Thứ Năm, 31 tháng 5, 2012

207b. Trả lời các câu hỏi về 'tình yêu'

Các bạn thân mến, để dễ dàng trong việc bình luận cho entry ‘Tình yêu và bá chủ thế giới’, mình xin tách ra một entry riêng dành cho việc trả lời các câu hỏi của các blogger. Đến thời điểm này, đã có 6 câu hỏi, mình rất hân hạnh nếu các bạn đặt niềm tin và ‘gửi các câu hỏi về tình yêu’ đến cho mình, mình sẽ trả lời theo hiểu biết hữu hạn của mình và lấy vui làm chính, dĩ nhiên có những câu hỏi mà mình không thể trả lời nỗi và cần sự giúp đỡ của các blogger khác. Các câu hỏi và trả lời khác sẽ tiếp tục được bổ sung trong entry này. Trân trọng.
Có em có mùi lan
Rừng yêu vang tiếng gọi
Có em mùi hương lạ
Trời xa nghiêng miên man
Các câu hỏi của các blogger, gồm:
1. Nghịch cảnh trong tình yêu? (Violet)
2. Tình yêu và bá chủ thế giới - ai mạnh hơn? (Phuongdh007)
3. Đường lên thiên đàng coi gần mà xa? (Ph.T)
4. Nàng Eva đáng yêu? (Nam Phương)
5. Trong tình yêu, người ta chọn lý trí hay con tim? (Mtb)
6. Nếu người ấy không yêu em? (Gb)

7. Gồm:
- Anh đã từng yêu quên đường về chưa? Anh hôn... nàng khi anh lên mấy?
- Anh đã từng nếm vị chát của tình yêu?, xin diễn tả cái mùi vị ấy.
- Yêu bao nhiêu nàng mới dừng bước giang hồ?, xin cho biết đã làm cho bao người phải khóc?, và cho biết luôn là tại sao nàng khóc?
- Trong TY, anh đòi hỏi gì nhiều nhất ở nàng?
- Điều gì sẽ giết chết TY?
- Làm sao để chia tay tốt đẹp?
- Câu nói ''đàn bà là nguồn vui và là hạnh phúc của đàn ông'', nếu nghĩ về vật chất... có quá đáng không?
- Cũng có lúc ngoài chồng ngoài vợ... kẻ có tội là ai?
- Anh có lời khuyên gì cho các nàng khi bắt đầu hẹn hò?
- Con gái tấn công con trai trước, điều này có làm cho người con trai không thích? vì dù sao Eva cũng chủ động trước...
- Lessing nói: ''Đàn bà là kiệt tác của vũ trụ'', anh nói không có ý định phân tích về đàn bà nhưng anh quên rằng các đại đế thất bại nguyên nhân vì đàn bà hình như không ít? (Nam Phương)

Câu hỏi 1: Thấy anh trai mình viết những bài thật hay và ý nghĩa về tình yêu quá. Cơ mà anh ui, hình như đó mới chỉ là một khía cạnh thôi, thế còn những trường hợp cũng là tình yêu, nhưng không được xã hội công nhận, lên án, hoặc những sai lầm người ta mắc phải, những hậu quả để lại, cũng chính vì hai chữ tình yêu thì sao anh? (Violet)
- Trả lời: NGLB chỉ tổng quát hóa, chứ không đi vào chi tiết, ý là, ta có 2 ‘lối thoát’ sau:
* Thiên đường = mơ hồ
* Mặt đất = THỰC TẾ => a. Hạnh phúc bao nhiêu thì phải trả giá bằng đau khổ bấy nhiêu (cũng là quy luật của ‘thượng đế’!), b. Người ta chọn: đau khổ tuyệt vời = hạnh phúc nơi trần thế (ví dụ : Dương Quá), c. Như vậy vấn đề còn lại là tùy thuộc vào cách xử lý của mỗi con người như thế nào và phấn đấu vượt qua nghịch cảnh ra sao (cũng là quy luật của ‘thượng đế’!), anh và em cũng không ngoại lệ, với quy tắc: đàng nào cũng phải tự nguyện chấp nhận thực tế nơi trần thế.

Câu hỏi 2: Tình yêu và bá chủ thế giới - cái nào mạnh hơn nhỉ? (Phuong)
- Trả lời: Không thể nói cái nào mạnh, nói chung chỉ có ‘chính’ ta mới có thể tìm kiếm và tự quyết định ‘được hay mất’ tình yêu của mình, dù được hay mất cũng là hạnh phúc của đời người, không cần quan tâm đến bá chủ thế giới có tồn tại hay không bạn ạ.

Câu hỏi 3: Thấy đường lên thiên đàng coi gần mà xa hả anh? (Ph.T)
- Trả lời: Thực ra, ta ‘chỉ’ có thể cố gắng hết mình để có tình yêu (hạnh phúc) thật trên trần thế nầy thôi em ạ.

Câu hỏi 4: Đang phiêu phiêu bồng bồng... người ta còn mê mê với lâu đài tình ái của anh… thì anh hãm phanh đưa mọi người về thời đế chế của bao nghìn năm trước? (Nam Phương)
Đọc anh không thể không tư duy, bởi nếu không là... chết... mà không biết vì sao con người ta chết vì yêu. TÌNH YÊU... muôn đời vẫn luôn là đề tài nóng bỏng, gay cấn nhất. Thượng đế sinh ra con người sống để YÊU nhau mà anh. TÌNH YÊU bao trùm cả vũ trụ nếu không có TY, con người ta trở nên khô cành.
Khi nhắc đến các đế chế, chúng ta không thể không nhớ đến những người ĐÀN BÀ đi qua cuộc đời họ.
Anh ạ... tất cả tựu trung 2 tiếng ĐÀN BÀ. Ngay khi có loài người (theo Thánh kinh), người đàn bà đầu tiên là bà Eva đã lầm lạc và gây ra tội lỗi. Bà đã xúi giục người đàn ông đầu tiên là Ađam cùng phạm tội. Kể từ đó tội lỗi đã len lỏi vào trần gian. Người đàn bà đã khuấy động các chính trường khiến những Bá chủ có hiên ngang hùng dũng bạt ngàn núi non... cũng chết vì đàn bà.
Ôi đàn bà... Trái tim yêu nhỏ bé, dễ thương quyến rũ là vậy nhưng đó lại là mầm mống của phá sản và làm sụp đổ biết bao triều đại. Anh nhắc đến các vị đại đế trong các triều đại... NP cũng xin nhắc đến những người đàn bà từng khuynh đảo chính trường từ đông sang tây như Tây Thi, Đắc Kỷ, Dương Quý Phi (sử Tàu) họ đã làm điên đảo các vua chúa và ta không thể không nhớ đến những người đàn bà sắc nước hương trời mà còn có khối óc thông minh, tài trí, gian ác, họ không những làm cho đàn ông điêu đứng về họ mà họ còn xuống tay giết hại đàn ông, làm điên đảo cả dân tộc... ghê không? Này nhé, Từ Hi thời Mạt Thanh Trung hoa, Võ Hậu đời Đường, Cléopatre Ai Cập, Nữ hoàng Saba Trung Đông thời Thượng Cổ, MaTa Hari Âu Châu trong thời Đệ nhất thế chiến (nếu có sai lịch sử xin anh chỉ dùm).
Biết bao vương công vướng vào TY để rồi sa cơ thất thế, gần đây nhất bên xứ Anh, xứ Pháp nữa... nhưng Yêu thì cứ thế mà Yêu, bổ nhào vào Yêu...
Như thế có nghĩa là Tình yêu trên trái đất này là muôn năm anh ạ. Đúng như anh nói ''Tình yêu sự đau khổ tuyệt vời'', nhiều lúc NP nghĩ rồi tự cười một mình. Cha mẹ sinh mình ra chưa một lần báo hiếu, rồi ma đưa lối quỷ đưa đường gặp cái kẻ ấy rồi yêu mê say, rồi khăn gói đi về nơi xa ấy, rồi tíu tít, rồi âm thầm đau khổ... ôi trời. Xui chi Thượng đế nặn ra người đàn ông chi để bị người đàn bà quyến rũ...
Nếu trái đất này không có đàn bà thì đàn ông lăn quay anh ạ. Thôi thì... cũng là quy luật bảo tồn. “Anh và em cũng không ngoại lệ, phải chấp nhận nỗi đau ngọt ngào thực tế ở trần gian''.

- Trả lời:
* Khi viết entry, anh cố gắng hạn chế việc dùng những từ ‘triết học’ (anh ghét) hay những ‘mỹ từ’ như rực rỡ/rạng rỡ, tuyệt vời, vĩ đại…, tuy nhiên, đôi khi cần dùng thì phải dùng đúng nơi, đúng chỗ. Từ ‘phiêu phiêu bồng bồng’ có ‘thiền’ tính rất hay (nhưng dường như không hay lắm nếu để vào câu cuối của bài thơ lục bát của anh trong entry 207), nó bao hàm trong:
tính tính tình tang tang tang
cuộc đời mình như chiếc thuyền nan
trôi nó trôi bồng bềnh…’ (dân ca Nhật)
hay
làng tôi bên sông, nước trôi triền miên
làng tôi bên sông, thuyền lên bến mỗi chiều
những đêm mờ trăng, thuyền đỗ cạnh bờ đá
mái chèo nhặt khoan, nhịp khúc hát mơ hồ’ (nhạc tiền chiến)
* Anh ủng hộ động thái của Eva, vì nếu 'nàng' không làm như vậy thì hôm nay không có em và anh (!) comt qua comt lại trong blog này đâu. Eva quả thật là vô cùng đáng yêu vì nàng đã ‘không lãng phí’ sáng tạo của thượng đế bằng cách phát hiện ra bí mật và giá trị tuyệt vời của trái cấm: ‘ngài có thể sáng tạo ra bất cứ cái gì, nhưng có một cái mà làm ngài ngạc nhiên đến sững sờ, đến nỗi ngài phải nghi ngờ và tự hỏi rằng phải chăng con người đã sáng tạo ra tình yêu?’ 
* Khi nói đến tình yêu với tư cách là ‘bá chủ thế giới’, anh không có ý phân tích về vấn đề ‘đàn bà’. Khi 'để' người đàn bà hái trái cấm, vô hình chung thượng đế đã tạo tiền đề cho một bá chủ thế giới mới xuất hiện trên trần thế - đó là tình yêu, sau đó, ngài... không thể cai trị nỗi tình yêu vì tình yêu có sức mạnh vô địch và có thể cải hóa thế giới.

* Nếu xét về toàn cục thì Đắc Kỷ, Võ hậu, Từ Hi thái hậu, Cléopatre, Elizabeth, (Thái hậu Dương Văn Nga)… là không có lỗi, họ có sắc đẹp và họ có quyền đỏi hỏi được như vậy, cái ‘tội’ là ở chỗ - trừ phi đàn bà tự làm được - chính đàn ông mới là những kẻ đã cung cấp 'quyền năng' và ‘sự núp bóng’ cho người đàn bà để tạo nên tội lỗi (mất nước, tham nhũng...) trên thế giới này?
* Vì tình khúc âm - dương là hệ quả của ‘vụ trái cấm’ mà trong đó Eva là người đi tiên phong, từ đó suy ra cái bản chất toàn tâm toàn ý vì ‘người dưng’ mà nó là động lực phát triển của thế giới loài người đến nỗi thượng đế cũng phải ‘buồn chịu’ hay cười trừ, huống gì cha mẹ ta không phải là thượng đế!
* Hai câu cuối của NP rất hay, LB sẽ đưa vào entry 207:
A
nh và em cũng không ngoại lệ
Phải chấp nhận nỗi đau ngọt ngào thực tế ở trần gian.

Câu hỏi 5: Theo anh trong tình yêu, người ta chọn lý trí hay con tim, và có phải còn tùy theo trường hợp phải không anh Lá Bàng? (Mtb)
- Trả lời: Thực ra, lý tính cũng xuất phát từ cảm tính, còn cảm tính thì dựa trên cơ sở của lý tính. Ví dụ: ‘tôi thấy cô ấy đẹp’ là câu phát biểu cảm tính, nhưng bao hàm lý tính vì tôi biết thế nào là đẹp.
Cảm tính rất quan trọng trong việc đánh giá thế giới khách quan, đặc biệt là ở phụ nữ. Không ít việc phụ nữ có thể tư vấn là ‘nên làm’ hay ‘không nên làm’, đa phần họ đoán đúng nhưng họ lại khó chứng minh được là tại sao lại đúng! Ngược lại, có nhiều trường hợp người ta phải ‘cầu viện’ đến lý tính, như việc phá án chẳng hạn, trong dó phương pháp loại suy là quan trọng nhất.
Nhưng đặc biệt là trong tình yêu, trong một chừng mực nào đó, lý trí lại tỏ ra có hại. Chẳng hạn: ‘tôi yêu cô ấy vì cô ấy đẹp? giàu? tài hoa? tính tình như cô Tấm? chung thủy? thơ/văn hay?...' Sau hôn nhân (= bản án tử hình của tình yêu!), lý trí mới chợt phát hiện ra là mình sai lầm vô cùng nghiêm trọng, nó phải đau khổ vì ‘nó không thể xét hết tất cả mọi khía cạnh của hôn nhân’… Ngược lại trong trường hợp này, con tim tỏ ra thực tế hơn khi nó nói ‘yêu em vì chỉ biết đó là em’, và ngạc nhiên chưa!, nó nói đúng.
Cuối cùng, tùy mỗi tình huống cụ thể, một sự dung hòa giữa lý trí và con tim là hợp lý, nhưng theo ý anh, trong tình yêu, hãy ‘lắng nghe sự mách bảo của con tim’.
Câu hỏi 6: ...Con tim nó mách bảo em là đó chính là người con tim lựa chọn... nhưng hỡi ôi người ấy lại không iu em... vậy em có nên nghe lý trí khuyên là hãy quên người đó đi hay cứ iu... theo trái tim mách bảo? (Gb)
- Trả lời
: Anh trả lời thực tình, có gì em bỏ quá cho. Thứ nhất, em gặp hay tiếp cận người đó chưa mà biết là người đó không yêu em! Thứ hai, em gặp người ta thì: một là yêu, hai là bạn, ba là bye bye, chứ người ta có ăn thịt em đâu mà sợ! Thứ ba, đồng ý ‘tính mắc cỡ’ là một đức tính (!) của phụ nữ (Việt Nam), nhưng mắc cỡ ‘quá’ đối với thời đại ngày nay lại là một thái độ ‘cổ điển’ (ảnh hưởng nặng nề tư tưởng Khổng - Mạnh), nó làm hạn chế rất nhiều cơ may có ‘tình nhân’ của phụ nữ, nếu ta cứ ‘quá mắc cỡ’ hay quá áp dụng câu ‘trâu tìm cọc, chứ cọc không tìm trâu’ thì hãy tập hát bài ‘dằm trong tim’ để biết rõ là ta ‘quá dại khờ’ như thế nào:
Vì một tình yêu không thể nói, vì một hình dung không thể quên, vì ngày anh đến em vô tình để mình anh lạnh lùng. Rồi ngày tình ra đi thật xa, rồi ngày con tim đã nhận ra, nhưng chỉ còn biết nhớ biết thương trong muộn màng nỗi đau. Vì một tình yêu không thể nói, vì một hình dung không thể quên, vì dằm trong tim em cứ khẽ nhói đau khi đợi chờ. Chờ một ngày anh sẽ lại đến, và em sẽ không để lần nữa mất anh vì không biết yêu anh… quá dại khờ!
Tóm lại, ‘chơi là chơi, không ngại gì mưa rơi’, hãy tin vào sự mách bảo của trái tim, muốn có tình yêu là phải ‘dũng cảm', em gái iu ạ, hì..


Tóm lại, trước đây, bạn Cún Con ở Hà Nội có yêu cầu mình viết về ‘Sự ngộ nhân trong tình yêu’, bạn Tnvn ở Bình Dương thì gợi ý mình viết về ‘Tình yêu của Tiểu Siêu’, bạn THD ở Washington ‘đặt hàng’ cho mình viết về đề tài tình yêu thông qua 3 bản tình ca bất tử là ‘Chiều tà (Serenata)’, Sầu (Tristesse)’ và ‘Dạ khúc (Serenade)’, bạn Hangocte ở Bình Dương có gợi ý mình viết bài ‘Phi Kim - Dung và tình yêu’, bạn ‘Tiến sĩ kỳ lạ’ có hội ý với mình khai thác ‘đề tài tình yêu trong blog THANH’…, mình đã hoàn thành nhiệm vụ. Nay, do có nhiều câu hỏi về ‘TÌNH YÊU’ từ các blogger, nếu mình để rãi rác trong blog thì rất khó tìm lại, vả lại nếu như thế thì các bạn không thể giao lưu trao đổi với nhau được, do vậy mình đưa các câu hỏi và trả lời vào cùng một entry cho thuận lợi. À, người hỏi có thể ‘hỏi riêng’, trong trường hợp này thì mình chỉ có thể viết tắt nick của bạn ấy. Vì biên độ của chủ đề tình yêu là rất rộng nên không thể tránh khỏi có liên quan đến các lĩnh vực khác (triết học, khoa học cơ bản, lịch sử, tiểu thuyết, thơ ca…), nhưng lưu ý là mình chỉ quan tâm đến tình yêu thôi, có gì mong các bạn đọc lượng thứ. Ngoài ra, nếu bạn đọc nào quan tâm đến vấn đề tôn giáo hay chính trị, xin vui lòng tìm hiểu ở các blog khác.

Ta hát cho chiều - tiếng vĩ cầm xưa vọng lại
Ta gửi cho chiều - những khắc khoải chờ mong
Ta tặng cho chiều - mối tình còn lắng đọng
Ta viết cho chiều - nắng ấm rụng trong tim
 
Câu hỏi 7: Đây là các câu hỏi của Nam Phương (hoàng hậu). “NP và các bạn ở đây đòi hỏi anh trả lời đúng sự thật, không chơi trò tránh né nhé”. Các câu hỏi gồm:
- Anh đã từng yêu quên đường về chưa? Anh hôn... nàng khi anh lên mấy?
- Anh đã từng nếm vị chát của tình yêu?, xin diễn tả cái mùi vị ấy.
- Yêu bao nhiêu nàng mới dừng bước giang hồ?, xin cho biết đã làm cho bao người phải khóc?, và cho biết luôn là tại sao nàng khóc?
- Trong TY, anh đòi hỏi gì nhiều nhất ở nàng?
- Điều gì sẽ giết chết TY?
- Làm sao để chia tay tốt đẹp?
- Câu nói ''đàn bà là nguồn vui và là hạnh phúc của đàn ông'', nếu nghĩ về vật chất... có quá đáng không?
- Cũng có lúc ngoài chồng ngoài vợ... kẻ có tội là ai?
- Anh có lời khuyên gì cho các nàng khi bắt đầu hẹn hò?
- Con gái tấn công con trai trước, điều này có làm cho người con trai không thích? vì dù sao Eva cũng chủ động trước...
- Lessing nói: ''Đàn bà là kiệt tác của vũ trụ'', anh nói không có ý định phân tích về đàn bà nhưng anh quên rằng các đại đế thất bại nguyên nhân vì đàn bà hình như không ít.
Và khi nói về TY thì không thể không nói đến đàn bà... ngay cả một TY lớn cho cộng đồng. Và điều đáng nói ở đây là entry về Tình yêu của anh mang ý nghĩa nhân văn rất lớn… Cám ơn anh.

- Trả lời:
Anh đã từng yêu quên đường về và yêu đến nỗi quên cả cái vũ trụ này ‘nuôn’. Anh hôn lần đầu tiên vào năm… 45 tuổi (được biết thế nào là cái hay của nụ hôn và nhớ suốt đời), nếu so với một người biết hôn vào năm 18 tuổi thì anh hôn trễ 27 năm, nên kể từ đó, anh phải hôn 27 năm nữa để… bù lại.
Anh đã từng nếm vị chát của tình yêu đến mức… rất cay đắng đau khổ, nhưng theo anh, đó vẫn chưa thật sự là vị chát mà anh đang tìm. Và theo anh, cái mùi vị ấy luôn luôn là thơm ngon, điều đó không những đúng đối với anh mà còn đúng với mọi người đàn ông!, không những đúng với hiện nay mà còn đúng với mấy ngàn năm trước và mấy ngàn năm sau nữa.
Như đã nói, vị chát mà anh đã nếm ‘vẫn chưa thật sự là vị chát mà anh đang tìm’ nên anh sẽ không bao giờ dừng bước giang hồ. Và do đó, hình như… ít có ai phải khóc vì anh, nếu có thì có 2-3 người, nhưng những người đó lại ở trong thế giới ảo mà anh chưa được gặp, ví dụ có nàng khóc vì cảm động với những tâm sự về tình yêu khắc khoải của anh và vì… thầm iu anh (!)…
Đối với phụ nữ, anh cũng có… một ít ‘đòi hỏi’. Thứ nhất là anh cần nàng tícn cực tạo điều kiện gần gũi, vì không riêng anh mà những người lớn tuổi sống ở thời đại này không có thời giờ như những người sống ở thế kỷ trước, và không có sức khỏe như những chàng trai 18 tuổi để hoài theo đuổi những cô gái ‘ẹo ẹo’ như thời Khổng tử. Thứ hai, nàng có hấp lực về tình dục cũng như khá ‘tài hoa’ về mặt trí tuệ (do học hỏi từ trường đời hay blog… chứ không nhất thiết phải có trình độ văn hóa cao). Thứ ba, nàng nên có một điều kiện kinh tế tương đối độc lập và ổn định, vì chính anh cũng phải tự tạo ra một môi trường độc lập và thuận lợi cho việc 'nghiên cứu' của mình, và vì ở độ tuổi này, anh không thể lo lắng quá nhiều được nữa. Cả ba ‘đòi hỏi’ trên là không thể thiếu cái nào, nhưng dường như đòi hỏi thứ 2 là mấu chốt (nó là quy luật của muôn đời, anh cũng không phải là ngoại lệ vì anh cũng là con người). Đến đây, chắc có người hỏi, vậy thì anh có thể thỏa mãn những đòi hỏi gì ở nàng, đây lại là một vấn đề khác ngoài các câu hỏi trên.
Theo anh, điều giết chết tình yêu, trước tiên, là sự thất hứa, dù là lớn hay nhỏ, vì người đàn ông thời nay (hay phụ nữ) không thể mất thời giờ để theo đuổi những điều ‘hư ảo’... Thứ hai là việc ‘giận, rồi giận luôn’, cũng theo anh, hờn giận thì chỉ khoảng 2-3 tiếng đồng hồ hay quá lắm là 2-3 ngày để tạo thêm ‘vị đắng’ cho tình yêu, nhưng ‘nghỉ  chơi’ vĩnh viễn vì những bất đồng không cơ bản hay nhỏ nhặt là một điều không thể chấp nhận được. Thứ ba, trong tình yêu mà nghe nói đụng đến chữ ‘tiền’ là chán lắm. Thứ tư là cái ‘tôi’ quá lớn trong mỗi cá thể (không có mợ thì chợ vẫn đông, không có ‘ông hay bà’ thì vẫn có chân lý), dù là nam hay nữ, đặc biệt (do tính làm chủ bầy đàn!), đàn ông không bao giờ muốn phụ nữ quyết định mình về mặt  tư tưởng hay điều khiển mình trong hành động, và anh tin rằng phụ nữ cũng nghĩ vậy. Thứ năm là thái độ ngần ngừ không dứt khoát của cả hai phía, đặc biệt là của 'phái yếu'. Thứ sáu, ghen quá cũng có thể giết chết tình yêu (ý kiến của VTK). Và còn nhiều vấn đề gia đình/xã hôi quá phức tạp khác…
Chia tay tốt đẹp là một cuộc chia tay tích cực, có gặp nhau và giải thích trực tiếp tại sao chia tay, và có giải pháp và hành động có hiệu quả cho cuộc ‘hậu chia tay’ đó như thế nào. Nhưng thực tiễn cho thấy, đa phần các cuộc chia tay trong tình yêu được thực hiện bằng sự tiêu cực hay im lặng (dần dần ít gặp nhau, gây khó khăn trong quan hệ tình dục (nếu có), thường nói ‘bận’, không trả lời nhắn tin, không bắt máy, không comt qua comt lại trong blog nữa, 'quất ngựa truy phong', rồi bắt bồ mới, nói xấu nhau…)
Có người nói ‘đàn bà là vưu vật của vũ trụ’, ‘vũ trụ nằm trong đáy mắt của người đàn bà’, ‘cái hoa của đàn bà là kỳ quan của vũ trụ (!)’, ‘được chết dưới gốc cây phù dung là hạnh phúc của đàn ông’, ‘mỹ nhân = giang san’…, điều đó khẳng định giá trị tương đương ‘vũ trụ’ hoặc hơn ‘vũ trụ’ của đàn bà đối với thế giới đàn ông. Tình khúc âm - dương mà người đàn bà kết hợp với người đàn ông là tình khúc tuyệt luân, đàn bà đã đem lại nguồn hạnh phúc thể xác và tinh thần diễm tuyệt cho đàn ông và hạnh phúc đó là không thể nào mô tả bằng bút mực nỗi. Đàn bà không sai khi nghĩ về ‘tiền’, nếu đàn ông cần ‘tình’ thì đàn bà cần ‘tiền’, đó là quy luật cung cầu (không phải anh nói, mà một cô gái đã nói trực tiếp với anh như vậy, nghĩ lại anh thấy rất hay!). Nhưng có một điều có thể xem là chân lý, đó là ‘tiền’ chỉ là một trong những phương tiện hỗ trợ cho tình yêu chứ  không bao giờ là ‘cứu cánh’ của tình yêu, tình yêu mà xây dựng trên cơ sở ‘tiền bạc’ thì cũng giống như xây dựng lâu đài trên cát và chắc chắn không sớm thì muộn, tình yêu đó sẽ bị sụp đỗ.
Khái niệm ‘ngoại tình’ rất phức tạp, nên việc định ‘tội’ cho kẻ ngoại tình cũng rất phức tạp. Do tồn tại một quy luật nào đó, trên thế giới, đặc biệt là ở phương Đông, đàn ông dường như có ưu thế về mặt ‘ngoại tình’ và… vô tội, người ta thường không quá nghiêm khắc và không lên án đàn ông (trong truyện Thủy hử, Đông chu liệt quốc, Tam quốc chí, Thần thoại Hy Lạp, Ngàn lẻ một đêm, Hội chợ phù hoa, chuyện Đoàn Chính Thuần (Thiên long bát bộ) và trong các nhà nghỉ ‘một giờ’…). Và dường như có một sự bất bình đẳng khi người ta quá lên án phụ nữ (trong truyện ‘Kim bình mai’, scandal ‘Yến Vy’ hay ‘Trần Thúy Liễu’…), trong khi đó, phụ nữ có một khát vọng là muốn mình ‘được là một người đàn bà thực sự’ khi tiến hành phi vụ ngoại tình. Tóm lại, anh chỉ có thể trả lời được nếu căn cứ vào từng tình huống cụ thể.
Anh không có ý kiến đối với các nàng trẻ tuổi, vì họ hẹn hò nhanh như chớp, anh không kịp theo dõi. Còn đối với các nàng lớn tuổi, anh nghĩ là không nên ngần ngại, chập chờn hoặc diên trì để gây khó khăn cho các cuộc hẹn hò với nam giới, đại loại như ‘để từ từ mà, anh và em mới quen nhau mà’ (kiểu cổ điển!...), nhưng điều đó dường như không phù hợp vì 1. không phải đàn ông nào cũng có thể kiên nhẫn vô thời hạn, 2. điều đó thường đánh mất ‘cơ hội’ của phụ nữ (để rồi sau đó mãi hát bài ‘dằm trong tim'…), 3. ‘đời người có bao nhiêu cái 10 năm?’, nếu muốn ‘từ từ’ thì có khi gọi điện thoại không thấy bên kia bắt máy, vì có khả năng là một trong hai người đã đi vào thế giới ‘ò í e’ rồi.
“Con gái tấn công con trai trước, điều này có làm cho người con trai không thích?, vì dù sao Eva cũng chủ động trước”: Thích, anh rất thích nữa là đằng khác.
Không thể ‘vơ đũa cả nắm', không thể đỗ hết tội ‘thất bại’ cho đàn bà được, mặc dù trong thực tế có không ít đàn bà đã làm sụp đỗ một quốc gia (gia đình, công ty…), nhưng khi vội đỗ mọi thứ tội lỗi lên đầu 'đàn bà', người ta quên rằng có nhiều hơn những người đàn bà đã xây dựng hay làm thịnh vượng cho nhiều quốc gia hay tập thể.
Cuối cùng:
Anh sẽ quì gối cầu xin nếu đó là điều em muốn 
Trong mắt em mặt trời sẽ mọc
Xin trở lại để nỗi đau này được giải thoát
Và ta sẽ lại một lần nữa là nhân tình (trích blog ‘Tigon-tim’)
 Xin cám ơn Eva, xin chân thành cám ơn đàn bà.
----------------------------
Bổ sung bình luận của Nam Phương:
1. Đàn bà và tình yêu


Với những câu hỏi có tính riêng tư không biết bao nhiêu % là đúng, ha... ha… và anh lại tiếp tục yoga cho cái chát đắng, đùa chút thôi, thật lòng thì xuyên suốt các bài trên NP cố tình khơi lại trong anh và các bạn cái đẹp mà Thượng đế đã trao tặng cho vũ trụ đó là người ĐÀN BÀ và TÌNH YÊU và muôn đời vẫn là một điều bí ẩn, song chính nó lại điểm suốt cho mỗi cuộc đời mà ai đó nếu được sở hữu một TY đẹp có nghĩa là đã thành công một nửa rồi.
NP rất tâm đắc những câu triết lý mang tính chung nhất của anh, có khi nó giúp cho chúng ta kiến thức để biết ứng xử trước những xúc động đầu đời.
Làm sao để chia tay tốt đẹp mà cái hậu của nó là đừng để vô tinh bước qua nhau.
Anh nói đàn ông cần ''tình'' đàn bà cần ''tiền'' làm NP nghĩ như là một phi vụ trong các cuộc tình ngã giá mà Thi hào ND nói ''đau đớn thay phận đàn bà''.
Anh rất tự tin khi nói đến có nhiều nàng ''thầm yêu anh (!)'' thế nên giờ anh vẫn đi tim?
Anh nói ''anh đã từng nếm cái vị chát của TY đến mức...” hà… hà…, anh đừng nói là đến mức “bỏ nhà mà đi” hay là lại tiếp tục ''đâm đầu vào yêu'' nhé.
Hy vọng anh sẽ kể... không phải tại anh cũng không phải tại em... Con người ta hay làm phép so sánh anh ạ, nên cái vụ ngoại tình khó tránh khỏi, hoặc là cả 2 không có tiếng nói chung..., vô tình người này đẩy người kia, phạm trù đạo đức ràng buộc người đàn bà VN sao không giữ ''Công Dung Ngôn Hạnh'', còn người đàn ông được ví như “Cây Tùng Cây Bách” cho dù có xẻ thịt cho nhiều người cũng chẳng hề chi.
Cái hay của anh là biết tận dụng những câu hỏi, bái phục anh đó. Cảm ơn anh nhiều.

2. Những hình ảnh cổ xưa như sống lại (comt trong bài 'Những thiên tình sử của Việt Nam')

Anh Lá Bàng! NP càng đọc càng thấy những hình ảnh cổ xưa như sống lại trong lời kể của Anh. Lịch sử có sống động hay không, cũng còn do người truyền tải có duyên và có sức hấp dẫn không hay chỉ là ru ngủ và từ chương thì eo ơi chỉ khiến cho đám học trò kinh sợ. Thật là may mắn nếu ai đó được làm học trò của anh trong đó có NP. Cám ơn anh (ha... ha… coi chừng té).
Cây đa, giếng nước, sân đình... hình như chỉ còn là trong ký ức của người Sài Gòn xưa, họa hoằn lắm mới nghe các ông bà kể, còn học sinh, bây giờ họ chỉ nghe nhưng không được thổi cái hồn vào trong ấy.
Nói đến PN là nói đến cái đẹp, tiếp xúc với con gái ngày nay, do ngôn ngữ bất đồng nên chúng ta chưa thấy cái đẹp thực thể từ họ, con gái Pháp đẹp lung linh anh thấy không? họ cũng thùy mỵ, lịch sự, cũng dễ gần như con gái VN vậy.
Anh thích con gái VN, đồng ý, NP thích cái đẹp nửa kín nửa hở của các cô gái VN, vừa mộc vừa Tây, dễ yêu, hay đơn giản như là Thị Nở mà nấu cho Chí Phèo tô cháo hành giải cảm vậy, chỉ có vậy thôi mà đã đánh thức trong Chí Phèo từ lâu không biết thế nào là mùi vị của TY. Người con gái không cần đẹp nhưng cần tấm lòng... và như thế có thể cột chân các chàng rùi (hì.. NP có lạc đề, quay lại thui).
Có một chi tiết trong mối tình Nguyễn Huệ và Ngọc Hân công chúa, anh có đề cập đến, mà qua sách sử NP cũng biết chút ít.
Công chúa Ngọc Hân rất được Nguyễn Huệ ưu ái, ông đã hết mực yêu thương Bà mặc dù trước Bà còn có hai bà nữa. Khi Nguyễn Huệ qua đời, bà đau đớn đến nỗi muốn quyên sinh theo chồng:
''Quyết liều mong vẹn chữ tòng
Trên rường nào ngại, giữa giòng nào e''
Nhưng có lẽ vì còn 2 người con nên Bà không thể.
Tác phẩm ''AI TƯ VÃN'' mà anh đề cập đến đã giúp cho đời sau hiểu tài năng và đức độ của vua Quang Trung - Nguyễn Huệ.
''AI TƯ VÃN'' là tiếng khóc chồng, khóc trong hoàn cảnh bi đát của mình, đây là nỗi đau có thực, trong hoàn cảnh cụ thể mà tính ước lệ sáo ngữ giả tạo không bao giờ có thể gây đựơc cảm xúc mạnh:
''Trông mong luống những mơ màng,
Mơ hồ bằng mộng bàng hoàng như say
Khi trận gió lung lay thấp thoáng,
Ngỡ hương trời bảng lảng còn đâu.
Vội vàng sửa áo lên chầu,
Thương ôi quạnh quẽ trước lầu nhện giăng.
Khi bóng trăng lá in lấp lánh,
Ngỡ tàng vàng nhớ cảnh dạo chơi
Vội vàng dạo bước tới nơi,
Than ôi vắng vẻ, giữa trời sương sa''

(trích trong cuốn “Chuyện quý bà” - tác giả Nguyễn Đắc Xuân).
Thưa anh, cũng chỉ là trích một khổ thơ trong nhiều khổ của AI TƯ VÃN mà anh đề cập đến thôi.
Có một điều NP thấy anh nhắc đến rất nhiều tình sử nhưng chưa thấy nhắc đến bà Nam Phương hoàng hậu và vua Bảo Đại. Cám ơn anh.

12 nhận xét:

  1. Lâu quá rồi đọc lại thấy ngu ngơ, chôt muốn nhân cơ hội này muốn nói đến TY nhưng TY giữa cô gái VN và chàng trai TQ.

    Trả lờiXóa
  2. Tuổi nào cũng có tình yêu, chúc bạn yêu nhiều trẻ nhiều.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cám ơn bạn, mình chưa biết yêu nhiều có trẻ nhiều hay không, nhưng còn yêu là còn sống, hihi...

      Xóa
  3. Thật sự những ngày chơi bên blog yahoo. Nam Phương Hoàng hậu chính là tui. Anh có mời tui đến nhà anh ở Bà Chiểu tên đường thì quên rồi,nhưng tui nhớ số nhà hình như 18. Anh có cho tui ĐT , một lần anh mời tui vào Đầm Sen, chả hiểu làm cái giống gì trong đó, tui không đi vì ngày ấy tui đi Cần Giờ. Hôm nay vì tôi cần tìm lại Blog tôi đã bị mất mà tôi thấy lại bài này, cũng vui thiệt chứ NGLB. Cảm ơn Anh nhé.

    Trả lờiXóa
  4. Tôi không cố tình ẩn danh chẳng qua là tôi không biết sử dụng các hạng mục thấy ẩn danh nhấn vào đó cho mau. LB thông cảm nhé.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Uh, mình nhớ Nam Phương lắm, mấy năm nay mình kg thấy blog của 'muội', muội mở lại blog đi, huynh sẽ ghé thăm!

      Xóa
  5. Không tìm ra được, mất mật khẩu, chỉ có một cách là tìm bài của LB nội dung của bài đó xoay quanh Nguyễn Ánh 9 và Dàm vĩnh Hưng là được, nhưng tìm không ra, ra nội dung này mí khổ chứ. Xin cho đường link nhé. Cảm ơn nhìu và chúc SK .

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Bài Nguyễn Ánh 9 và Đàm vĩnh Hưng đây:
      http://nhagomlabang.blogspot.com/2013/08/429-ve-vu-nguyen-anh-9-va-am-vinh-hung.html

      P/s: Lâu rồi LB kg có xài email, đt cũng thường tắt máy (cười), có gì NP qua cửa sổ chát bên FB nhé:
      https://www.facebook.com/nhagom.labang
      TM.

      Xóa
  6. Dạ cảm ơn Nhà Gom lá Bàng.
    Chúc luôn vui khỏe, yêu nhiều trẻ lâu.
    Anh nên đừng hút thuốc, ít uống dượu bia, ăn sáng nhiều, chế độ dinh dưỡng dành cho người cao tuổi, nên đi chơi nhiều, nếu viết thì tập trung những bài có ích, nhân văn... trước khi ngủ nên uống một cốc sữa ấm.
    nên uống Glucosamin + Collagen II ( love care của USD ) trong đó có hoạt chất Gluco, chondrotin, MSM, colagen .
    Quan trọng là ngủ nhiều. Quỹ thời gian còn quá ít nên đừng linh tinh nữa nhé, dồn vào một mục tiêu thôi. Sống chậm lại, tĩnh tâm nhé, đừng để mang tiếng như thời gian qua sẽ làm tinh thần bạc nhược.
    Nếu xem như bạn và quý NP thì nên xem những lời khuyên chân thành trên là của một người bạn thân muốn tốt cho SK Lá Bàng.
    Nếu NP nhớ không lầm thì Anh tên Thanh ?
    Thôi đừng gom lá bàng nưa nhé.
    Chúc Anh vui SK.hạnh phúc.
    Thân mến.

    Trả lờiXóa
  7. Công cốc rùi LB oi, không tìm ra, đành vậy.
    Cảm ơn LB nhìu.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Trước khi... thượng đế cho con người lên thiên đàng, ngài bảo họ phải trải qua vòng loại WORLD-HELL-CUP cái đã, và sau khi dụ con người đồng ý xuống cái THE HELL, ngài bắt họ ở lại đó luôn, vĩnh viễn!
      Híc..híc..., cám ơn muội.

      Xóa