‘Đốt cháy tàn xác của ta, ngọn lửa thánh bốc cháy hồng hồng/Sống đã lấy chi làm sướng/Chết đã lấy chi làm khổ/Vì thiện trừ ác, chỉ vì quang minh mà nên/Hí, lạc, bỉ, sầu
đều trở về cát bụi/Tội nghiệp thay người đời hoạn nạn quá nhiều’.
Đó
là lời trong kinh xưa của Bái hỏa giáo Ba Tư*..., được các tín đồ Ma giáo* đọc
vài phút trước khi chết, tại Quang Minh Đỉnh*, lúc đó Vô Kỵ thầm nghĩ:
-
Các giáo chủ đời trước quả có trái tim nhân hậu, biết lo nghĩ cho chúng
sinh, nhưng các giáo chủ thời nay thì..., ôi, tiếc thay!
‘Quang
minh’ theo các giáo chủ thời xưa là ‘vì thiện trừ ác’, suy ra ngày nay những kẻ
thấy cái ác mà im lặng thì kẻ đó ‘không quang minh’, bởi im lặng là đồng lõa với
tội ác, mà kẻ đồng lõa với tội ác là ‘ác ma’!...
Ví dụ như nước nào đó bị giặc Lạ
cướp biển đảo hay gặm mòn dần non sông, cụ thể như bị giặc Tư Tà hãm hiếp Tư
Chính*, mà các ông Bự Thiệt im lặng thì đó là những ‘đại ác ma’! (HÌNH 1)
...Và
dưới đây là câu chuyện.
‘TỘI
NGHIỆP THAY NGƯỜI ĐỜI HOẠN NẠN QUÁ NHIỀU’ (ST, HÌNH 2)
Một ngày nọ, đang trên đường về nhà, chuông
điện thoại reo lên, anh vừa nhấc máy thì nghe giọng của một cô bé non nớt từ đầu
dây bên kia vang lên:
- Ba ơi! Ba nhanh về nhà nhé, con rất nhớ ba!
Anh biết là ai đó đã gọi
nhầm số, vì anh không có con gái mà chỉ có một cậu con trai mới 6 tuổi.
Chuyện này cũng không
có gì làm lạ, anh lắc đầu:
- Gọi nhầm số rồi nhé! Nói rồi, anh tắt máy.
Thế nhưng những ngày
tiếp theo đó, số điện thoại kia vẫn tiếp tục gọi đến máy anh, anh bắt đầu thấy
phiền phức, thế nên anh nhất quyết không nghe máy.
Hôm rồi, số điện thoại
đó lại gọi đến hết lần này lượt khác, điều khiến anh ngạc nhiên đó là trong khi
anh kiên quyết không nghe thì số điện thoại kia vẫn kiên quyết gọi cho bằng được.
Cuối cùng, anh nghe
máy, vẫn là giọng của cô bé kia:
- Ba ơi! Ba nhanh về nhé, con nhớ ba lắm. Mẹ nói con không gọi nhầm số đâu,
chính là số điện thoại của ba đấy. Ba ơi con đau lắm! Mẹ nói ba rất bận nên chỉ
có mình mẹ chăm sóc con, mẹ rất mệt. Ba ơi, con biết ba rất vất vả, nếu ba
không về với con được thì ba hôn con qua điện thoại một lần được không ba ạ?
Yêu cầu ngây thơ của
cô bé khiến anh không có cách nào từ chối, anh đồng ý.
Sau đó, anh nghe thấy
tiếng nói đứt quãng của cô bé qua điện thoại;
- Con… cảm ơn… ba, con… vui… lắm, con…hạnh… phúc… lắm... ba ơi...!!!
Khi anh cảm thấy thú vị
với cuộc gọi này thì chuông điện thoại anh lại reo lên, nhưng người gọi điện
thoại lần này không phải cô bé lần trước mà là giọng nói nặng trĩu của một người
phụ nữ:
- Xin lỗi anh! Mấy ngày hôm nay thật làm phiền anh nhiều, thực sự xin lỗi! Tôi
tính đợi lo xong mọi chuyện cho cháu rồi mới gọi điện xin lỗi anh sau.
Con bé mà mấy lần trước
gọi điện cho anh đó là con gái tôi, số nó khổ lắm, mới sinh ra đã mắc bệnh ung
thư xương, không lâu sau đó ba nó lại qua đời trong một vụ tai nạn giao thông.
Tôi thực sự không dám
cho nó biết bởi hàng ngày nó đều phải chịu sự dày vò đau đớn của đợt điều trị
hóa chất. Mỗi lần không chịu đựng được sự đau đớn đó, miệng nó cứ gọi ba không
ngừng bởi anh ấy luôn động viên nó phải mạnh mẽ vượt qua. Tôi thực sự không nỡ
chứng kiến cảnh nó như thế nên liền nghĩ ra một số điện thoại để nói dối nó.
Nghe thế anh vội vàng
hỏi người phụ nữ:
- Vậy con bé bây giờ ra sao rồi?
Người phụ nữ kia trả lời:
- Nó đi rồi anh à! Chắc lúc anh đã hôn nó qua điện thoại thì nó ra đi với nụ cười
mãn nguyện, trước khi đi tay nó còn ôm chặt cái điện thoại vào lòng.
Nghe xong, anh sững
người lại, miệng không biết nói gì nữa.
Cô bé giúp mọi người
nhận ra tình thân vô cùng quan trọng, giúp mọi người cảm nhận được tình yêu, cảm
nhận được sự ấm áp. Thế giới vô cùng rộng lớn nhưng không chứa đựng được một tiếng
gọi, gia đình vô cùng nhỏ bé nhưng đối với cô bé, nó là cả một thế giới.
Bởi vì một nụ hôn của ba nên cô bé đã ra đi cùng với một nụ cười trong thanh thản…
...Lời bình: Tội
nghiệp!
H...ết.
---------
*
Bài đọc thêm:
‘TƯ CHÍNH VÀ TƯ TÀ' (HÌNH 3)
Nếu
phải đối mặt với một con chó dữ, bạn sẽ làm gì? Có người sẽ bỏ chạy; có người sẽ
vừa la hét, vừa cầu cứu người khác; lại có người vừa suỵt, vừa giậm chân xua đuổi,
rồi bỏ chạy. Tất cả hành động trên đều không làm con chó dữ kia sợ mà nó sẽ lấn
tới, chồm lên mà cắn bạn. Vô phúc gặp phải con chó dại, vết cắn của nó có độc tố,
thì sẽ nguy hiểm đến tính mạng như chơi.
Kinh nghiệm của cha ông ta từ xưa thế này, khi đối diện với chó dữ thì hãy bình tĩnh và đừng sợ hãi. Cứ
tự tin cúi xuống nhặt đại lấy một hòn đá ném nó. Có khi chưa cần bạn có nhặt được
đá để làm vũ khí hay không thì chó dữ nhìn thấy bạn chuẩn bị tấn công, nó sẽ bỏ
chạy. Chó là loài vật như vậy đấy, chỉ liều lĩnh, sủa hay nhe răng dọa người, sẽ
cắn ai yếu bóng vía. Và đối với kẻ ngông cuồng, ngạo mạn, anh bạn láng giềng
nham hiểm, quen “lấy thịt đè người” có tên Trung Quốc cũng vậy mà thôi… (Tuổi Trẻ VN)
* Chú dẫn:
1.
Ba Tư
tức Iran ngày nay.
2.
Bái
hỏa giáo Ba Tư (Zoroastrianism) cũng là một (loại) đạo Thiên Chúa xuất hiện từ
một ngàn năm TCN và bị Hồi Giáo tiêu diệt vào thế kỷ 10 SCN. Như vậy, Hỏa Giáo
đã có trước Ki Tô Giáo cả ngàn năm và có thể đã xuất hiện trước hoặc cùng thời
với Do Thái Giáo. Qua hai ngàn năm tồn tại, Hỏa Giáo đã để lại nhiều dấu ấn
quan trọng trong cả ba đạo Thiên Chúa là Do Thái, Ki Tô và Hồi. Vì Hỏa Giáo đã
bị suy tàn hơn 10 thế kỷ qua nên ít có ai quan tâm đến nó, nhưng đối với các
nhà chuyên nghiên cứu về tôn giáo thì Hỏa Giáo vẫn có một chỗ đứng quan trọng
trong lịch sử các đạo thờ Chúa... (sachhiem-net)
3.
Ma
giáo: thường được dân gian gọi như vậy vì họ thờ ‘ma Hỏa’ (!) và bị các danh
môn chính phái gọi vậy... Thật ra, Ma giáo là ‘Mani giáo (hay còn gọi Minh
giáo, Mạt Ni giáo, Mâu Ni giáo), là một tôn giáo cổ của Iran, do Giáo chủ
Mani (216-277), người Ba Tư sáng lập vào khoảng thế kỷ 3, được truyền bá theo
hai hướng Đông - Tây, cực thịnh một thời, ảnh hưởng sâu rộng. Về sau, giáo phái
này tàn lụi dần...' (wiki)
5.
‘Tội
nghiệp thay người đời hoạn nạn quá nhiều’: Nguyên văn: CUỘC ĐIỆN THOẠI GỌI
NHẦM SỐ, sưu tầm, đăng trên fb Ducmanh Pham.