Thứ Ba, 21 tháng 2, 2012

179. “Những hằng nga lúng liếng môi cười”



...Anh có nicklog khá độc đáo "nhà gom lá bàng" nhưng cũng có lúc anh bảo rằng mình là "vô niệm" thôi thì có là "bàng" hay "niệm" chăng nữa thì anh vẫn là con nhện giăng tơ trong những đêm đông căm lạnh, những ngày giêng thắt quắt, những buổi chiều rốc ráo bên li cà phê với bạn bè tao ngộ, không the thua, không kẻ cả, không ôm vài tấm hình ghép người ghép cảnh chạy tung tăng trên mạng. Anh ngồi đó lặng lẽ viết về thuyết không gian 2 chiều của Descartes với trục tung trục hoành làm đau đầu thư sinh; về những chuyện tình bất hủ lưu danh muôn thủa của Romeo và Juliet đến Tiểu Long Nữ và Dương Quá trong Thần Điêu Đại Hiệp. Cận đại hơn là vào năm 1965 nửa triệu quân đồng minh đổ bộ vào Việt Nam, ...
Lắm lúc anh ngồi lại với chính mình, với cây đàn mandoline nhẹ nhàng rung lên bản 'Dạ khúc' một thời lãng mạng với ca từ ngọt đến say lòng mà mấy ai còn nhớ:
chiều buồn nhẹ xuống đời
người tình tìm đến người
thấy run run trong chiều phai
vẻ sầu của đóa cười

tình bền của lứa đôi
thoáng hương trong chiều rơi 

Anh viết như đang chơi một thứ chữ có màu đen của tang tóc để mặc niệm cho một mối tình đã chết, có màu xanh của một niềm hi vọng sau hành trình dằng dặc đi tìm bản ngã của con người, có màu vàng của li bôi, sầu ai oán... anh viết như đang chuyện vãn với bạn bè. Nhẹ nhàng, sâu sắc, dí dỏm, tinh tế từ các bài về đề tài khoa học phổ thông, đến nhân sĩ trí thức, sang lãnh vực triết lí nhân sinh, thi thoảng vài câu thơ lãng mạn, vài đoạn văn sát sướt điểm xuyết như một hiện hữu tất yếu trong con người nghệ sĩ blog đáng trân trọng.

Đặc biệt anh Bàng rất quý bạn bè, sau khi làm quen với ai trên blog xong anh chủ động xin số phone và mời đi uống coffee (!), có ngày anh "off" đến 4 lượt logger thông qua hình thức nầy đấy. Tuy rằng mới mở log nhưng anh có khá nhiều bạn. Hi vọng "nhà gom lá bàng" của chúng ta qua thời gian sẽ chắt chiu sàng lọc, sẽ "gom" về nhà mình nhiều hơn nữa, xinh hơn nữa tiên đồng ngọc nữ, những thảo mi, những hằng nga lúng liếng môi cười để mọi người mỗi khi vào nhà anh vừa chia xẻ ngậm ngùi vừa cười ha hả, kháo nhau rằng "bàng giỏi lắm, bàng ơi!" ...
(Nguồn: Tản mạn cuối tuần - Bình Địa Mộc)

2 nhận xét:

  1. thanh kiu bác Bàng, không ngờ Mộc lại viết hay đến thế chắc là do bác Bàng quá tuyệt vời đó thôi, chứ văn chương của Mộc làm gì dữ dội vậy, hihihi!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hì.. hì..., kỷ niệm ngày xưa hay lắm, chơi blog cũng có cái hay bác Mộc à, tối vui nhé.

      Xóa