LTS: Bài viết là ‘PHI-KIM DUNG’ và 'TÌNH
YÊU', có nghĩa là nhắc đến Kim Dung, nhưng không hẳn là bàn về Kim Dung, vì
mình nhìn cuộc đời qua một chiếc 'lá bàng', hì.. hì..., các bạn hãy theo dõi
nghen.
Phi-Kim Dung và tình yêu 3
(Tự nhiên tính, hư vô tính và tình yêu tính)
Triết lý của Kim Dung là một tập hợp có kết nối các tư
tưởng của Lão Tử, Trang Tử, Phật, Hồi giáo, Kinh Dịch hay Thiền... Nói đến ông là nói đến nhân bản tính, lương tri tính, cô đơn tính, phá tính, lãng mạn
tính, tự do tính, vô định tính, hư vô tính, tự nhiên tính và cuối cùng là tình
yêu tính.
Có phải cuộc đời sẽ dẫn đến cái vô định tính, với
câu hỏi cuối cùng con người là ai, từ đâu đến và sẽ đi về đâu? Có phải cuộc đời này giống như một thế cờ 'Trân Lung' mà bất cứ một kỳ thủ tuyệt đỉnh nào cũng không giải được? Kim Dung đã và đang im lặng, một sự im lặng mang tính hư vô và đầy ý
nghĩa vì bất cứ một sự trả lời nào cũng phá tan ý nghĩa của hai từ im lặng đó.
Thật rất khó để nói ‘tính’ nào là cốt lõi trong cuộc đời. Một chọn lựa ‘tự nhiên tính’ hay ‘hư vô tính’ có lẽ là phù hợp, nhưng
theo Nhà gom lá bàng, cốt lõi của cuộc đời hữu hạn này bao gồm trong tình yêu tính.
*
*
Người ta thường trố mắt thán phục sao mà Kim Dung có thể
nghĩ ra nhiều chuyện như vậy, đủ thứ chuyện. Bằng cảm xúc của mình, ông đã
thể hiện các triết lý của mình một cách tự nhiên không cố ý bằng cách thông qua
các nhân vật đầy cá tính. Tâm lý nhân vật của ông rất đa dạng mà ta có thể
tìm thấy ở đó một ví dụ cho một con người ở đời thường, trong đó những nhân vật
được xây dựng phần nhiều đều có xu hướng tiến đến hư ảo hay hư vô tính, những
kết cục của họ là vô định tính, và đặc biệt là những mối tình diễn ra đều là
phiêu diêu tính.
*
*
Có một người hỏi một phụ nữ rằng ‘tại sao cô sinh con?’,
trả lời ‘tại vì cha mẹ tôi sinh con, nên đến lượt tôi, tôi cũng sinh con’, một
câu trả lời đơn giản nhưng lại thực tại trên cả ‘thiền’. Đúng, con người không
loại trừ ai, đang tồn tại bằng tự nhiên tính mà là một thứ cứu cánh
gần nhất và thực tế nhất để ngõ hầu đạt cái tự do tự tại trước mắt, mặc dù chân
lý cuối cùng của con người là vô định tính mà đối với họ là quá xa xôi. Không
ai khẳng định tuyệt đối rằng việc phám phá ra sự huyền vi của vũ trụ lại thuộc
về những kẻ có học vấn, Thạch Phá Thiên (hay Vi Tiểu Bảo) là một minh họa: sự
phát triển của các nhân vật - đi đôi với cơ duyên, là sự phát triển
của tự nhiên tính mà dường như họ không bị gán ép phải tồn tại theo cách mà ta nghĩ.
*
Sự cảm nhận của hắn phát triển theo từng giai đọan, khi nhỏ hắn rất thích đọc các màn đánh đấm nhau, lớn hơn nữa, hắn muốn đọc nhưng đoạn kể về những nhất đại tông sư biểu diễn những môn võ công thượng thừa. Lớn hơn nữa, hắn muốn xem khí phách anh hùng cái thế của các nhân vật đó. Lớn hơn nữa, hắn tập trung vào tính triết lý đàng sau các các trận quyết chiến, các câu chuyện tranh giành quyền lực, thủ đoạn chính trị hay tình yêu.
*
*
Sự cảm nhận của hắn phát triển theo từng giai đọan, khi nhỏ hắn rất thích đọc các màn đánh đấm nhau, lớn hơn nữa, hắn muốn đọc nhưng đoạn kể về những nhất đại tông sư biểu diễn những môn võ công thượng thừa. Lớn hơn nữa, hắn muốn xem khí phách anh hùng cái thế của các nhân vật đó. Lớn hơn nữa, hắn tập trung vào tính triết lý đàng sau các các trận quyết chiến, các câu chuyện tranh giành quyền lực, thủ đoạn chính trị hay tình yêu.
*
Nhưng lớn hơn nữa, hắn càng thích đọc những chuyện tình cùng
với việc mô tả những phong cảnh lãng mạn trữ tình dưới ánh trăng, trên du
thuyền, ngoài hoang đảo, trong tuyệt cốc, trong núi tuyết, trên biển hay trên
sa mạc trong truyện của Kim Dung. Hắn khám phá ra trong đó những bản tình
ca vô cùng bi tráng mà trái tim hắn ngày ngày vẫn thường thổn thức.
*
*
Tà đạo vốn có sức mê hoặc hơn chính đạo, người ta nói sắc sắc không không,
nhưng chính cái sắc mới có tính ‘người’ hơn bởi nếu ta bỏ cái sắc đi thì không
còn khái niệm con người nữa. Nếu người đàn bà lúc nào cùng đoan trang, hiền
thục hay quá mực thước mà không có chút ‘tà’ nào thì chắc không đáng yêu lắm,
có mấy ai lại đi tìm một tình yêu nơi nữ tu!
Tiểu Long Nữ cũng có giận hờn ghen tuông đấy, Vương Ngữ Yên cũng vô cùng si tình đấy. Yêu nữ Mông Cổ là Triệu Minh đã làm điên đảo lòng Đại hiệp Trương Vô Kỵ, yêu nữ Ma giáo là Hân Tố Tố đã làm vương vấn lòng Ngũ hiệp Trương Thúy Sơn, tương tự, yêu nữ Ma giáo là Doanh Doanh cũng đã làm say lòng kẻ anh hùng chính phái Lệnh Hồ Xung vậy.
Những Doanh Doanh, Triệu Minh hay A Tử đều có những chỗ rất đáng yêu. Không có đắng thì ngọt cũng có thể trở nên vô dụng, nhân loại này mấy ai mà không yêu vị đắng của cà phê, nếu không thì người ta sáng tạo ra nó để làm gì? Vả lại, làm gì có một mẫu người toàn diện toàn hảo đến liền với ta, thử hỏi ở đời có bao nhiêu nàng như Vương Ngữ Yên, Tiểu Siêu hay Tiểu Long Nữ, và thử hỏi chính ta đã toàn diện toàn hảo chưa, nếu người đẹp không có chút tà nào thì có thể làm đàn ông không thấy khó khăn và do đó mất cảm hứng chinh phục.
*
Chữ ‘chân, thiện, mỹ’ nên đặt vào một con người như Tiêu Phong, một kẻ thật sự xứng danh là anh hùng cái thế, một cái ngưỡng rất ‘người’ mà khó có ai có thể vượt qua ngưỡng ấy, một anh hùng mà khó có thể có ai anh hùng hơn, một tình yêu nhân loại cao cả mà khó có tình yêu nào cao cả hơn, và một con người nếu mà ta không yêu y thì có lẽ không còn ai để yêu nữa. Y đã yêu A Châu, không sở hữu cô ấy cho riêng mình và cũng không chiếm hữu cô ấy. Đặc biệt, tính cách cao cả và tình yêu con người của y hầu như bao gồm hết tinh túy của những cao cả và tình yêu mà nhân loại có thể có được. Không tồn tại sự phân biệt chủng tộc hay chúng sinh trong tâm hồn của y. Sự kết thúc của chàng để đạt được khát vọng của tự do đến nay vẫn chưa có bút mực nào có thể tả xiết.
*
Tiểu Long Nữ cũng có giận hờn ghen tuông đấy, Vương Ngữ Yên cũng vô cùng si tình đấy. Yêu nữ Mông Cổ là Triệu Minh đã làm điên đảo lòng Đại hiệp Trương Vô Kỵ, yêu nữ Ma giáo là Hân Tố Tố đã làm vương vấn lòng Ngũ hiệp Trương Thúy Sơn, tương tự, yêu nữ Ma giáo là Doanh Doanh cũng đã làm say lòng kẻ anh hùng chính phái Lệnh Hồ Xung vậy.
Những Doanh Doanh, Triệu Minh hay A Tử đều có những chỗ rất đáng yêu. Không có đắng thì ngọt cũng có thể trở nên vô dụng, nhân loại này mấy ai mà không yêu vị đắng của cà phê, nếu không thì người ta sáng tạo ra nó để làm gì? Vả lại, làm gì có một mẫu người toàn diện toàn hảo đến liền với ta, thử hỏi ở đời có bao nhiêu nàng như Vương Ngữ Yên, Tiểu Siêu hay Tiểu Long Nữ, và thử hỏi chính ta đã toàn diện toàn hảo chưa, nếu người đẹp không có chút tà nào thì có thể làm đàn ông không thấy khó khăn và do đó mất cảm hứng chinh phục.
*
Chữ ‘chân, thiện, mỹ’ nên đặt vào một con người như Tiêu Phong, một kẻ thật sự xứng danh là anh hùng cái thế, một cái ngưỡng rất ‘người’ mà khó có ai có thể vượt qua ngưỡng ấy, một anh hùng mà khó có thể có ai anh hùng hơn, một tình yêu nhân loại cao cả mà khó có tình yêu nào cao cả hơn, và một con người nếu mà ta không yêu y thì có lẽ không còn ai để yêu nữa. Y đã yêu A Châu, không sở hữu cô ấy cho riêng mình và cũng không chiếm hữu cô ấy. Đặc biệt, tính cách cao cả và tình yêu con người của y hầu như bao gồm hết tinh túy của những cao cả và tình yêu mà nhân loại có thể có được. Không tồn tại sự phân biệt chủng tộc hay chúng sinh trong tâm hồn của y. Sự kết thúc của chàng để đạt được khát vọng của tự do đến nay vẫn chưa có bút mực nào có thể tả xiết.
*
Trương
Vô Kỵ, một người không kỵ ai, một con người có khả năng hòa giải các thái cực
khác nhau, một con người mà phải có tính vô kỵ đó mới hóa giải cho con dơi độc
Vi Nhất Tiếu thành người, hóa giải được võ công siêu phàm của Độ Ách - Độ Nạn -
Độ Kiếp, hay hóa giải được ‘Huyền Minh thần chưởng’ của Huyền Minh nhị lão. Y
là một con người không quan tâm đến không thời gian, không màng đến hay
anh hùng thiên hạ vô địch, giáo chủ Ma giáo hay Minh chủ võ lâm hay không đòi
hỏi một tình yêu màu hồng và bất tử. Thế mà do cơ duyên, chàng đã có danh vọng,
địa vị, trí tuệ và tình yêu. Việc chàng được phái nữ yêu quý và cuối cùng có
được người đẹp Triệu Minh, được các người Ma giáo nói rằng chàng đã khéo vận
dụng bí quyết 'Càn khôn đại na di' vào tình yêu! Nhưng rồi những sản phẩm dường
như là ảo ảnh của cuộc đời đó sẽ đi về đâu, ‘Lưu như thủy hề, thệ như phong,
bất tri hà xứ lưu hề, hà sở chung’, đúng, tất cả sẽ là vô định xứ, không
có gì là không có gì.
*
*
Chu Bá Thông đã có một tình yêu, người đẹp của Đoàn Hoàng Gia đã yêu và ngoại tình với ông ta, bị phát hiện, ông ta bỏ trốn. Là một
người mê võ công hơn mê gái, ông đã lang thang tìm hiểu, sáng tạo ‘Không minh
quyền’, ‘Song thủ hỗ bác’ và học hỏi các loại võ công mới. Nhưng cuối cùng, với
tình yêu không bao giờ tan và sự quyết tâm theo đuổi tình yêu của ‘người đẹp’,
nàng đã chinh phục ông quay lại với tình yêu của mình, cặp tình nhân già này
sau đó sống ẩn cư làm nghề nuôi ong và sống một cuộc đời an nhàn hạnh
phúc.
*
*
*
Hồ Thanh Ngưu và Vương Nạn Cô yêu nhau tha thiết ở Hồ
Điệp Cốc - một khu đầy ong bướm và thơ mộng, vì tính tự ái và háo thắng trong
tình yêu, nàng đã chủ động thi thố với chàng về tài năng giữa ‘độc’ và ‘trị
độc’, chiến đấu bất phân thắng bại với chồng mình và trong lúc bị trúng kịch
độc, cả hai mới phát hiện tình yêu họ là cực đỉnh. Nhưng ngay sau đó, kẻ thù
của hai người là Kim Hoa bà bà đến tầm thù rửa hận và Trương Vô Kỵ đã mưu trí
cứu hai người. Tưởng rằng hai người đã thoát nạn, không ngờ mấy ngày sau đi
ngang một khu rừng, Vô Kỵ phát hiện ra hai người đã bị bà ta đuổi theo giết
chết, mối tình của họ đã không được trọn vẹn và sau đó hai người được chôn cùng
một nấm mồ.
*
*
Nói đến Đoàn Dự là không phải nói đến ‘Lục mạch thần
kiếm’, chàng đã bao nhiêu lần từ chối và trốn đi không chịu học võ mà say mê
tìm đến chân lý của đạo Phật, hơn nữa, bản chất của chàng là chỉ biết yêu và
yêu mà thôi. Do cơ duyên đưa đẩy, vì bị Cưu Ma Trí bắt cóc để ép bức chàng đọc
lại bí kiếp đó mà chàng được gặp Vương Ngữ Yên. Lúc đó nàng một lòng một dạ yêu
Mộ Dung Phục, nhưng với tình yêu vô cùng say đắm và hy sinh vô bờ bến của Đoàn
Dự và với sự ruồng bỏ tình yêu của Mộ Dung Phục, cuối cùng Lục mạch thần kiếm
và việc tôn thờ thần tình yêu của chàng đã hội tụ vào người đẹp Vương Ngữ Yên
mà chính tình yêu đó đã làm chàng trở nên bất tử.
*
*
*
Nhiều người biết rõ thiên tình sử giữa Quách Tĩnh và
Hoàng Dung, thậm chí còn làm thơ về họ nữa. Quách Tĩnh là người trung thực và
nghĩa khí (thường xuyên bênh vực kẻ yếu), bảo vệ thành Tương Dương, là bạn vô
cùng thân thiết với người Mông Cổ, không muốn người Mông Cổ xâm lấn đất đai của
người Tống, và lại càng không muốn có cuộc chiến tranh của 2 dân tộc ‘Tống -
Mông’ nên chàng đã lẳng lặng rời khỏi Thành Cát Tư Hãn. Hoàng Dung theo
truyền thuyết là người phụ nữ rất xinh đẹp, đặc biệt là thông minh nhất thế
gian. Nàng là là con gái của Hoàng Dược Sư và người yêu của Quách Tĩnh. Được
Nhất Đăng đại sư đánh giá là cặp rồng - phụng của loài người, hai người rất yêu
và hợp với nhau, đã cùng đoàn kết các anh hùng hảo hán thiên hạ chống quân Mông
Cổ ở thành Tương Dương.
*
*
Các tín đồ của tửu thần mấy ai mà không mê thần tượng
Lệnh Hồ Xung hay các tài nữ mấy ai mà không mê thần tượng Doanh Doanh. Vượt qua
giới hạn của chính tà, của các âm mưu hiểm độc mà hai bên là Ma giáo và Ngũ
nhạc kiếm phái cộng với một số môn phái khác đã tạo ra, vượt qua sự khác biệt
về đẳng cấp, vượt qua bệnh tật hiểm nghèo, với tính tình sảng khoái, khoáng
đạt, có tình có nghĩa và tiếu ngạo của chàng cộng với sự thông minh, mưu trí và
tình yêu hy sinh toàn tâm toàn ý của nàng, hai người đã có một tình yêu không
thể nào đẹp hơn - một tình yêu lấy tiếu ngạo giang hồ làm nền tảng và cũng
chính nhạc khúc này là nơi mà Tình yêu của hai người sẽ hội nhập trong một cuộc sống không màng danh lợi.
(xin xem tiếp phần 4)
• Huan 21:00 26 thg 9 2012
Trả lờiXóaDòng máu anh hùng chảy trong tim
Tung hoành ngang dọc chí ngất thiên
Ngờ đâu hồn lỡ sa đôi mắt
Vứt gươm bỏ ngựa mộng bình yên
• Đỗ Hưng 20:29 22 thg 3 2012
Trả lờiXóaCÂU CHUYỆN TÌNH THẬT HÁP DẪN LÔI KÉO NGƯỜI ĐỌC CẢM ƠN BẠN
Yen Pham Jessica 01:51 Ngày 12 tháng 6 năm 2013
Trả lờiXóa"Nói đến Kim Dung là nói đến nhân bản tính, lương tri tính, cô đơn tính, phá tính, lãng mạn tính, tự do tính, vô định tính, hư vô tính, tự nhiên tính và cuối cùng là tình yêu tính"
Vang,rat dung anh LB ạ!Voi rieng Yen thi Kim Dung noi bat nhat,dang nho nhat la:
"Các mối tình trong truyện của Kim Dung rất lãng mạn và xa rời tính phù phiếm của thế tục thường tình" hihi
Thầy ơi,
Trả lờiXóaHôm nay ngày Tết Đoan Ngọ, Thầy ko được mắng Đóm đâu nhé ! Chỉ được cười thôi... :) :) :)
Dựa trên những bài giảng của Thầy, Đóm xin tóm tắt lại những gì tiếp thu được như sau :
Tự nhiên tính, hư vô tính và tình yêu tính.
A/ Đóm lấy 4 chữ Tự nhiên và Tình yêu để giải TOÁN : ta có 3 số trong dãy số tự nhiên là 1, 3, 8 và 4 phép toán Cộng, Trừ, Nhân, Chia. Ta sẽ có những đáp số như sau :
- Nhân : 1x3x8 = 24 Giờ nhớ nhau
- Cộng : 1+3+8 = 12 Tháng chờ đợi nhau
- Trừ : 8-3-1 = 4 Mùa muốn ở bên nhau
- Chia : ( 8+1) : 3 = 3 Chữ mà ai cũng muốn nói và ai cũng muốn nghe. Đó là I LOVE YOU
B/ Cuối cùng còn lại : hư, vô, tính => Có nghĩa là :
Trò Đóm học Toán ( tính ) như vậy là Hư quá ! Cho 0đ (ko là Vô)
__________________________ :) :) :) _______________________
Trời, học sinh có óc sang tạo như vậy, sao cô giáo cho 0 điểm, 10 điểm mới phải, hì...
XóaNgày mới vui nhé.
Tem vàng nhé huynh ui,, tết đoan ngọ xong giờ caca say rùi, hihihi
Trả lờiXóaUi, tiểu sư muội ngoan quá ta, chiều nay huynh mời măm măm cơn hến ở chợ Bến Thành nghen, hì.. hì...
XóaQua thăm anh, chúc anh một ngày mưa mát mẻ và nhiều cảm xúc.
Trả lờiXóaChuyện của anh rất hay, NT rất muốn đọc để tìm hiểu và nâng cao nhiều thứ, nhưng thường dài quá đọc được hết là ủ ê cả người.
Chúc anh luôn khoẻ.
Trùi, thế mà đọc cả 10 cuốn 'Thiên long bát bộ' cũng được.
XóaBài này LB viết quá ngắn bạn NT à, vì LB có lồng ghép trong 378 entry trong blog này rồi. Tks. Ngày mới vui nhé.