Biệt phủ mênh mông, biệt phủ... sầu
Chí Phèo làm ruộng, ngóng lên cao
Ao xanh nuôi cá, nay dâng hiến
Thi Nở đau lòng, nhân thế sao!
Chí Phèo làm ruộng, ngóng lên cao
Ao xanh nuôi cá, nay dâng hiến
Thi Nở đau lòng, nhân thế sao!
Theo một truyền thuyết dân gian nào đó, người Việt ở
xứ Lâm Ấp xưa (từ giáp giới Hà Tĩnh đến hết Thừa Thiên), vào khuya, khi đi từ Huế vượt
qua đèo Hải Vân, thoát khỏi trùng điệp những dải sương mù u ám, đến được vùng
biển với ánh mặt chói chang, thì họ mừng rỡ thốt lên:
- Đã nắng lên rồi!
Từ đó, do độ âm sắc của ‘dấu ngã’ có phần ‘giáng’ của dân vùng Bình-Trị-Thiên mà ‘đã nắng’ trở thành thành ngữ, và nay ta có tên gọi ‘ĐÀ NẴNG’!
Và theo wikipedia, tên NÚI NON NƯỚC đã có từ lâu
đời, và đã đi vào ca dao Việt Nam như một tổng kết kinh nghiệm về thời tiết của người dân địa
phương:
Chiều chiều mây phủ Sơn Trà
Sấm rền Non Nước trời đà chuyển mưa
Núi Non Nước còn có tên La-tinh là ‘Les montagnes de
marbre’ - Những ngọn núi đá cẩm thạch, chả biết các ‘hầu gia’ xưa của ta do quá
lậm ‘thứ tư nghỉnh cu’ mà cái gì cũng đưa Háng-Vịt vào và gọi nó là ‘núi
Ngũ Hành Sơn’, tức là ‘núi Ngũ Hành núi’, ha..ha..ha...
Ngũ Hành Sơn bên Tàu… Số là ngày xưa, các vị vua/trí
thức của Trung Hoa cổ đại vì quá… thông minh nên nghĩ rằng quả đất là hình vuông
(thế giới quan này còn ảnh hưởng tới ta trong sự tích ‘bánh giầy bánh chưng’!...).
Nên, xưa nay họ mới khăng khăng xưng mình là Trung Quốc, tức là nước ở chính giữa,
nên nay có người thắc mắc là ‘chính giữa cái gì?, và cái gì ở chính giữa?’, bố
ai mà biết!
Cũng với cái thế giới quan Lão-Trang-Khổng-Mạnh về ‘cái
quả đất hình vuông nho nhỏ lọt thủm vào bàn tay của thiên triều’ này, nên họ mới
xưng là thiên tử tùm lum (bên Tây cũng vậy, sự xờ-tiu-pít (ngu dốt) này kéo dài mãi cho đến
thời Copernic!, nhưng có khá hơn khi họ thường xưng vua là chúa đất - Land Lord, để
nói sau). Hệ quả là tổ tiên Tàu chia thế giới này ra làm 4 châu là Đông Thắng
Thần Châu, Tây Ngưu Hóa Châu, Nam Thiên Bộ Châu và Bắc Câu Lư Châu, chứ họ chả
biết cái mịa gì là ‘năm châu bốn bể’ như ngày nay, dĩ nhiên!, nên trong lịch sử của họ là không có cái con khỉ mốc gì được gọi là Trường Sa, Hoàng Sa, đặc biệt
Biển Đông không phải là có từ thời… ông cố tổ của họ!
Trong Tây du ký, cách xa núi Tu Di*, nếu lấy núi Côn Lôn làm 'mốc', thì Tôn Ngộ Không sinh
ra ở Đông Thắng Thần Châu (ở Hoa Quả Sơn tức Vân Đài Sơn, tỉnh Giang Tô), tức là miệt đông của Tây Tạng hay của tỉnh Hà Nam
hiện nay, nếu không nhầm được gọi là Trung Nguyên/Trung Thổ, xa hơn là Đông Hải
(có trong cụm từ ‘Đông Hải Quan Âm’)… Khi giao đấu với Phật Tổ ở vùng biên Tây
Ngưu Hóa Châu!, Mỹ Hầu Vương bị đại bại, bị bắt và bị nhốt ở Ngũ Hành Sơn, tức:
- NÚI CÔN LÔN - TRONG DÃY CHẠY DÀI TỪ CAO NGUYÊN BẮC
TÂY TẠNG ĐẾN NAM SA MẠC GOBI.
(Hãy đọc thêm ‘Ỷ thiên đồ long ký’, Kim Dung mô tả vùng
giao giới giữa Tây Vực và Trung Thổ rất rõ!, trong đó có nhắc đến ‘Côn Luân tam
thánh Hà Túc Đạo’ và ‘Quang Minh tả sứ Dương Tiêu’ đều cư trú ở đó!)
Còn Ngũ Hành Sơn bên nước Nam… Nước Nam là ‘từ’ trong
câu ‘Nam quốc sơn hà Nam đế cư’, tuyệt nhiên không thuộc Nam Thiên Bộ Châu 'của Tàu' như
trong các hiểu biết hơi bị duy vật chất phác của các ngài ‘chém gió trên ti-vi’!...
Ta hãy theo dòng truyền thuyết của một trong những tổ tiên của người Việt xưa -
người Champa… Trước tiên ta hãy tìm hiểu thêm tí về Champa.
Cách đây khoảng 3.500 - 2.200 năm, ‘văn hoá Sa Huỳnh’
được xem là tiền đề của văn hóa Champa... Dân tộc Chăm cơ bản được hình
thành từ hai thị tộc: Cau (Caramukar) ở phương Nam và Dừa (Narikelanamsa) ở
phương Bắc. Về không gian sinh tồn, vương quốc Champa trải dài từ Quảng Bình -
Đồng Nai... Qua hàng ngàn năm lịch sử, dân Champa đã xây dựng nên một nền văn
hóa độc đáo mang đậm tính bản địa và chịu ảnh hưởng tôn giáo Ấn Độ trong đó chủ
yếu là Bà la môn giáo và Phật giáo … Từ khoảng thế kỷ XI, đạo Hồi xuất hiện
trong cộng đồng Champa... (baotanglichsuvn.com). ‘Đồng thời’ với ‘nền văn minh
Tháp Chàm' ở miền Trung là ‘nền văn mình Trống Đồng’ ở miền Bắc và ‘nền văn minh
sông nước’ ở miền Nam, nên:
- KHOẢNG 2-3000 NĂM* SAU XUẤT PHÁT CỦA NỀN VĂN MINH VIỆT, ông cố tổ của Tôn Ngộ Không
là Triệu Đà mới sang lập… ‘dự án giá rẻ’ ở Việt Nam vào năm 207TCN, MÃI
4-5 THẾ KỶ SAU THỜI ĐIỂM NÀY - HAY VÀO TK THỨ 2SCN - THÌ LÃO TÔN MỚI BỊ ĐÈ Ở NGŨ HÀNH SƠN BÊN
TÀU (con khỉ đá sinh ra 500 năm trước thời Đường Thế Tông - trị vì vào nửa đầu tk
thứ 7).
Người Champa đã để lại câu chuyện về núi Non Nước như
sau:
Ngày xửa ngày xưa có một cụ già từ miền biển phía Bắc
xa xôi bơi thuyền đến cập vào bãi biển phía Đông (Đà Nẵng ngày nay), cụ lên bờ
và dựng một túp lều tranh sống hiu quạnh một mình với công việc chài lưới. Một
buổi sáng, như thường lệ, cụ sửa soạn thuyền để ra khơi đánh cá, thình lình trời
bỗng nổi sấm, gió thổi vùn vụt, mặt biển sôi động, từng đợt sóng cao xô vào bờ
cuồn cuộn. Trong tiếng gầm rít của gió, tiếng gào thét của sóng cụ già thấy hiện
ra một con rồng khổng lồ làm mặt đất rung chuyển, cát bụi bay mù mịt, cụ già tưởng
như căn lều của mình đã tan tành ra từng mảnh khi con rồng tiến gần về phía đó.
Cụ bỗng nghe một tiếng sấm vang lên và từ dưới bụng con rồng lăn ra một quả trứng
lớn, sau đó con rồng từ từ quay ra biển và biến mất sau những đợt sóng khổng lồ.
Một lát sau, trời yên biển lặng, cụ già chưa kịp hoàn hồn thì bổng thấy một con
rùa vàng lớn cũng từ ngoài khơi đi vào và đến bên túp lều, Rùa Vàng đào một lỗ
trên cát rồi vùi quả trứng xuống. Sau đó Rùa Vàng quay lại bảo cụ già: “Ta là
thần Kim Quy, ta muốn ngươi phải gắng sức bảo vệ giọt máu này của Long Quân”,
chưa hết bàng hoàng, cụ già lúng túng trả lời: “Nhưng tôi tuổi già, sức yếu làm
sao đủ sức đảm đương công việc hệ trọng này”. Thần Kim Quy liền trao cho cụ già
một chiếc móng và nói: “Ngươi đừng lo, hãy cấm lấy chiếc móng này và hễ có chuyện
chẳng lành thì cứ đặt móng bên ta, ta sẽ chỉ cách cho”, cụ già nhận chiếc móng
và nói “Được, tôi xin cố hết sức”. Xong việc, Thần Kim Quy liền quay ra biển và
biến mất sau làn nước xanh.
Từ đó, cụ già giữ gìn và chăm nom quả trứng rất cẩn thận. Một hôm đang làm việc trong vườn, cụ già kinh hãi khi thấy một chiếc xe trâu từ đằng xa cứ nhắm thẳng vào vị trí chôn quả trứng mà tiến đến, trên xe lố nhố những khuôn mặt dữ dằn với binh khí hùng hổ trên tay. Với ý nghĩ chỉ cần chiếc xe trâu lăn qua cũng đủ làm cho quả trứng vỡ tan tành, cụ già vội lấy chiếc móng rùa ra đặt sát bên tai mình và cụ nghe một giọng nói dịu dàng vang lên: “Hãy nằm xuống, nằm xuống đi!”, cụ già liền làm theo, mời vừa nằm xuống, cụ liền hóa thành một con hổ to lớn, bọn người kia hoảng hồn quay xe tháo lui chạy mất. Sau đó, cụ già dỡ cả túp lều của mình ở đến dựng ngay bên trên chỗ chôn quả trứng Rồng. Cụ không ngờ trứng mỗi ngày một lớn và trồi dần lên khỏi mặt đất. Trứng cứ lớn mãi, lớn mãi choáng gần hết căn nhà tranh bé nhỏ của cụ. Vỏ trứng lấp lánh như một hòn ngọc khổng lồ. Một đêm cụ già vừa nằm chợp mắt thì nghe có tiếng lửa cháy lách tách, thì ra bọn người hôm nọ đang quay lại phóng lửa đốt túp lều của cụ, thấy thế cụ liền khấn xin thần Kim Quy cứu giúp. Vừa khấn xong, cụ già liền thấy mình đang ở trong một hang đá rộng rãi và mát mẻ, trong góc hang lại có giường chiếu sẳn sàng. Cụ không hề hay biết rằng có một phép màu đã xảy ra, chính cụ đang ở trong hang đá của một trong năm ngọn núi Cẩm thạch vừa được biến thành từ năm mảnh vỡ của chiếc vỏ trứng Thần. Từ trong chiếc trứng ấy đã bước ra một bé gái xinh xắn chính là giọt máu - con gái của của Long Quân.
Cụ già càng bàng hoàng hơn khi bước ra cửa hang và nhìn thấy quanh mình có năm hòn núi đá với đủ loại cây cỏ, chim muôn… Từ đó cụ già với cô gái nhỏ sống bên nhau như hai cha con, chim chóc và thú rừng là những người bạn của họ. Hằng ngày, từng đàn chim thay nhau đi lấy sữa từ trong các mạch đá và hái trái cây quanh núi về nuôi cô bé, chúng còn tha bông vải từ các nơi về dệt nên những bộ quần áo xinh đẹp cho cô bé và ông cụ. Cô bé và cụ già được người dân trong vùng yêu mến bởi hai cha con đã dạy cho họ biết trồng cây, dệt vải để sinh sống và còn vào rừng hái lá để chữa bệnh cho mọi người.
Thời gian thấm thoát thoi đưa, cô bé giờ đã trở thành một thiếu nữ xinh đẹp tuyệt vời. Một hôm, có chàng Hoàng tử con vua đi săn với đoàn tùy tùng đi lạc đến cửa hang dưới chân núi đã nhìn thấy cô gái, quá si mê với vẻ đẹp kiều diễm, chàng đã trở về xin vua cha cho cưới nàng làm vợ. Ngày đoàn tùy tùng đem kiệu rước cô gái về cung cũng là ngày thần Kim Quy lên bờ đón cụ già xuống biển.
Từ đó, ngọn núi thiếu vắng bóng hai cha con cụ già nhưng những người dân làng chài vì yêu mến hai cha con ông lão đã kéo đến sinh sống lập nghiệp quanh chân năm cụm núi. Đến nay, những hòn núi đá cẩm thạch ấy vẫn còn trơ gan theo cùng năm tháng bên cạnh biển Đông mà dân gian vẫn quen gọi là hòn Non Nước. (damynghedanang.vn)
Từ đó, cụ già giữ gìn và chăm nom quả trứng rất cẩn thận. Một hôm đang làm việc trong vườn, cụ già kinh hãi khi thấy một chiếc xe trâu từ đằng xa cứ nhắm thẳng vào vị trí chôn quả trứng mà tiến đến, trên xe lố nhố những khuôn mặt dữ dằn với binh khí hùng hổ trên tay. Với ý nghĩ chỉ cần chiếc xe trâu lăn qua cũng đủ làm cho quả trứng vỡ tan tành, cụ già vội lấy chiếc móng rùa ra đặt sát bên tai mình và cụ nghe một giọng nói dịu dàng vang lên: “Hãy nằm xuống, nằm xuống đi!”, cụ già liền làm theo, mời vừa nằm xuống, cụ liền hóa thành một con hổ to lớn, bọn người kia hoảng hồn quay xe tháo lui chạy mất. Sau đó, cụ già dỡ cả túp lều của mình ở đến dựng ngay bên trên chỗ chôn quả trứng Rồng. Cụ không ngờ trứng mỗi ngày một lớn và trồi dần lên khỏi mặt đất. Trứng cứ lớn mãi, lớn mãi choáng gần hết căn nhà tranh bé nhỏ của cụ. Vỏ trứng lấp lánh như một hòn ngọc khổng lồ. Một đêm cụ già vừa nằm chợp mắt thì nghe có tiếng lửa cháy lách tách, thì ra bọn người hôm nọ đang quay lại phóng lửa đốt túp lều của cụ, thấy thế cụ liền khấn xin thần Kim Quy cứu giúp. Vừa khấn xong, cụ già liền thấy mình đang ở trong một hang đá rộng rãi và mát mẻ, trong góc hang lại có giường chiếu sẳn sàng. Cụ không hề hay biết rằng có một phép màu đã xảy ra, chính cụ đang ở trong hang đá của một trong năm ngọn núi Cẩm thạch vừa được biến thành từ năm mảnh vỡ của chiếc vỏ trứng Thần. Từ trong chiếc trứng ấy đã bước ra một bé gái xinh xắn chính là giọt máu - con gái của của Long Quân.
Cụ già càng bàng hoàng hơn khi bước ra cửa hang và nhìn thấy quanh mình có năm hòn núi đá với đủ loại cây cỏ, chim muôn… Từ đó cụ già với cô gái nhỏ sống bên nhau như hai cha con, chim chóc và thú rừng là những người bạn của họ. Hằng ngày, từng đàn chim thay nhau đi lấy sữa từ trong các mạch đá và hái trái cây quanh núi về nuôi cô bé, chúng còn tha bông vải từ các nơi về dệt nên những bộ quần áo xinh đẹp cho cô bé và ông cụ. Cô bé và cụ già được người dân trong vùng yêu mến bởi hai cha con đã dạy cho họ biết trồng cây, dệt vải để sinh sống và còn vào rừng hái lá để chữa bệnh cho mọi người.
Thời gian thấm thoát thoi đưa, cô bé giờ đã trở thành một thiếu nữ xinh đẹp tuyệt vời. Một hôm, có chàng Hoàng tử con vua đi săn với đoàn tùy tùng đi lạc đến cửa hang dưới chân núi đã nhìn thấy cô gái, quá si mê với vẻ đẹp kiều diễm, chàng đã trở về xin vua cha cho cưới nàng làm vợ. Ngày đoàn tùy tùng đem kiệu rước cô gái về cung cũng là ngày thần Kim Quy lên bờ đón cụ già xuống biển.
Từ đó, ngọn núi thiếu vắng bóng hai cha con cụ già nhưng những người dân làng chài vì yêu mến hai cha con ông lão đã kéo đến sinh sống lập nghiệp quanh chân năm cụm núi. Đến nay, những hòn núi đá cẩm thạch ấy vẫn còn trơ gan theo cùng năm tháng bên cạnh biển Đông mà dân gian vẫn quen gọi là hòn Non Nước. (damynghedanang.vn)
Ngày nay, tồn tại một ‘quy-luật-lỗi’ nào đó của… thượng
đế mà đẻ ra cái ‘nền tiểu văn minh tiên huyền’, và do tính ‘bứng chuyện’ nào đó mà nó
lại sinh ra ‘nền đại… văn hóa biệt phủ’, trong đó, mấy Mr. Ô-xin khi nắm
trong tay chút tiền, quyền, liền tưởng bở là mình có ‘đỉnh cao trí tệ’ nên ‘đứt
dây thần kinh xấu hổ’ mà lên lớp dạy đủ thứ trí tệ cho ‘ông chủ’!
Cụ thể là tên Vưỡn Văn Tho* nào đó đã lên lớp
dạy ‘ông chủ’ rằng ‘Tôn Ngộ Không bị nhốt ở Đà Nẵng’, y nói: ‘Bây giờ xem phim ‘Tôn
Ngộ Không’ thì tôi hình dung cũng có thể trước đây - cách đây hơn 500 năm Tề
Thiên Đại Thánh có khi bị đè ở trong ngọn núi Ngũ Hành ở Ngũ Hành Sơn (Đà Nẵng)’,
rồi tên này mới đề xuất: ‘Khách du lịch Trung Quốc đến đây rất là nhiều, nếu
bây giờ đề nghị Giám đốc Sở tìm lại cuốn sách ‘Tề Thiên Đại Thánh’ thì tôi tin
chắc rằng hình vẽ đó giống y năm ngọn núi Ngũ Hành’… Cái… tếu lớn nhất của y ở
đây là tưởng ‘Đà Nẵng xưa là ở bên… Tàu’!, ai nghe chắc phải đi bệnh viện Chợ Rẫy
cấp cứu vì bệnh ‘cừ pể pụng’ quá!, ha..ha..ha…
Y nói như vậy cũng… được, vì y chỉ là ‘nhà giả học’ nên ‘tạm’ cho tay Trư Bát Giới này là ‘đầu óc ngu si, ngũ chi phát triển’, trong đó
lão Trư có 4 chân thì ai cũng biết rồi, còn chân thứ 5 là cái chân gì thì… bố ai mà biết!
Tóm lại, những tay ‘đầy tớ’ này là những tay:
- Cả đời chả được cái giải Nô-bên nào, nhưng lại toàn
cho mình là Ên-xờ-tên!
Ha..ha..ha…
(HẾT)
---------
Chú dẫn:
Chú dẫn:
- Cách đây 3000 năm: Trống đồng Ngọc Lũ có niên đại 2.500 năm cách ngày nay, được xếp vào loại H1 - Heger (theo sự phân loại dựa trên 165 chiếc trống đồng được biết đến thời điểm ấy của học giả F.Héger - người Áo - vào năm 1902), H1 là “loại cổ nhất, cơ bản nhất và từ loại này mà các loại khác ra đời”. Ngọc Lũ là một trong số không nhiều trống đồng giữ vai trò ấy.
- Đông Hải: tức Biển Hoa Đông, là một biển thuộc Thái Bình Dương và nằm về phía đông của TQ đại lục. (wikipedia)
- Lâm Ấp, xem thêm: http://nhagomlabang.blogspot.com/2017/01/894-lam-ap-tau-va-lam-ap-ta-truyen-ngan.html
- Ngũ Hành Sơn được nhắc đến trong tác phẩm 'Tây du ký' của Ngô Thừa Ân là một dãy núi ở TQ, còn gọi là Vương Mẫu Sơn, Nữ Oa Sơn… do truyền thuyết ‘Tây Vương Mẫu thông thường được hình dung là một bà già hiền lành, sống ở tại núi 'CÔN LÔN'… Dãy Côn Lôn chạy theo hướng Tây-Đông, tạo thành ranh giới phía bắc của cao nguyên Tây Tạng và rìa phía Nam của lòng chảo Tarim, sa mạc khét tiếng Takla Makan và sa mạc Gobi… (wikipedia)
- Núi Tu Di: Cách thủ phủ Lhasa của Tây Tạng trên 1000 km về hướng Tây là núi thiêng Kailash, ngọn núi được thế giới mệnh danh là ‘vũ trụ tâm linh’, nơi mà Kinh tạng Phật giáo gọi là Tu Di Sơn (wikipedia). Lưu ý rằng sau này do sự ‘huyền hóa’ Phật pháp của các tay Tàu, ‘thiên Tàu’ mà người ta đã và đang lợi dụng các thành tựu của khoa học hiện đại để mà khuếch trương núi này lên thành trung tâm của thế giới!
- Tây Ngưu Hóa Châu: Theo mô tả thì khá phù hợp với khu vực Đông Nam Á nhưng không hợp về phương vị địa lý nếu hình dung núi Tu Di là dãy Hi Mã Lạp Sơn. Tây Ngưu Hóa Châu cũng có thể chỉ ‘vùng Trung Á’, vừa hợp với phương vị địa lý, vừa hợp với một vài mô tả nhưng cũng có những mô tả hơi khó hình dung. (duylucthien.wordpress.com)
- Tên ‘đầy tớ’ Vưỡn Văn Tho, xem thêm: http://giadinhphapluat.vn/ton-ngo-khong-tung-bi-nhot-o-da-nang-p34956.html
- Triệu Đà: Năm 208TCN, tướng nhà Tần là Triệu Đà đánh thắng Âu Lạc của An Dương Vương, sáp nhập vào quận Nam Hải, lập nước Nam Việt… Năm 207TCN, Triệu Đà cất quân đánh chiếm quận Quế Lâm, Tượng quận, tự xưng là ‘Nam Việt Vũ Vương’… Nước Nam Việt bấy giờ, bao gồm từ núi Nam Lĩnh (từ nam Giang Nam)… đến dãy Hoành Sơn (!)… Năm 137TCN, Triệu Đà qua đời, …con cháu tiếp tục được 4 đời vua, cho đến năm 111TCN mới bị nhà Hán chiếm… (wikipedia)
Trần Minh Châu (FB)
Trả lờiXóaSắp tới tôn ngộ không cũng hết đất sống khi sơn trà bị xẻo thịt
16 giờ
Mần thịt môi trường một, thiệt hại 3 GDP, chắc chúng muốn tử như... Bạch Cốt Tinh quá, 'sự bất quá tam', wait and see!, khẹc..khẹc...
XóaLưu Anh Kiệt (FB)
Trả lờiXóakhekhekhe, sau khi đọc xong bài viết, cảm ơn Nhà Gom Lá Bàng đã giúp Hai Lúa thêm 1 chút mở mang tầm nhìn với những tóm lược kiến thức cơ bản về lịch sử & địa lý của cả khu vực.
16 giờ
Tối nay tôi vừa xem bóng chuyền nữ vừa viết/chỉnh sửa bài..., thấy Đội tuyển trẻ VN thua Nhật 0-3 nhưng vẫn rất vui, vì thấy mấy em chút chút ra đánh, trong đó có bé Thu Huyền (chuyền 2) mới có 15t!, và vì tôi rất hy vọng vào thế hệ trẻ, hãy giúp các cháu hiểu đâu là sự thực!, và bài viết này là một... phần đóng góp rất nhỏ! (cười).
XóaThank 'anh'!
Lien Ngo Thuy (FB)
XóaÂy da! Đọc xong bài viết tui có cảm giác ngon, no nhưng còn muốn ăn nữa..., rất tiếc là Nhà Gom Lá Bàng đã hết món..., thank bữa ăn tinh thần thanh đạm mà ngon của Nhà Gom Lá Bàng huynh. 🤗🤗🤗
15 giờ
Cái này nhờ công của fb đó, tối buồn buồn đọc tôi mới phát hiện ra vụ này, quả là hiểu biết của mấy tay 'biệt phủ' rất có vấn đề! (cười). Thanks nhen!
XóaLão SA (FB)
Trả lờiXóa"Mr. Ô-xin" 😀😀😀 Cái lão Nhà Gom Lá Bàng hay thật đấy :) lâu mới gặp, được cười một mẻ! Chúc lão SỐNG LÂU :)
12 giờ
Lão SA vui tính lắm, lâu không thấy, mình nhớ lão!, hi... Tks!
XóaThank các ACE Vo San Nguoi, Lien Ngo Thuy, Trần Minh Châu, Hanh Hong, Xinh Tonnuut, Ba Lăng Nhăng, Vương Quang Trung, Thanh Ton, Trần Thế Hải, Huong Trinhthi, Rose Nguyen, Mộng Bình, Tường Cát Cát Tường, Hồ Lan Anh, Hoàng Khoát Hải, Le Minh, Gởi Hồn Vào Đá, Lưu Anh Kiệt, Châu Giang, Lão SA… Tôi có nói:
Trả lờiXóaHát hò, thỏa chí vơi sầu khổ
Nô đùa, quên mất cả hư vô
Tung mình, say đắm cười nhân thế
Ngã người, rạo rực bế tiên cô...
Và cảm nhận rằng, ngoài cõi ta bà, hình như kế bên ta có một thế giới vô cùng sôi động mà ta chưa lần… ‘thấu cảm’!! Trong thế giới đó, thiên tài EDM… Alan Walker (khi xuất hiện trên giang hồ thì mới có 17t) đã làm cho giới trẻ cả thế giới đều... NHẢY! Các bạn hãy xem cho vui buổi chiều, và chúc các bạn xem bóng chuyền nữ VTV Cup chiều nay (trận 6g và 8g, trên kênh VTV6) thật là... vui nhộn!
https://www.youtube.com/watch?v=FG2fmHLjAH0
Và bên TCKBG: Sinh Hoang, Vo San Nguoi, Trần Hạ Vi, Hanh Hong, Nguyễn Văn Ngọc, Le Song Chin, Dương Thảo, Tran Phuong Nam…
Xóa@ Trần Minh Châu, Hanh Hong
XóaCẳng dài kiệt tác... thế gian
Đàn ông trông thấy phải miên man... chiều, hehe...
Trong hình ảnh có thể có: 1 người, giày và văn bản
10 phút
Mac Dung Haii... ngồi nhớ thời hoàng kim xem steen nhảy đó Xinh Tonnuut!!!
XóaXinh Tonnuut Có sao đâu anh Nhà Gom Lá Bàng ha
XóaAi mà không có một thời đã qua chớ anh Mac Dung
Hôm nào hai anh đi chơi khiêu vũ trực tiếp luôn đi
Không khí hiên trường hừng hực đầy hứng phấn tăng cường sinh lực sức khoẻ dẻo dai cường tráng như hiệp sĩ á anh :)
Phạm Thế Thuý Cảm ơn NGLB đã cho những thư giãn tuyệt vời!
Xóa@ Phạm Thế Thúy
XóaChạ biết nữa, cứ mỗi lần thấy mấy nường này nhảy là huynh mỉm cười, dù là ngắn ngủi, nghĩ cũng vui thật là vui!... Tks!
Má Boon (FB)
Trả lờiXóaChời ơi nà Chời... Cái gì chính giữa... vậy huynh... Kkkkaaa... Đứt dây thần kinh xấu hổ...
1 giờ
Cái Tung Cuốc ở... chính giữa i mừ, nghe vậy ông Copernic ở dưới ấy cừ quá chời!, khà..khà...
XóaThương Dương (FB)
Trả lờiXóaPHỤC !
10 giờ
Bài viết này một phần do vụ: 'Thời kỳ Xuân Thu Chiến Quốc, khái niệm Trung Nguyên được mở rộng ra các nước chư hầu của tộc Hoa Hạ, nay thuộc Hà Nam, (một phần của) Thiểm Tây, Sơn Tây, Hà Bắc, Sơn Đông, Giang Tô và An Huy ngày nay (wikipedia)....
XóaRồi cái vụ 'Đông Thắng Thần Châu, Tây Ngưu Hóa Châu, Nam Thiên Bộ Châu và Bắc Câu Lư Châu' vô cùng mơ hồ có từ thời Hạ Thương Chu gì đó, mới bị các nhà giả học ngày nay, nhất là... các tay VN-nghiện-Tàu quy ra toàn... thế giới!, híc..híc... May thay, nhiều nhà văn Tàu đã 'vô tình' đính chính: Đông tức là miệt Đông Hải (tức Trung Nguyên hay Trung Thổ, từ Hà Nam chạy về phía biển Hoa Đông), Tây tức là Tây Vực (thực chất kg thuộc 'Tàu'), Bắc là bên kia Vạn Lý Trường Thành, còn Nam chỉ đến Quảng Tây (quân nhà Tần chỉ tiến đến giáp QT thôi), đại khái là vậy...
Do đó, 'nước Nam' ta không nằm trong (các) khái niệm địa lý của Trung Hoa cổ đại, chẳng hạn, các truyện của Ngô Thừa Ân, Kim Dung, Cổ Long... hoàn toàn không có mô tả một 'hột bụi' nào về VN, đặc biệt trong 'Hoàng triều trực tỉnh địa dư toàn đồ' (được vẽ bởi các chuyên gia phương Tây vào thời Khang Hi) chỉ mô tả lãnh thổ của Tàu đến ngang đảo Hải Nam và chấm hết!, và hoàn toàn không có Trường Sa và Hoàng Sa, hay Biển Đông gì hết ráo!...
Như vậy, Tôn Ngộ Không hoàn toàn và tuyệt đối không thể nào mà bị nhốt ở Đà Nẵng, mà các nhà nghiên cứu văn học Tàu thừa biết là lão Tôn bị đày ở Vương Mẫu Sơn tức Côn Lôn Sơn - giáp Tây Vực...
Hi..., sáng chém gió tí cho vui, thank anh!
Hình: https://www.facebook.com/photo.php?fbid=679536705571532&set=p.679536705571532&type=3
Lưu comt Lão Sa:
Trả lờiXóaTừ 'thấu cảm' - dường như là một phạm trù tâm lý học! - đang... cãi nhau trên mạng thực ra tiếng Anh là 'sympathy/sympathize', nhà văn Nguyễn Thanh Việt (mới được giải Pulitzer của Mỹ) có cuốn 'The sympathizer' tức là 'người đồng cảm', 'cảm thông', nôm na là 'người mà đứng ở địa vị/hoàn cảnh của người khác để hiểu họ', mình định viết nhưng thôi, hi...
Phản hồi từ: ĐomĐóm [Blogger] Email 12.07.17@16:06
XóaVì tâm đắc với cách giải thích từ "thấu cảm" của NGLB nên Đom Đóm xin đem từ này về dùng trong bài viết sắp tới .
CHÂN THÀNH CẢM ƠN
À, đối với huynh thì từ này... đơn giản lắm (cười), nhưng mới đây đọc được bài của một nhà nghiên cứu người Mỹ! thì thấy ông ta phân tích công phu lắm!... Còn cái vụ 'sympathy' là của một tay học ở bên Đức - một số stt của hắn viết chuẩn lắm, huynh có khen!...
XóaThank Đóm!
...Bài Faded này là 1 trong 10 bài hát trên thế giới mà huynh thích, một là cô gái hát bài này rất tình cảm, thu hút và dễ thương, hai là các nàng 'dance' làm huynh như người đã chết muốn sống lại và tham gia... nhảy sôi động - măc kệ cái thế giới đau khổ này!
Xóahttps://www.youtube.com/watch?v=jwVjsI_q9zY&list=RDjwVjsI_q9zY#t=52
XóaPhạm Thế Thuý (TCKBG)
XóaCảm ơn NGLB đã cho những thư giãn tuyệt vời!
1 giờ
P/s: Huynh đã tải bản nhạc này qua bên Phây, nhiều người thik!
Chạ biết nữa, cứ mỗi lần thấy mấy nường này nhảy là huynh mỉm cười, dù là ngắn ngủi, nghĩ cũng vui thật là vui!... Tks!
XóaLưu comt Mac Dung:
Trả lờiXóa(Người nghèo,) ngay cả người có tiền cũng vậy, họ cũng bị thiếu thốn một tình yêu không đạt được nào đó, và cũng đói tinh thần vô cùng!... Và con người giống như một con sóc, sáng thức dậy, quả tim đập mạnh dần, bắt đầu tham gia vào cuộc đấu tranh sinh-tồn-đau-khổ-tuyệt-vời kg thể nào 'tránh đâu' cho được này!, rồi, hoặc chết ngay trong một trong những cuộc đấu tranh đó, hoặc tắt thở vào một lúc nào đó: một trò chơi nhỏ đỡ buồn cho 'đấng buồn bã ngàn năm':
http://nhagomlabang.blogspot.com/2015/04/673-ngu-ong-au-tri-voi-thuong-e.html
"Giới này là ‘đầu óc ngu si, ngũ chi phát triển’, trong đó lão Trư có 4 chân thì ai cũng biết rồi, còn chân thứ 5 là cái chân gì thì… bố ai mà biết!"
Trả lờiXóahihi, chắc là cái đuôi huynh nhỉ... muội không biết đoán bừa...
Uh, đoán bậy đoán bạ mà trúng tùm lum tà la, hehe..., cứ cho là vậy đi!,
Xóathank muội, lâu ngày quá, tối ngọt ngào!
Phạm Hùng (TCKBG)
Trả lờiXóa(Vưỡn Văn Tho) Biết thì thưa thớt, không biết dựa cột mà nghe. Đừng nói lung tung như thằng cha tưởng mình là bác học mà phán tào lao. Ngộ thật ngộ kg đến đà nẵng qua phim tây du ký ư
Hôm qua lúc 11:48
Đối với mình thì mình cười ha..ha..ha...
XóaCòn các trang web khác thì phê phán... nặng lắm!, vd (đã có ở chú dẫn):
http://giadinhphapluat.vn/ton-ngo-khong-tung-bi-nhot-o-da...
Thanh Thủy (TCKBG)
Trả lờiXóaHahaa... thật nực cười một đầu óc như thế không hiểu sao mà làm... Cảm ơn huynh Nhà Gom Lá Bàng với bài viết thư giãn!
Hôm qua lúc 14:45
Cái này được nhà văn Balzac gọi là 'Tấn trò đời' đã lâu!, híc..híc...
XóaThank nhen, chiều vui!