nhỏ mặc một cái váy hoa màu xanh lá cây đang đứng với dáng vẻ rất e lệ.... Nàng tiến vào và nói ‘Em... yêu anh’. Rất ngạc nhiên, hắn bèn nhìn kỹ thì phát hiện ra đó là… Phạm Băng Băng 
- 'Hoàng đế của Tê Cu' (Võ Tắc Thiên); nhưng vốn là người không tiếp kẻ ‘lạ’, nên hắn chỉ bắt bàn tay mềm mại của nàng và chào một cách lạnh nhạt rồi quay vào, vừa đi vừa lẩm bẩm: ‘Hồ Ngọc Hà, Lý Nhã Kỳ, Nathalie Emmanuel*, Scarlett Johansson*, Milla Jovovich*... đến đòi yêu mà ta còn từ chối nữa là!’. Nhưng, thấy nàng còn đứng trồng cây si tại đó một hồi, rồi thui thủi lên xe, mà vốn là kẻ có 'tâm hồn nghệ sĩ' nên hắn thấy tội tội, chả phải Kim Tuyến, Minh Hằng, Đặng Thu Thảo, Dương Tú Anh, Nguyễn Linh Chi*, Nguyễn Thu Hoài*, Thư Kỳ, Yingluck Shinawatra, thậm chí nàng Bát Canh Hẹ (Park Geun-hye)... đã từng là người yêu của hắn đó sao!, nên yêu thêm một cô gái Tê Cu nữa thì có làm sao!; rồi sực nhớ lại câu nói của Nguyễn Huệ 'xem thử con gái Bắc Hà ra làm sao'* nên ta cũng vậy: 'Xem thử con gái Sơn Đông ra làm sao!', vừa được lấy con cháu của tay Khử Tổng, lại vừa được 'trả thù dân tộc', hehe...
Thế là hắn đồng ý yêu nàng... Thấy nàng đi chiếc xe 'quái thú' (The Beast) của Obama dù là hàng nhái của Jack Ma cũng đến 28 tỉ đồng, mặc cái váy như Lý Nhã Kỳ cũng đến 2 tỉ, đeo hạt xoàn bự trà bá như Đàm Vĩnh Hưng cũng đến 4 tỉ!, chưa nói nàng mới xây nhà dát vàng như Hà Kiều Anh cũng đến 400 tỉ..., hắn cảm thấy hơi bị... tắt thở!, bèn giao kèo trước: ‘Đi chơi với anh, ăn ở rẻ rẻ thôi nghen, khách sạn 200-300.000đ/đêm thôi nghen, ghé đâu ăn đó thôi nghen, ở Ban Mê thì uống cà phê Ban Mê, ăn bún đỏ, qua Gia Lai thì ăn bún cua, ‘phở 2 tô’, qua Kon Tum thì ăn cá suối kho tộ, đến Đà Nẵng thì ăn mì Quảng, 'cao lầu Hội An', đến Lăng Cô thì ăn mực tươi hấp, đến Huế thì ăn cơm hến, đến Ninh Bình thì ăn cơm cháy, uống rượu 'ngọc dương'... Vì được thỏa mãn cơn khát yêu đương nên nàng liền 'yes, sir' lia lịa... Và kể từ đó, hắn gọi nàng là 'Pen Pen tiểu sư muội’, còn nàng gọi hắn là ‘Giáo chủ ca ca’, hehe...

1
Ngồi trên chiếc xe-28-tỉ với người đẹp nhất Tê Cu, đẹp nhì giới nữ diễn viên điện ảnh thế giới, vừa hát ‘Wow, wow, wow, yeah, yeah, yeah, yeah. I love you more than I can say. I'll love you twice as much tomorrow. Wow-oh. Love you more than I can say…',
https://www.youtube.com/watch?v=V9C62H20W90
vừa tranh thủ lâu lâu làm vài cú 'chụt chụt chụt...' và xoa mê mẫn vào hai nửa quả bóng chuyền mềm mại trên dưới của nàng, hắn thấy rất 'thướng', thấy mình còn uy hơn cả cặp ‘Donald Trump và Melania Trump’ nữa đóa, hehe...
Đang lâng lâng hưởng mùi hương nữ thơm phức, thì hắn đã đến khu vực rừng sâm Ngọc Linh... Nàng kể:
- Hồi qua Hàn Quốc, muội nghe 55 triệu dân Hàn đều ca tụng 'sâm Ngọc Linh' của Việt Nam hết lời, nói là, các nhà nghiên cứu, sau khi thử các thành phần hóa học, độ bổ dưỡng... thì sâm Ngọc Linh là nhất thế giới*, hơn hẳn sâm Triều Tiên, ăn đứt sâm Tê Cu, thậm chí có thể nói là gấp mấy lần!...
- Ủa, chớ sao huynh không biết! Chỉ nghe nói phong phanh là có đại gia nào đó mua cả tấn sâm Ngọc Linh* rồi đem... cất! Xứ huynh có cả mấy chục ngàn tiến sĩ - nhiều gấp 5 lần Nhật!, chưa kể cả đống ứ ừ ự giáo sư, học giả và nhà... bác học mà chả nghe thấy nói gì!
- Trời, ở xứ huynh chỉ có 'tí suyễn' chứ làm gì có tiến sĩ!, có ‘nhà giả học’ chứ làm gì có học giả!, có 'sứ giao' chứ làm gì có giáo sư!, có nhà 'thất' học chứ chưa đến 'bát' học!
Nghe hơi bị chạm tự ái!, vì nàng vô tình nói giọng kiêu ngạo giống tay khâm sai đại thần 'Di Khiết Trường' hay tên ngoại giao 'Vi Ngượng', nhưng nghe nàng nói nhầm chữ 'bát' thay vì chữ 'bác', pùn cừ quá!, hơn nữa lại là tay rất chiều người đẹp, nên hắn tha cho!, và nói:
- Lần sau AQ mà léng phéng cho cái mông '981' sang phía ông thì ông sẽ cho Chí Phèo ra 'Đan Mạch' ngay!... Muội nói vậy chứ đất nước huynh có số lượng 'đầy tớ trung thành của nhân dân' ăn lương nhà nước nhiều gấp 3 lần nước Mỹ mừ!, họ sẽ lo quảng bá hình ảnh của xứ huynh, như ‘nền văn hóa Sa Huỳnh’, 'hang động Sơn Đoòng', ‘hang dơi Đồng Nai’, 'phim Kong', cụ thể là 'sâm Ngọc Linh'…
- Trời, huynh thuộc loại 'lục thập tri thiên mệnh' rồi mà vẫn còn quá ngây thơ! ‘Nền văn hóa Sa Huỳnh’ là do nhà khảo cổ ng­ười Pháp M. Vinet phát hiện lần đầu tiên (1909), 'hang động Sơn Đoòng' là do Hội Hang động Hoàng gia Anh thăm dò lần đầu tiên (2009), ‘hang dơi Đồng Nai’* là do Đoàn khảo sát của Hội Hang động Berlin (cùng) khảo sát (2013), 'phim Kong' là 'kịch bản gốc dựa trên ý tưởng của đạo diễn Merian Cooper và nhà văn Edgar Wallace (1933), còn giá trị phi thường của 'sâm Ngọc Linh' thì được ‘ngành thực vật học thế giới công nhận vào năm 2004’…
*
Nàng lại thủ thỉ tiếp:
- Ủa, tí nữa quên, mấy chục ngàn Tiến Văn Sĩ của huynh đâu rồi? Chả lẽ họ mần ăn theo cái kiểu thấy biển hay sông, hồ có ‘màu’ và ‘cá chít’ là họ bảo là ‘thủy triều đỏ’, hay là nước có pha xi-rô?... À, hiểu rồi, bởi vì ‘xứ huynh hình chữ ét-xì, so với thế giới cái gì cũng hơn’, qúa tập trung mần cái chủ nghĩa tư bản thần tốc, nên xuất hiện ra hàng loạt đỉnh cao trí tệ, lương tâm của thời đại, ngọn hải đăng của nhân loại, xxx đến thế là cùng, viva, vạn tuế, muốn nằm, nên ‘đầy tớ' của các anh chỉ lo nhà lầu, ô tô, có chức, có quyền, giữ 'ghế', thu vén tiền đầy túi, tiền nhiều quá thì gởi bớt vào Ngân hàng Thụy Sĩ!..., nói chung là chỉ có hô hào, hay 'rất lấy làm quan ngại'..., chứ làm gì có tâm, có tầm mà nghĩ đến chuyện quảng bá hình ảnh của xứ rùa X!
Lại hơi bị tự ái, nhưng thấy nàng mới làm mấy chai bia Sài Gòn hơi tưng tưng, lại mới vừa ‘chụt..chụt..chụt…’ nàng xong, nên hắn tha!, hehe…

Thứ Tư, 19 tháng 4, 2017

925. Phản bội (Truyện ngắn, thư giãn)

CHẲNG THỨ GÌ LÀ TRƯỜNG CỬU BẤT DIỆT! NOTHING LASTS FOREVER!

Để thay đổi không khí, tôi xin chuyển qua âm nhạc, cụ thể là bài hát 'Phản bội' và thiên thần bé nhỏ Yao Si Ting, qua đó, tôi hy vọng chỉ ra một ít về thế nào là học, và thế nào là phản bội...
*
Hồi nhỏ, một người bạn tôi nói rằng: 'Một người có tâm hồn nghệ sĩ thì người đó không bao giờ xử ác với đồng loại', tôi nhớ mãi... Vì người có tâm hồn nghệ sĩ thì có lòng nhân đạo, do đó không thể đối xử tàn ác với con người, thiên nhiên hay thế giới động vật... Nhưng có người sẽ hỏi: 'Có những người rất giỏi văn, thơ, âm nhạc, điện ảnh, sân khấu..., vậy sao họ vẫn rất tàn ác?', 'Bởi vì họ là những kẻ không có tâm hồn nghệ sĩ'..., mà không thể viết dài dòng, tôi chỉ kể lại một ấn tượng đã đọc trên mạng: Khi giới tuyên truyền Tê Cu hỏi:
- 'Ai ủng hộ Đường lưỡi bò?',
thì Tô Hữu Bằng và, nếu không nhầm, Lý Liên Kiệt, Châu Tinh Trì, Trương Học Hữu, Yao Si Ting, Củng Lợi, Chung Lệ Đề (người gốc Viêt)... đều nói 'không', ngược lại Huỳnh Hiểu Minh, Phạm Băng Băng... lại nói 'có', điều đó chứng tỏ rằng những ai nói 'không' là có 'tâm hồn nghệ sĩ'!, và ngược lại… Nên thiết nghĩ, ta phải thận trọng với cái được gọi là 'soái ca' hay 'soái muội'!..., bởi vấn đề tương tự như đất nước ta đang ở trong tình trạng 'dầu sôi lửa bỏng' (bởi ngoại xâm chẳng hạn) mà có ai đó cứ ngồi khen thơ Lý Bạch, Đỗ Phủ, tư tưởng Khử Tổng, khen cảnh bên Tàu đẹp, hay 'Đặng Tiểu Bình - một trí tuệ siêu việt'*... thì, theo tôi, đó là những kẻ 'không có tâm hồn nghệ sĩ'!... Và đây là 'phương pháp luận' xuyên suốt trong bài viết này.

1
Bài hát 'Phản bội' và thiên thần bé nhỏ Yao Si Ting…
Vì là một kẻ vô danh và bí ẩn nên cho tới nay, chưa ai biết rõ chi tiết về tiểu sử của nàng: 'Yao Si Ting là một trong những giọng ca Vocal* nhẹ nhàng thanh thoát cộng tác cùng hãng sản xuất TQ (Wonderful Sounds) trong các project thu âm chất lượng cao. Cũng như đa phần nghệ sĩ Audiophile*, bạn sẽ không tìm kiếm được bất kì thông tin nào trong các phương tiện quảng cáo truyền thông. Do vậy, thông tin về nàng Yao của chúng ta chỉ vỏn vẹn: cô sinh năm 1983 và đang sinh sống tại Quảng Châu' (tainhaccho.vn)… Và vì vậy, ta chỉ thấy mặt mũi của nàng, hoặc có thể là tí da thịt phía sau lưng!, bởi nàng không ăn mặt hở hang, và cũng không xuất hiện trước công chúng…; có thể nàng không đẹp lắm, cỡ như… nữ ca sĩ Trần Thu Hà!, nhưng tôi thấy nàng… đẹp!
*
Sau vài năm tìm hiểu ban đầu, tôi được biết là Yao Si Ting hát bài 'Phản bội' (Betrayal) rồi tung lên mạng - chắc là phải trước năm 2008!, nào ngờ giọng ca mùi mẫn, đau khổ và nỉ non than khóc của nàng liền chinh phục được đại đa số người hâm mộ Tàu, rồi được truyền đi khắp thế giới, kể cả Việt Nam, làm nàng được phong cho cái danh hiệu là 'giọng ca thiên thần' và được một hãng sản xuất nhạc tế nhị thu âm (nhiều bài hát tiếng Anh!)…, và tôi cũng là một trong số những fan hâm mộ của nàng!... Dưới đây là lời bài hát:
https://www.youtube.com/watch?v=Rvjd-f2XDHE
- Một người ra đi vội vã. Mang theo những dấu yêu xa rời. Một người về trong sầu bơ vơ mang thương nhớ. Mang trái tim vỡ tan bao mộng mơ
Để rồi chia ly từ đấy. Yêu đương hóa kiếp đau thương người ơi. Để rồi bao đêm ngồi trong cô đơn hoài chờ mong. Mơ bóng em dấu yêu quay về đây.
Cuộc tình xưa phai dấu từ một buổi chiều thật buồn mây xám theo nhau về. Sầu thương giăng kín lấp lối dĩ vãng tương lai mịt mù. Bóng em đã quá xa vời. Một mình lê chân lạc loài. Lang thang đường về mù khơi.
Còn gì đâu em hỡi từng kỉ niệm, nhạt nhòa theo tháng năm mong chờ. Về đâu đêm tối với bóng dáng ấy tan theo làn mây. Giấc mơ nay đã phai tàn. Cuộc tình ra đi vội vàng. Con tim này đành vỡ tan...
(Lời Việt: Thái Thịnh*)

Chủ Nhật, 16 tháng 4, 2017

924. Sơn Tinh, Thủy Tinh đẻ ra... tùm lum tặc! (Truyện ngắn, thư giãn)

nếu không nhầm, vì các nội dung giáo dục trong các truyện cổ tích VN được 'hồng hóa' để sử dụng cho (các) mục đích có tính chất vụ lợi của một hoặc vài 'nhóm lợi ích' nào đó!, nên nó đã không được diễn giải theo cách mà giúp cho trẻ nhỏ thấy được cái 'mặt xấu' thực sự của xã hội!

Tôi mới được xem một cái clip của thầy Tuấn Ngọc (youtube.com) thấy rất hay!, 
và có nhiều điều phải suy gẫm, tuy nhiên, là người mất trí nhớ, nên tôi chỉ nhớ một số ý, và dưới đây là suy nghĩ của tôi về vụ 'Sơn Tinh, Thủy Tinh', gồm: 1) các từ Hán-Việt dùng trong truyện bởi người viết còn quá nặng ngôn ngữ/tư tưởng Tàu mà có thể gây nguy hại!, 2) nhắc sơ lại câu chuyện 'Sơn Tinh - Thủy Tinh', nhân tiện, 3) đá qua truyện 'Chí Phèo' và phim 'Kong - đảo Đầu Lâu’, rồi chuyển sang 4) vụ 'tùm lum tặc' và hết bài.

1
Các từ Hán-Việt dùng trong truyện có thể gây nguy hại…
Từ nhỏ tôi đọc, đến nay nhớ lại và cảm thấy không... yên tâm với các từ Hán-Việt như: Sơn Tinh, Thủy Tinh, 'hồng mao', Hùng Vương, Mỵ Nương... Cách gọi này rất dễ gây hiểu nhầm và có phần nào lai căng, bởi 'Hùng' có thể là lấy từ tên
 của các vua nước Sở*, 'Mị' (trong Mị Lữ) là tên gọi của Sở Trang Vương trị vì từ 614 - 591TCN...
Chắc các bạn cũng biết, khác với tiếng Hán-Việt. Trong ngữ pháp tiếng Việt thì tính từ là từ phụ, đứng sau và bổ nghĩa cho danh từ, ví dụ thay vì dùng từ 'mỹ nhân' thì nói là 'người đẹp’, nên sẽ gọi các từ trên là Thần núi, Thần sông/biển, lông hồng, vua Hùng, người đẹp*...
Riêng từ 'Hùng Vương' thì 'Hùng' (Khun, Kun, Khunzt...) là 'tù trưởng của một bộ lạc' hay 'buôn trưởng'* (như vụ Buôn Ma Thuột, trong đó Ma là bố, Thuột là tên của con trai của một buôn trưởng đầu tiên là Ma Thuột); đến thời phong kiến, (các) tù trưởng của bộ lạc mạnh thôn tính các bộ lạc yếu hơn (như trường hợp của bộ lạc Âu (vùng núi) và bộ lạc 'Lạc' (vùng biển) được thống nhất thành nước Âu-Lạc* vậy!) mà trở thành các 'chúa đất' hay 'lãnh chúa' (người Mông Cổ hay người Hán gọi là 'đại hãn', Tây gọi là 'land lord’…). Còn chữ Vương là cách gọi 'trùng 2 lần' của người Việt xưa do bị Hán hóa, như kiểu gọi: núi Ngũ Hành Sơn, núi Hoàng Liên Sơn, núi Thất Sơn, sông Hồng Hà, sông Nhị Hà, sông Lưu Sa Hà, nước Trung Quốc, nước Hàn Quốc!!!, vì trong chữ 'Hùng' đã có 'Vương' trong đó rồi! Vậy thiết nghĩ:
1) Mỵ Nương là người đẹp, con gái của vua, không phải là tên người; 2) không có vụ 'Hùng Vương', mà chỉ có các tù trưởng lớn, các vua chúa của một vùng đất rộng lớn nào đó thuộc nhiều triều đại có thể kéo dài vài chục năm, thậm chí hàng trăm năm, và cũng chả có 18 đời vua Hùng gì hết!, bởi người Việt không dùng bội số của 9 như người Tàu!; 3) 'Âu' và 'Lạc' là các 'từ nguyên' để chỉ các bộ lạc ở ‘vùng núi’ và ‘vùng biển’, chứ không có liên quan gì đến ngữ nghĩa Hán-Việt của chúng; ngoài ra, 4) cũng không có vụ người Kinh, vì để chỉ người dân đất Kinh Châu của nước Sở*...
Và thiết nghĩ, nên đoạn tuyệt với cách 'giải thích sử Việt dựa vào sử Tàu' - tương đương với việc cho rằng Dương Vân Nga phải có thân hình và suy nghĩ giống Tây Thi!!!, hay nói cụ thể hơn là hàng 'chất lượng Nhật Bản' phải giống như hàng 'Ma dze in Tê Cu'!!!


2
Nhắc sơ lại câu chuyện 'Sơn Tinh - Thủy Tinh'…
Không có thì giờ để kể lại chuyện 'Sơn Tinh - Thủy Tinh', tôi xin trích ngay ra dưới đây một lời nhạc (Phan Quang Định*, trước 1975):
  • Sử vàng ghi chép, ngày trước Hùng Vương, có nàng công chúa, mắt xanh trời hờn. Chim đồn vang đến mây huyền: đây đấng anh hùng công chúa xe duyên... 
  • Trời vừa ửng sáng. Đã thấy thần non. Rỡ ràng nhung gấm. Tiến vô cung đình. Sau chàng quân lính theo hầu. Thỏ trắng, nai vàng. Vai vác, vai khiêng. 
  • Vua Hùng sai lính. Mời đón vào cung. Cho cùng công chúa. Kết duyên tơ hồng. Tưng bừng dân chúng reo mừng. Đưa trước Sơn thần. Công chúa lên non.
  • Thủy thần theo sóng. Nhẹ lướt vào cung. Bỗng chàng đau xót. Tuốt gươm tuyên thề. Ta nguyền ghi mối căm thù. Dâng nước thủy triều. Quyết thắng Sơn Tinh.
  • Tiếng chàng vừa dứt. Là sấm gầm vang. Gió gào mưa thét. Nước tuôn sóng trào. Tôm hùm cua cá reo hò. Vung kiếm ào ào. Vây đánh Sơn Tinh. 
  • Chẳng hề nao núng. Thần núi ngày đêm. Hô hào dân chúng. Đắp lũy xây thành. Sông càng dâng nước trập trùng. Vung búa Sơn thần. Đưa núi lên cao... 
  • Thủy thần thua trí. Đành rút về xuôi. Tôm hùm nhốn nháo. Cá cua chạy dài. Nắng vàng lại sáng chân trời. Dân chúng gieo trồng. Thôn xóm yên vui.
Câu chuyện này chỉ ra rằng Sơn Tinh và Thủy Tinh đánh nhau vì giành.. gái!, nhà vua không công bằng, đã 'đi đêm' với Sơn Tinh trước, để cho Sơn Tinh được trở thành nhà 'tư sản thần tốc' hay nói dễ hiểu như hiện nay là trở thành 'hot boy xứ Thanh' (cười) - một hành vi có tính vụ lợi cá nhân rõ ràng mà ai cũng có thể nhìn thấy!; các lãnh đạo này thuộc loại không có chí lớn, chỉ vì cái ‘ế thức hị tự chế’ hay cái 'cục đại vớ vẩn' mà thù nhau, đánh nhau, giết nhau hoài, làm cho muôn dân phải sống trong cảnh lầm than, đau khổ!

3
Đá qua truyện 'Chí Phèo' và phim 'Kong - đảo Đầu Lâu’…
Nhân tiện xin chém gió ngoài lề tí, ngắn thôi.
*
Chí Phèo mặc dù có thể có 'phật tính' (bố ai mà biết!), nhưng hắn là thằng vô học, chỉ có nghề 'Đan Mạch', chuyên say xỉn, nằm vạ kiếm tiền, đi đâm thuê chém mướn, hiếp... dâm Thị Nở, sau đó vì bà cô của Thị Nở không cho lấy, nên quá tức giận, nhân cơn say xỉn bèn cầm dao đi tìm giết cả nhà Thị Nở và đốt nhà luôn* (nhưng đi nhầm đường rồi lỡ tay đâm chết Bá Kiến, ‘xem trích dẫn chi tiết bên dưới’)... Hắn đúng là một 'đối tượng hình sự' thứ dữ, đáng xử chết hay ít nhất là xử án tù chung thân, tuyệt nhiên không có khả năng xây dựng ‘xã hội mới’ mà dân chủ gấp triệu lần xã hội cũ!, vả lại, nếu cho hắn lên làm Bá Kiến thì không sớm thì muộn, hắn sẽ trở thành ‘Bá Kiến gấp trăm lần Bá Kiến', bằng chứng là hắn sẽ xây dựng nên cái 'chủ nghĩa tư bản thần tốc' cho quý vị xem! (cười).
*
Phim 'Kong - đảo Đầu Lâu' đã 84 tuổi, nay có người nói rằng bởi chủ của nó là hãng phim Legendary của Tê Cu, nên thổ dân và con Kong là có vấn đề: thổ dân của VN, rất nhỏ bé so với con Kong của Tàu! Theo tôi biết, cùng với những Batman, Superman, Spiderman, con Kong là thần tượng của người Mỹ, rồi Châu Âu, Nhật, thậm chí là mới đây của Việt Nam hay Tàu!, nhưng lúc mới chiếu, nó cũng bị đổ tội là ‘Hitler’!: ‘Bộ phim King Kong đầu tiên, với tựa đề 'King Kong and the White Woman', có mặt ở rạp chiếu hồi năm 1933 và được quảng cáo là 'một bộ phim tạo cảm giác mạnh của Mỹ'. Tuy nhiên sau đó, King Kong và những người bạn Hollywood của mình bị 'xua đuổi', dù có thông tin rằng trùm phát xít Hitler cũng là một fan của bộ phim này’ (thethaovanhoa.vn). Bây giờ vì quá ‘ghét’ Tàu (!) mà có người cho nó là biểu tượng của tên 'Lãnh đạo hạt nhân X'! Thiết nghĩ, nếu có yếu tố '4T' (thông tin tuyên truyền) trong đó thì không đời nào cái bọn 'chí trịnh Tê Cu' nhỏ mọn và đầy tự ái vặt mà chịu cho đề cao hình ảnh của những người lính Mỹ!, và bọn chúng cũng chả dại gì mà để im cho Cảnh Điềm đóng vai 'lâu la lèng xèng' trong phim!:
- Có lý hơn, một cụ già hỏi: 'Legendary có phải là hãng phim tư nhân không?'. (Có). Vậy thì có vấn đề gì!', hay một facebooker bình rằng: 'Phim này xem chỉ để giải trí thôi mà!'...

4
Vụ 'tùm lum tặc'…
Thiết nghĩ các ý nghĩa ở phần 2: ‘Sơn Tinh và Thủy Tinh đánh nhau vì giành.. gái!; nhà vua không công bằng!; các lãnh đạo này thuộc loại không có chí lớn, chỉ vì cái ‘ế thức hị tự chế’ hay cái 'cục đại vớ vẩn' mà thù nhau, đánh nhau, giết nhau hoài, làm cho muôn dân phải sống trong cảnh lầm than, đau khổ…’ chính là (các) bài học kinh nghiệm mà câu chuyện muốn gởi gấm lại cho các thế hệ sau!
Bạn Nguyễn Minh Chí có bình là: 'Trong cái nhìn trực diện của trẻ nhỏ thì nó hoàn toàn theo cái ý không nghiêm túc mà Tuấn Ngọc đã nói, huống hồ dù không nghiêm túc nhưng ta phải công nhận vài lập luận của ông thầy này là đúng, nghĩa là người xưa đã dùng một lối truyền đạt không phù hợp với ý nghĩa của câu chuyện' (facebook.com).
Tôi ghi nhận. Dĩ nhiên ‘truyện Sơn Tinh - Thủy Tinh' nói riêng (và các truyện cổ tích VN nói chung) là một phần trong vô số những tự hào Việt, ít nhất là chúng không phải ‘sán toác’ bởi bọn cá Tràu! Nhưng, nếu không nhầm, vì các nội dung giáo dục trong các truyện cổ tích VN được 'hồng hóa' để sử dụng cho (các) mục đích có tính chất vụ lợi của một hoặc vài 'nhóm lợi ích' nào đó!, nên nó đã không được diễn giải theo cách mà giúp cho trẻ nhỏ thấy được cái 'mặt xấu' thực sự của xã hội!
Có lẽ ta không tin vậy!, nhưng hiện thực đã chỉ ra, ngoài các loại tặc quen thuộc như lâm tặc, hải tặc, dâm tặc, 'Diệu thủ thư sinh' tặc, ‘Đạo soái’ tặc, ta lại mới… đẻ ra vô số tặc như:
- Anh hùng bàn phím tặc, ấu dâm tặc, Bỗng Điên tặc, cát tặc, chém gió tặc, chính trị sa-lông tặc, 'cho chó ăn chè' tặc, ‘chủ nghĩa kèn trống’ tặc, ‘chửi Mỹ quá đà’ tặc, dáo dác tặc, diệt chủng động vật tặc, ‘dìm hàng/TROLL’ tặc, ‘Đan Mạch, Dell’ tặc, đạo văn tặc, đinh tặc, 'GATO/ghen ăn tức ở' tặc, hàng giả/hàng nhái tặc, hóng hớt tặc, lễ hội tặc, mèo tặc/chó tặc, muối tặc, ‘ném đá’ tặc, ‘Ngụy quân tử’ tặc, nhà lầu ô tô tặc, ô nhiễm môi trường tặc, phá rừng tặc, quan tham tặc, tham nhũng quyền lực tặc, theo Tàu tặc, tiến sĩ giả tặc, 'thương lái Tàu' tặc, thực phẩm độc hại tặc, ‘văn hóa hả hê’ tặc, 'xxx đến thế là cùng' tặc...
Tổng cộng những thứ này lại, nay ta có 'tùm lum tặc', trong đó mới phát sinh:
- 'Cá chết' tặc, 'cạo trọc đầu rừng’ tặc, ‘fọt-ma-ra’ tặc, 'dự án giá rẻ' tặc, 'dùng súng trường bắn rơi Tốc-ma-hô' tặc, và 'hot girl xứ Thanh' tặc...

Bạn... thích loại tặc nào?

(HẾT)
---------  
Ghi chú:
  1. Âu Lạc: Trong phạm vi logic mà chúng tôi đang theo đuổi thì có thể xác nhận phần nào tính hợp lý của gợi ý đó. Chữ ‘Âu’ bao hàm cả nghĩa ‘nổi cao’ lẫn nghĩa ‘người mẹ’. Âu Cơ trở thành Người mẹ ở vùng núi, ở phía Tây... Sự phong phú của cách ghi hình chữ ‘Lạc’ thường phản ánh đó là lối dùng chữ ghi âm hơn là ghi nghĩa. Chữ ‘Lạc’ đã được dùng để ghi âm NƯỚC trong ngôn ngữ cổ Việt Mường... Như vậy, ‘Âu Lạc’ là địa danh, tộc danh và cả quốc danh Việt cổ, bao hàm lãnh thổ và cư dân thuộc văn hoá Đông Sơn (trồng lúa nước, dùng trống đồng, rìu xéo)… Âu Lạc tồn tại thực sự và có lẽ ra đời vào khoảng đầu thế kỷ thứ 2 TCN, là sự phối hợp hoà bình của Tây Âu và Lạc Việt - hai nhóm Việt cổ lớn nhất còn lại trong vùng chưa bị Hán hoá, một ở vùng cao miền núi và một ở vùng thấp ven biển... (drnguyenviet.com)
  2. Các vua Hùng nước Sở: Các vua Sở đều có tên mang chữ ‘Hùng’ như: Hùng Thông (Sở Vũ vương), Hùng Vận (Sở Thành vương), Hùng Hòe (Sở Hoài vương)... Tổ tiên nước Sở vốn có tên là Hùng Dịch... 
  3. Chí Phèo tức giận, đi tìm giết cả nhà Thị Nở: Thị tức lắm! Thị tức lắm! Thị cần đổ cái tức ấy lên một người. Thị lon ton chạy sang nhà nhân ngãi… Thị dẫm chân xuống đất, rồi lại nhảy cẫng lên như thượng đồng… Thị điên lên mất, trời ơi là trời! Thị chống hai tay vào háng, vênh vênh cái mặt, và tớn cái môi vĩ đại lên, trút vào mặt hắn tất cả những lời bà cô… Hắn đuổi theo thị, nắm lấy tay thị. Thị gạt ra, lại giúi thêm cho một cái. Hắn lăn khèo xuống sân… Hắn phải tự đến cái nhà con đĩ Nở kia. Ðến để đâm chết cả nhà nó, đâm chết cái con khọm già nhà nó. Nếu không đâm được, lúc ấy hãy đập đầu kêu làng. Muốn đập đầu, phải uống thật say. Không có rượu, lấy gì làm cho máu nó chảy? Phải uống thêm chai nữa. Và hắn uống… Hắn ra đi với một con dao ở thắt lưng. Hắn lảm nhảm: ‘Tao phải đâm chết nó!’. Nhưng hắn lại cứ thẳng đường mà đi. Cái gì đã làm hắn quên rẽ vào nhà thị Nở? Những thằng điên và những thằng say rượu không bao giờ làm những cái mà lúc ra đi chúng định làm... (Nam Cao). Xem thêm: http://www.sachhayonline.com/tua-sach/truyen-ngan-nam-cao/chi-pheo/924
  4. Hùng Vương: Theo các nhà nghiên cứu, tên gọi Hùng Vương gồm hai thành tố khác nhau. Thành tố thứ nhất là 'Hùng', đây là từ phiên âm Hán Việt của một từ Việt cổ có ngữ âm và ngữ nghĩa gần với từ Khun trong tiếng Thái, Kun (Lang Kun) trong tiếng Mường, Khunzt trong tiếng Munđa… Những từ này đều có nghĩa là thủ lĩnh, tù trưởng, người đứng đầu. Thành tố thứ hai là “vương”, đây là từ do người đời sau thêm vào khi nói về người đứng đầu, thủ lĩnh của các nước nếu không là đế thì cũng là vương. Có ý kiến còn cho rằng “vua Hùng” có âm cổ là Pò khun, có nghĩa là bố các thủ lĩnh. Như vậy, Hùng Vương theo nghĩa chung là từ để gọi vị thủ lĩnh đứng đầu nhà nước sơ khai, nhà nước đầu tiên trong lịch sử Việt Nam. (facebook.com)
  5. Mỵ Nương chỉ là cái chức danh dành cho con gái vua Hùng hoặc (anh em vua Hùng)..., chữ Nương là từ gốc Hán có nghĩa là Nàng, vì vậy nên gọi là Mỵ Nương hoặc nàng Mỵ. Chữ Mỵ là từ cổ đồng nghĩa với chữ Mỹ ngày nay, vậy có thể dịch Mỵ Nương là nàng đẹp, người đẹp đều được... (vi.wikipedia.org)
  6. Người Kinh: Người Việt ở VN còn tự gọi là người Kinh, mà chữ ‘Kinh’ vốn xuất phát từ vùng Kinh Châu, sông Kinh, mà nước Sở cai quản. Như vậy Hùng Vương nói riêng và Hồng Bàng nói chung, với nhiều tình tiết lịch sử pha lẫn truyền thuyết, có thể còn là sản phẩm pha trộn của người Việt gốc và người Việt lai Hán... (vi.wikipedia.org)
  7. Nhạc sĩ Phan Quang Định sinh năm 1922 tại Đà Nẵng. Thời trẻ ông kết thân với nhiều văn nghệ sĩ, trong đó có nhạc sĩ Phan Huỳnh Điểu, nhà văn Nguyễn Văn Bổng và đặc biệt nhà thơ Lưu Quang Thuận… Bài ‘Sơn Tinh Thủy Tinh’ của ông chỉ có một khúc điệu với 12 đoạn ca, có thể coi như một bài hát làm cho nhi đồng…, trong sáng giản dị, nhiều lần được các hướng đạo sinh biểu diễn trong các đêm lửa trại; gần đây, Nhà xuất bản Thanh niên in trong tuyển tập ‘Một trăm sử ca’… (baodanang.vn). Xem thêm: http://nhagomlabang.blogspot.com/2012/06/218-thuy-tinh-thien-thu-tinh-han.html

Thứ Sáu, 14 tháng 4, 2017

923. AQ tái xuất giang hồ (Truyện ngắn, thư giãn)

bỗng Chí sực nhớ ra là mình còn có một nhiệm vụ là phải về nhà mổ Ủn... Và vì cũng còn tí tí nhân đạo!, nên Chí kêu lên: Thôi rồi còn chi đâu Ủn ơi!

Lướt qua lịch sử bật cười
Sử ta độc đáo mà như của… Tràu
Ngàn năm kinh sử thế sao!
'Bụt’ quê ta, bỗng đưa qua xứ người!


Chí Phèo nằm mơ...

1

Trước tiên, Chí xin nói là anh chả thik xài tiếng Háng-Vịt đâu, nói 'tái xuất giang hồ' nghe nổ qúa đi, nói 'Chí Phèo' thuần Việt nghe có đã hơn không!, lại góp phần làm trong sáng tiếng quê hương!, nhưng cái gì đã thành 'thành ngữ' thì ta xài, hehe... 

Còn tại sao dưới đây gọi là ‘A Cu’!, vì gã này có tài thổi kèn, à quên, thổi bong bóng, có một thổi thành mười, thành trăm, thậm chí thành ngàn, nên Lỗ Tấn mới gọi gã là ‘Cu nhỏ’, còn có bao nhiêu cái xấu thì gã giấu như ‘mèo giấu cứt’, mà hễ ai dám nói ra thì sẽ bị gã cho đi… buôn muối liền!, nên mới đây Vogt-Roberts gọi là ‘Cu Bự’ - vì nếu làm như vậy thì sẽ tiến hóa về thời con ‘Kong đảo Đầu Lâu’!

Chí sinh tháng 2/1941, nhưng khi sư phụ Nam Cao sang bên ấy ngủ với dế vào năm 1951 thì anh vẫn... bất tử, cho nên anh có thể xâm nhập vào một số chiều không gian khác trong cái không gian n chiều của Lobachevski*, Hilbert, Schrodinger…, nên anh có biết ngoại ngữ, xài tiếng 'Đan Mạch' lia lịa!, và biết vi tính, xài máy 'Dell' lia lịa! Bằng chứng là hôm nọ ghé vào không gian của một 'nhà uống cà phê học', thấy tượng Chí Phèo với Thị Nở đang tú tí tù ti dưới gốc cây chuối bên một cái hồ cá, khoái quá!; nhưng anh lấy làm thắc mắc là mình 'bất tử' nên cũng thuộc loại 'muôn năm' như tay ‘Khử Tổng’ đỉnh đỉnh đại danh kia, cớ sao không thấy người ta đặt tên ‘đại lộ Chí Phèo’ hay xây ‘tượng đài Chí Phèo ngàn tỉ’ nhỉ!, nên cảm thấy rất là tủi thân:

- Kái pọn An-nam-mít sau lày quả thật nà pất kông!, híc..híc…

*

Sau khi làm vài xị cuốc lủi, Chí đã tưng tưng, bèn 'đằng vân' về phương Bắc, vừa bay xiêu xiêu vẹo vẹo, vừa hát 'Oh oh oh, yea yea yea yea yea... I love you more than I can say. I'll love you twice as much tomorrow. Oh oh..., love you more than I can say… (Anh yêu em nhiều hơn những gì anh có thể nói. Ngày mai anh sẽ yêu em gấp hai lần hôm nay. Ôi, yêu em hơn rất nhiều những lời anh nói…),

https://www.youtube.com/watch?v=X6bruKpw9Pk

thì bỗng nhiên có một tên 'lạ' núp trong một cái lùm bụi của cái 'thủy hử' (bến nước) nào đó, nhào ra, nói:

- Hế-nô, hâu a rờ dú? (Hello, how are you?).

Thất kinh hồn vía, tưởng nó định rờ vu-sắc của mình!, Chí vội dùng thế thủ của Vô-vi-nam, vào 'Chảo mã tấn', rùng người xuống, tay phải che vùng tim, tay trái che vùng dai-sắc, nhưng tên ‘lạ’ này nói:

- Tớ là A Cu đây mừ!, đang đi xây đắp đảo nhân tạo* ở Bỗng Điên, mới về đất liền để chỉ đạo Đại hội… 

*

Chí mừng rỡ vì gặp được... cứu tinh!, chả là vì tay ‘Trump nổ’ đã phóng luôn 59 quả Tomahawk vào Syria, giờ đang rần rần mần vụ ‘Tomahawk mở rộng’ sang xứ Ủn* nữa, làm anh thấy tâm hồn bối rối như tơ vò, ruột gan như cứ đảo lên đảo xuống, cứt lộn lên đầu như con tôm sú, hơn nữa, ‘sư tử Nở’ lại cằn nhằn suốt ngày…, mà sáng, chiều, tối, khuya, anh cứ như bị lên cơn đau đại tràng cấp, ăn ngủ không yên!...

Sau đó, hai bên chén chú chén anh, quàng vai bá cổ, ôm hôn thắm thiết, bắn lên trời 21 phát ‘rấm’ để 'kết nghĩa Vườn Đào’, trong đó, chả rõ là Chí có thích thép hơn cá không!, có vì T mà sẵn sàng duyệt ‘thần tốc’ không! (bởi thép có chữ T!), nhưng Chí vì có… thiên khiếu làm 4 món là ‘luộc, lòng dồi, giả cầy và tiết canh’ nên được A Cu phong làm 'anh Bốn', còn A Cu vì có thuật nổ 'phép thắng lợi tinh thần' là biết phân-ta-di* '4 lũy thừa 2', nên được Chí rất tung hê...; nói chung cái trò này cũng đều là do Chí nghĩ ra, nên người ta mới gọi Chí là 'anh Bốn Bốn Mười Sáu'.... Sau này nghe cái dzụ này, dân làng Vũ Đại rất tức giận!...

Thứ Tư, 12 tháng 4, 2017

922. Bụt và bọn Tai To Mặt Bự (Truyện ngắn, thư giãn)

Khi thức dậy, thấy dái tai của chúng to như dái tai của... Phật, mặt chúng giống như mặt con Kong ở đảo Đầu Lâu, từ đó người ta gọi chúng là bọn Tai To Mặt Bự.

Thượng đế... cho ta một bóng hồng
Tối trời quằn quại cái hư không
Cái gì ngài tạo không... tuyệt mỹ!
Ta lụy… thiên đường, thương mến thương

Đáng lẽ tôi viết bài này là 'Hãy trả lại lịch sử Việt Nam cho lịch sử Việt Nam', nhưng nếu viết vậy thì ông Marquez sẽ cười, nói: 'Tau viết tên truyện có 4 hay 5 từ à, như 'Trăm năm cô đơn' hay 'Ngài đại tá chờ thư', mà mầy viết đến những... 12 từ, đúng là cái đồ... Annamist!', chả hiểu ổng nói 'Annamist' là có ý gì, nhưng... chắc chắn ổng, ông Lev Tolstoi và Picasso (cùng có tác phẩm tên là 'Chiến tranh và hòa bình') ở dưới ấy sẽ cười tôi, híc... ‘Tối nay, huynh nằm mới suy nghĩ là mình đã đi lang thang trong đời và lang thang trong cõi... càn khôn, nếu mà không viết lại 'bí kiếp' kể cũng uổng!, bít đâu sau này có các truyền nhân... ma giáo khoái đọc lại thì sao!, hehe...’ là câu tôi mới trả lời cho một facebooker, ý nói là tôi chỉ buồn… tình mà viết cho vui thôi!, hehe…

1
Bụt là tiếng Việt cổ, rất có khả năng là 'từ nguyên', không biết có từ bao giờ, nhưng chắc là có từ trước thời 'một ngàn năm đô hộ giặc Tàu', tức là trước năm 207 TCN - khi Triệu Đà thôn tính và cai trị nước ta... ‘Bụt’ trong tiếng Phạn là Bu-da, tiếng Hán là 'Phật' (truclamthienvien.fr), còn trong thế giới tiếng Anh cũng có từ mài mại, đó là Buddha (đọc là 'budə', tratu.soha.vn)...  Không kể các sự kiện lai rai trước đó và nếu không nhầm thì Phật giáo được truyền chính thức vào Trung Hoa bởi Đạt Ma vào năm 497, thời Bắc Ngụy, tức là khi xây dựng của Thiếu Lâm*... Không có bằng chứng để khẳng định rằng trước năm 497, hay trước năm 207 TCN, ở ta chưa có 'bụt'!, nhưng có một bằng chứng hiển nhiên là sau khi Ngô Quyền giành độc lập vào năm 938, nhất là khi Đinh Bộ Lĩnh lên ngôi năm 968 thì trong bộ chính trị (nội các) đã có đến 4 ủy viên là... nhà sư: Đô hộ phủ sĩ sư (Lưu Cơ), Khuông Việt  đại sư (Ngô Châu Lưu), Tăng lục (Trương Ma Ni) và sư Pháp Thuận (wikipedia)...
Vậy, ta có thể nói là 'Bụt' đã có ở VN!, thậm chí có trước Ấn Độ!, tức đạo Phật xuất phát ở... Việt Nam, từ Quảng Bình đến Bình Thuận, thuộc 'nền văn hóa Sa Huỳnh'* có cách đây 3000-5000 năm!... Tôi nói vậy không có ý giành 'Phật' về ta!, nhưng tuyệt đại đa số các sách sử ta đều dựa vào sử Tàu - mà chỉ nghiên cứu một cách 'lề phải', méo mó, từ nước Lâm Ấp*, VN (quận Nhật Nam) đến cái được gọi là nước Xích Quỷ ở Hà Bắc, Tê Cu thôi!, còn quên mất mịa là người Việt còn có huyết thống từ đèo Hải Vân qua khỏi Bình Thuận nữa!:
- Đề nghị các nhà nghiên cứu nên vô cùng cẩn thận!
*
Nhân tiện…, tôi liên tưởng đến vụ chữ Quốc ngữ do ông Alexandre De Rhodes nghĩ ra!; nước ‘Việt Nam thống nhất’ bởi Nguyễn Huệ* do ông Jean Chesneaux nghiên cứu, động Sơn Đoòng do Hội Hang động Hoàng gia Anh phát hiện...; rồi vụ 'thờ Mẫu’* - từ ngàn xưa đã có hầu như trên toàn nước ta - được UNESCO ghi nhận
(tôi có ghé núi Bái Đính-Tràng An, thấy trong hang động có đền thờ Mẫu, thậm chí trong Tử cấm thành Huế, ngoài các căn phòng thờ các vua Nguyễn, còn có một căn phòng mật (đóng cửa) và âm u, để thờ Mẫu),
chưa nói đến vụ ‘Áo = Austria, Bỉ Lợi Thời = Bỉ, Bá Lư = Pallet, Bác Nỗ Chi = Bonucci, Cán Đại Vệ = Candreva, Công Tư = Conte, Đa Mỹ Ân = Darmian, Đại Đế Quần Ngủ = Gabor Kiraly, Hòa Lan = Hà Lan (Holland), Lư Ông = Lyon, Mẫn Tiệp Vương = Jan Kozak, Phú Lãng Sa = Pháp, Quần Anh Hội = Giải chung kết bóng tròn EURO/World Cup, Thần Hành Thái Bảo = Gareth Bale; Thất Cẩm Soái Ca = CR7 (Cristiano Ronaldo), Y Bá = Ibrahimovic, Ý Đại Lợi = Italia…’ là các từ Hán-Việt dành cho các nước hay HLV/cầu thủ tham gia vào Euro 2016!;
vì vậy, tôi có bình cho một facebooker là:
- ‘À, thiết nghĩ bạn nên cẩn thận với cái vụ Stephen Hawking* này (vụ ‘Khoa học dự đoán rằng rất nhiều loại vũ trụ sẽ tự xuất hiện từ hư không. Việc chúng ta xuất hiện ở vũ trụ chỉ là tình cờ’ là phát biểu nổi tiếng nhất của ông!), trên thế giới có vài ngàn ‘Stephen Hawking’ lận, các 'Chí Phèo' đã trích và dẫn theo ý mình, ý của Stephen Hawking không phải vậy!
Nói chung là cái gì do Tàu hay Tây tìm ra rồi ta 'nhai lại', ‘Việt hóa’, hay ‘bắt chước sáng tạo!’…, cũng ok thôi!, nhưng lại có cả đống 'tí suyễn' cứ mãi xưng là ‘đỉnh cao trí tệ'!, híc..híc…

Thứ Hai, 10 tháng 4, 2017

921. Con két của Chí Phèo (Truyên ngắn, thư giãn)

Từ ổng, thank you!, tôi mới biết là cái gì mà người ta nói 'đúng' rồi thì nó chắc chắn là ma đạo, là tà đạo, hay như tôi gọi là 'ma thuyết', tức là thuyết của ma! (Hình: Bức ảnh ma ở Gettysburg nổi tiếng)
 
Đáng lẽ bài này tôi định viết là 'ma thuyết', nhưng trông nó có vẻ Háng-Vịt quá, nên đổi tên... Để đi đến tiêu đề chính, tôi sẽ, ngắn thôi, 1) kể lại một ít chuyện về Bùi Giáng để nói 'tôi không biết', 2) chuyện Khổng Tử ở... gần nhà tôi, và chuyện ông P. nói đúng tuyệt đối!!!, và 3) chuyện 'Thánh nhân', 'Bú chả Bỗng Điên' mà có liên quan đến 'con két của anh Chí Phèo'...
Lưu ý rằng tôi vốn không thích lắm nếu thấy ai 'viết trên trời', hay nói như bây giờ là viết kiểu 'giới chính trị sa lông' hay 'anh hùng bàn phím', ý nói là tôi sẽ kể chuyện mà tôi đã 'gián tiếp hay trực tiếp chứng kiến', và nếu cần thì tôi sẽ cho nơi xảy ra sự việc (địa chỉ chẳng hạn...) để các bạn đọc có thể dễ dàng đến kiểm tra! (cười)...
*
Một ít chuyện về Bùi Giáng…
Sau này, tức khoảng từ 2010, tôi hay nghe người ta nhắc đến Bùi Giáng (1926-1998), mà trong đám đông hiếm có ai mà dám TROLL (dìm hàng) ông - có lẽ ông đã đến thời điểm nổi danh! Họ đã kể nhiều mẩu chuyện như thật về ông (!), híc..., không biết họ có thật sự gặp được ông không, nhưng tôi thử hỏi các bạn là:
1) Ông Bùi Giáng thích hút thuốc lá gì?, 2) Ổng thường ăn cái gì?, 3) Ông thường ngủ trên cái gì, cái này nằm ở gần cái gì?, 4) Ổng đi tắm ra sao, và tắm xong ổng mặc cái gì?, 5) Ổng muốn khi chết, người ta chôn ổng với hình thức như thế nào?... Hehe, tất cả những cái này đều có đáp án, nhưng để cho thêm phần hấp dẫn, các bạn hãy suy nghĩ vài tiếng rồi xem đường dẫn bên dưới nhé!, hehe...
Khoảng năm 1983, khi tôi đang ngồi trong lớp (ở trên lầu 3) thì nghe tụi nó nói 'ông Bùi Giáng đang đi ngang qua cổng trường kìa!' (Trường ĐH Tổng hợp TP HCM, 227 Nguyễn Văn Cừ)..., chúng bạn ào xuống đường (nhưng tôi thì không)..., về chúng kể:
- 'Ông Bùi Giáng bóp vú Liên Xô' (!)...
Có một anh bạn 'nổ' người Hà Nội liền phình đại hóa chuyện này lên là 'ổng thấy VN phụ thuộc LX, nên ổng bóp thử vú LX có bao nhiêu sữa mà đòi nuôi VN!'... Sau này tôi mới biết là thằng bạn tôi nói phét, chứ 'ông đười ươi' mát mát khùng khùng này không nghĩ quá sâu xa như vậy!
Còn chuyện ổng đi ngang qua đường Nguyễn Văn Cừ (Sài Gòn) là có lý, vì một là, ổng hay la cà ở mấy quán cà phê hay nhà hàng ở đoạn từ An Dương Vương đến Trần Hưng Đạo, không biết ai mời, nhưng có đôi khi ổng nhào vô giật lấy ly cà phê hay ly bia của khách mà uống, mà có mấy tay choai choai đòi đánh, may mà người ta can, nói 'thôi thông cảm, ổng già rồi, chấp làm chi, mà ổng là thầy đó...' (ông có dạy ở Trường ĐH Vạn Hạnh*), chủ yếu là nghe chữ 'thầy' thì bọn ấy dừng tay, chứ không phải thầy như hiện nay!..., hai là, lúc đó ổng ở chùa Liên Hoa, đường Lê Quang Định, giáp Nơ Trang Long, đi thêm khoảng 1km, về phía bên phải...; nên ổng đi bộ từ Nguyễn Văn Cừ đến Đinh Tiên Hoàng, qua cầu Bông, rồi về nhà là chuyện bình thường!...
Và tại sao tôi lại không chạy xuống xem ông Bùi Giáng, vì trước 1975, tôi có đọc một số bài thơ 'nửa Pháp, nửa Việt' của ổng trên tạp chí Văn hay Đứng dậy gì đó, nhưng chả có ấn tượng gì lắm!...; nhân tiện, cũng có lần bộ trưởng Nguyễn Đình Tứ, nhạc sĩ Trần Tiến, sa sĩ Cẩm Vân... đến trường nói chuyện, nhưng tôi không... tiếp (cười)...; đó là vì tôi... lười, chỉ thích uống cà phê và nghe chuyện 'vacuum'* (sắc sắc không không) thôi, chứ không phải vì tôi tự cho mình là... tổng thống Donald Trump nên 'mục hạ vô nhân' (thấy dưới mắt không có người) đâu nghen!, hihi...
Tôi kể chuyện này để làm gì? Vì thực ra ở đời này có nhiều cái ta không biết, ta chưa biết, nên chớ bảo là 'cái gì cũng biết', mà thiết nghĩ tốt nhất là nói 'tôi không biết' nên mới còn có nhiều cơ hội để biết, thiệt!; và vì cái vụ 'cái gì cũng cho là biết' này mà làm cho nước ta... suy yếu cho đến ngày nay, thiệt, các bạn hãy suy nghĩ kỹ lại xem!, tôi không dám khẳng định!, mà sẽ kể minh họa thêm ở dưới.

Thứ Bảy, 8 tháng 4, 2017

920. Thế nhân và nhân thế (Truyện ngắn, thư giãn)

Mấy ông nhớ đừng bắn tên lửa Tomahawk vào em 'hot girl Thanh Hóa’ của... tôi nhé! Nếu em ấy mà bị… trầy là tôi sẽ sầu nhân thế lắm đó!

Ray rứt tháng tư đã mấy mùa
Chiều hè lại đến tiếng ve xưa
Nàng xa xôi biển không lời vọng
Đêm xuống bên thềm, sương đớn... đau

Nhân thế khác thế nhân. Trong tiếng Hán Việt thì tính từ đứng trước danh từ, nghĩ nhắc lại cũng không tệ (cười), tạm hiểu, ‘nhân thế’ nghĩa là 'thế gian có con người trong đó', còn ‘thế nhân’ nghĩa là 'con người sống trong thế gian'. Trong 'nhân thế' thì thế gian là chính, còn trong 'thế nhân' thì con người là chính, bởi vậy mà người Tàu hay nói là 'sầu nhân thế', tức là 'sầu đời' hay 'sầu tình' như ta hay Tây thường nói. Nói chung, chúng đều có từ 'con người', và suy rộng ra thì mọi thứ ở trên đời đều phải ‘trụ' vào hai khái niệm 'con người' và 'chữ tình'! Phải chăng nhạc bất tử phải là nhạc ‘đau khổ’, và phải chăng theo một nghĩa nào đó thì con người sẽ… bất tử vì họ phải chịu quá nhiều đau khổ!
Câu chuyện ngắn này sẽ đi sâu vào chữ 'sầu'. Lưu ý rằng ‘tôi buồn buồn 2-3 ngày viết một bài, viết xong... quên mất!, híc..., đọc lại cũng thấy rất là buồn cười!' là câu trả lời của tôi cho anh Thaibangoc hôm qua trên fb, với hàm ý là tôi viết để giải 'sầu', chứ không có chính trị chính triết gì hết!

1
'Sầu nhân thế' là một bản nhạc Tàu nổi tiếng trong phim Bao Thanh Thiên. Phim nói về thời Tống có một viên đại tướng là Tăng Phó* vô cùng yêu một thôn nữ đã có chồng, rồi chàng ỷ thế, xem người như cỏ rác mà giết người lương thiện, nhưng trước pháp luật thì 'vua cũng như thứ dân', nên Bao Thanh Thiên đã xử viên tướng đó tội chết. Trước khi chết, chàng chỉ vào một đôi bướm đang bay trong vườn và nói với nàng rằng: 'Cần quái gì làm vương làm tướng chi cho khổ mớ đời, chẳng thà chúng ta được làm đôi bướm uyên ương kia bay lượn, âu yếm, vô tư trong vườn hoa, mặc đời!, mặc sinh!, mặc tử!'. Còn nàng, sau khi chàng chết, vì quá yêu chàng mà hóa điên dại, nên khi nhóm Công Tôn Sách đến thăm, thấy nàng bị thê thảm như vậy nên Bao Thanh Thiên cảm thấy thất vọng mà thốt lên: 'Hỡi thế gian, tình là gì? Mà đôi lứa thề nguyền sống chết'. Và từ đó có bài hát 'Mộng uyên ương hồ điệp', với lời như sau:
Chuyện hôm qua như nước chảy về đông. Mãi xa ta không sao giữ được. Hôm nay lại có bao chuyện ưu phiền làm rối cả lòng ta. Rút đao chém xuống nước, nước càng chảy mạnh. Nâng chén tiêu sầu, càng sầu thêm... Trong những năm tháng khó khăn này. Ai có thể thoát được nỗi sầu nhân thế. Trong thế giới phù hoa đó. Sống ở trên đời đã là chuyện điên rồ. Sao còn muốn lên tận trời xanh? Chi bằng ngủ yên trong sự dịu êm...
http://www.nhaccuatui.com/bai-hat/mong-uyen-uong-ho-diep-loi-viet-lam-truong.A3meclIzLo.html
*
Chữ 'sầu' ở phương Tây cũng bao la bát ngát, như ta đã biết qua những bản tình ca bất tử như Chiều tà (Serenata), Chuyện tình (Love Story), Chủ nhật buồn (Gloomy Sunday), Dạ khúc (Serenade), Giàn thiên lý đã xa, Phai nhòa (Faded), Romeo và Juliet, Sầu (Tristesse), Tới khoảnh khắc hội ngộ (See you again)..., hay ở VN như Giọt nắng bên thềm, Gửi gió cho mây ngàn bay, Hoa tím ngoài sân, Khoảnh khắc, Lệ đá, Mùa thu chết, Mưa hồng, Niệm khúc cuối, Paris có gì lạ không em, Vì đâu mình mất nhau... Tuy nhiên, trong phạm vi giới hạn của bài viết, tôi chỉ chọn một bài, đó là bài 'Mùa thu chết' mà có sự kết hợp nào đó của bộ-ba nổi tiếng: Apollinaire, Bùi Giáng và Phạm Duy. Nguyên bản tiếng Pháp là ‘J'ai cueilli ce brin de bruyère. L'automne est morte souviens-t'en. Nous ne nous verrons plus sur terre. Odeur du temps brin de bruyère. Et souviens-toi que je t'attends’, xin chép dưới đây bản dịch mà được các blogger rất trân trọng:
Ta ngắt đi một cành hoa thạch thảo. Em nhớ cho mùa thu đã chết rồi. Chúng ta sẽ không tương phùng được nữa. Mộng trùng lai không có ở trên đời. Hương thời gian mùi thạch thảo bốc hơi. Và nhớ nhé ta đợi chờ em đó... (Lời vĩnh biệt, thơ Apollinaire, Bùi Giáng dịch*)
Còn dưới đây là lời nhạc của Phạm Duy:
Ta ngắt đi một cụm hoa thạch thảo. Em nhớ cho: Mùa Thu đã chết rồi! Mùa Thu đã chết, em nhớ cho. Mùa Thu đã chết, đã chết rồi, em nhớ cho. Đôi chúng ta sẽ chẳng còn nhìn nhau nữa!, trên cõi đời này. Từ nay mãi mãi không thấy nhau... Ta ngắt đi một cụm hoa thạch thảo. Em nhớ cho: Mùa Thu đã chết rồi! Ôi ngát hương thời gian mùi thạch thảo. Em nhớ cho rằng ta vẫn chờ em. Vẫn chờ em, vẫn chờ em. Vẫn chờ... Vẫn chờ... đợi em!http://www.nhaccuatui.com/bai-hat/mua-thu-chet-le-thu.o5HzOY5VucPS.html

Thứ Tư, 5 tháng 4, 2017

919. Ma cuồng vì tiên huyền (Truyện ngắn, thư giãn)

từ điển ranh ngôn thế giới có câu ‘đàng sau một người phụ nữ giàu khủng, luôn có bóng dáng của một người đàn ông rất bự’!

Ma cuồng không giống cuồng ma. Khác với ngữ pháp tiếng Việt, tiếng Hán Việt thì tính từ đứng trước danh từ. ‘Cuồng ma' là các tên ma đầu đại gian đại ác, ví dụ như Hồng Thất Công luôn chửi tên Tây độc Âu Dương Phong là ‘Lão độc vật’, hay là loại 'cuồng đồ nghiệt súc' mà các bậc sư phụ Tàu thường chửi khi đuổi các đệ tử phản bội ra khỏi môn phái, hoặc buộc phải ‘thanh lý môn hộ’ (giết), như tên Ngụy quân tử Nhạc Bất Quần thường làm như vậy đối với Lệnh Hồ Xung (bị lão vu oan!)... Còn từ ‘ma cuồng’, một phần vì nó đã được Việt hóa nên không Háng-Vịt lắm, dùng để chỉ những kẻ cuồng điên, cuồng nộ, cuồng nhiệt, cuồng si... vì tham cái gì đó, ví dụ tham ‘tiền và quyền lực’ mà có thể nói là rất hư ảo, nên không còn tính người, và do đó những kẻ này trong bộ óc như như bị ma ám!
Liên quan đến vụ này, mấy năm gần đây, trên mạng thường dùng các cụm từ như ‘chủ nghĩa tư bản thân hữu’, ‘chủ nghĩa tư bản cuồng nhiệt’, thậm chí có người gọi là ‘chủ nghĩa tư bản thiêu thân’, nó là gì?... Và dưới đây là câu chuyện về lão già và đàn chim két.

1
Bầu trời chiều gần như đen thui, bởi có hàng trăm ngàn con két kêu 'két..két..két...' bay đầy trời... Ban đầu, lão cũng không tin vào số 'triệu' hay 'mấy trăm ngàn' con két, nhưng sau này đọc trên mạng hay xem phim thế giới động vật, lão mới biết đó là sự thật, còn nay:
- Sao chỉ lâu lâu mới thấy còn có lưa thưa mấy con chim két, có lẽ là vì bọn ‘2Đ’* mấy chục năm chuyên phá rừng, làm rừng trở thành trọc như 'cái đầu của ông Đường Tăng', mà chim muông không có chỗ 'an cư lạc nghiệp' nên phải đi qua xứ 'đất lành chim đậu' khác để mà sinh sống!; hơn nữa, cái bọn cả trăm triệu người - gần với tính thú này - hễ thấy động vật là bắn, là bắt, là giết, là ăn, là nhậu, là nhốt, là lột da, là ngâm rượu…, cứ thế qua mấy mươi năm, hỏi thử có con gì mà còn, mà nếu còn thì đa số cũng đang nằm trong nguy cơ không sớm thì muộn cũng bị tuyệt chủng!
*
Lão nằm trên một cái ghế xếp, tay cầm cuốn 'Thời đại Hùng Vương' hay cuốn 'Thời kỳ đồ đá', hay đôi khi là tờ báo 'Khoa học và đời sống' gì gì đó... Lão chả hiểu tại sao mà vào khoảng 1975-1985, người ta xúm nhau viết nhiều báo cáo về 'thời đại Hùng Vương' đến thế!
Lúc đầu, lão tin vì lão chỉ là một giáo viên tiểu học, sao mà bì được với mấy học giả hay nhà nghiên cứu! Nhưng mãi lâu sau này, lão mới biết là họ viết… trật tùm lum, ví dụ như cho rằng lịch sử loài người là lịch sử đấu tranh giữa giới hữu sản áp bức bóc lột và giới vô sản 'muốn làm người tử tế'!, như hủy diệt lịch sử triều Nguyễn bởi có tội 'cõng rắn cắn gà nhà'!, như tắc lưỡi chặc chặc tiếc vì ông Nguyễn Du đã lỡ không thuộc về 'giai cấp vô sản'!, chưa nói đến cái vụ dùng ma luận 'ta đúng, địch sai' mà triệt hạ hết các triết gia, nhà văn, nhạc sĩ... của thế giới tư bản giãy chết là thuộc loại 'vàng úa'!... Điều quan trọng nhất lão phát hiện ra họ… sai là bởi vì họ viết sử Việt bằng cách là 'dịch' từ sử Tàu, hay nói theo kiểu kiếm hiệp là dùng phép 'đảo chuyển càn khôn' của Mộ Dung Phục hay của Trương Vô Kỵ mà dịch chuyển từ sử Tàu sang sử ta!, hay nói theo kiểu toán học là dùng 'phép song ánh' để chiếu tương đương các phần tử sử kiện X,Y,Z nào đó từ tập hợp sử Tàu sang tập hợp sử ta!
*
Và rất ấn tượng, lão mới đọc được một tài liệu là một số nhà khoa học trên thế giới đã phát hiện ra là người Việt cổ đã có ở đất Gia Lai cách đây từ 80 vạn năm*, tức là từ thuở hồng hoang của nhân loại, mà nếu không nhầm thì người Tàu phải kêu người Việt là 'ông tổ'!, nên việc ông nội Lý Thường Kiệt đem quân qua Tàu để ‘dạy cho chúng một bài học’ là hoàn hoàn có logic, chứ không phải như cái thèn cha Thích Tan Hoang* cho là 'hỗn':
- ‘Ông nội dạy cháu mà dám bảo là 'hỗn' à!’, lão nghĩ thầm.

Thứ Bảy, 1 tháng 4, 2017

918. Ông Obama sẽ làm tổng thống... An Nam, ha..ha..ha... (Thư giãn)

họ nói ổng là người đáng tin vì ổng không thuộc nhóm lợi ích!, không tham nhũng với cái túi tham ‘bảy gang’ không đáy, cũng không phải là anh hùng núp mà 'làm cho kẻ thù cao lên là bởi vì ta quỳ xuống'!

Mấy hôm nay, tôi định viết về vụ 'Con én Việt và con nhạn Tàu'*, hay 'Mấy điều đáng cười về cách nhìn lịch sử của người TQ'*, 'Nhà máy đạm Ninh Bình lỗ hơn 1200 tỉ do hợp đồng với nhà thầu TQ'*, 'ông Năm Hấp, Lý Văn Hấp bỏ 800m2 đất của gia đình làm thành khu chợ tạm cho những người bán hàng rong', 'Sân bay Madeira được đổi theo tên Cristiano Ronaldo ', hay ‘Xây tượng đài rùa bằng vàng pha đồng ở Hồ Gươm’…, vụ nào cũng hấp dẫn cả! Nhưng tôi mới đọc được bài 'Nhiều người Hàn Quốc muốn ông Obama làm tổng thống tiếp theo'*, vụ này vui hơn!, nên tôi sẽ tán rộng về vụ này.

1
Sau khi nàng Bát Canh Hẹ* của tôi bị Tòa án Hiến pháp Hàn Quốc… cách chức tổng thống, tôi cũng rất buồn, vì khi qua bển, tôi có nghe hướng dẫn viên du lịch kể là: 'Nghe tin có vài phụ nữ VN lấy chồng Hàn bị ngược đãi (ở thành phố cảng Busan), nữ tổng thống Hàn Quốc liền đến thăm và xin lỗi bằng cách bê một cái chậu nước, cúi xuống và rửa chân cho một cô dâu Việt; cũng nghe nói bà chính là người đã ngỏ lời chân thành xin lỗi v/v lính Hàn Quốc đã tham gia trong cuộc chiến VN*’, nên tôi và những người Việt trong đoàn rất có cảm tình với bà!; nay còn nghe nói là bà đang bị tạm giam và có khả năng sẽ bị bóc lịch rất lâu!, híc…
Vì bà bị truất phế, nên đến ngày 5/9 tới, sẽ có cuộc bầu cử tổng thống mới... Người ta mới... trưng cầu ý kiến của dân xứ sở Kim Chi, là:
- Ai nên là tổng thống mới của Hàn Quốc?
- 'Chúng tôi muốn ông Obama làm tổng thống mới của nước tôi',
dân Hàn trả lời vậy!, và dưới đây là tường thuật kết quả: ‘Kết quả khảo sát tiến hành từ 23-26/3 với 1000 người dân Hàn Quốc trong độ tuổi từ 20 đến 50 cho thấy, đa số người được hỏi muốn cựu Tổng thống Mỹ Barack Obama làm ông chủ Nhà Xanh (Tòa nhà tổng thống Hàn Quốc). Cụ thể, 66,6% người nói rằng thích ông Obama làm tổng thống nhất, tiếp đến là Thủ tướng Đức Angela Merkel (12,4%), Chủ tịch TQ Tập (3,4%)...’ (dantri.com.vn):
- Không biết là tin thật hay thực mà trong 100 người có 67 người dân Hàn gật đầu mạnh với Obama, chỉ có 3 người rưỡi gật đầu... nhè nhẹ với ông Tập, nói theo ngôn ngữ excel thì dân Hàn thích ông Obama gấp 20 lần ông mắt hí!, ha..ha..ha...
*
Đang buồn cười, tôi lại càng buồn cười khi đọc tiếp bài: ‘Người Pháp muốn bầu ông Obama làm tổng thống'*, cũng cùng trang, với tường thuật sau: ‘Hơn 30.000 cử tri Pháp đã ký vào một đơn kiến nghị trực tuyến nhằm kêu gọi cựu Tổng thống Mỹ Barack Obama tranh cử trở thành tổng thống tiếp theo của họ... Những người tổ chức chiến dịch này cũng lập ra một trang web có tên ‘Obama17’ và đăng tải ở đó một đơn thỉnh nguyện với mục tiêu thu hút 1 triệu chữ ký ủng hộ ông Obama tham gia tranh cử tổng thống Pháp. Đơn thỉnh nguyện này nói: ‘Ông Barack Obama đã hoàn tất hai nhiệm kỳ Tổng thống Mỹ. Tại sao chúng ta không thuê ông ấy làm Tổng thống Pháp. Ông ấy có một lý lịch tốt nhất thế giới cho vị trí này’… Trên các đường phố khắp thủ đô Paris cũng xuất hiện các dải áp phích lớn với chân dung của ông Obama cùng với dòng chữ ‘Đúng, chúng ta có thể’ - Khẩu hiệu tranh cử trước kia của ông Obama…’ (dantri.com.vn):
- Không biết người Pháp tín nhiệm ông Obama gấp bao nhiêu lần ông mắt hí, nhưng có lẽ là không dưới con số trên!, ha..ha..ha...