Tôi dạo bờ
sông ươm ước mơ
Cục đại, đã
tan… ‘chém gió nào!’
Không nghe,
sông lạnh lùng chảy mãi
Trôi nổi
dòng sông, bao ảo hư
1
Bình về một
bài viết về Nguyễn Tường Tam của Vũ Bằng*, tôi viết…
Ôi, cái vụ có
liên quan đến 'Tự lực văn đoàn' này ai cũng phải học vào năm lớp 6, lớp 7 (môn
Kim văn, ở miền Nam)... Hồi đó, khoảng 1967, huynh có đọc 'Đoạn tuyệt' (Nhất
Linh) - thấy nó cổ cổ, phức phức sao ấy, đọc 'Hồn bướm mơ tiên' (Khái Hưng) thì
thấy 'yêu nhau dưới bóng Phật đài' gì gì đó viễn vông làm sao...; khoảng gần
trước 75, huynh có đọc được cuốn 'Từ điển danh nhân thế giới' (tự ý biên soạn,
NXB Tam Kỳ) có đưa mấy ông này vào làm huynh thắc mắc tới giờ! (một trong những
lập luận chính của 'nhóm Tam Kỳ' là cho rằng 'Tự lực văn đoàn' đã có công lớn
trong việc truyền bá 'chữ Quốc ngữ' ở nước ta...).
Lớn lên, đi
lang thang trong đời và suy nghĩ lai rai... đến nay, huynh cứ thầm mến Thế Lữ,
bởi thể loại truyện trinh thám viết kiểu 'Sherlock Holmes' của chàng xét ra cũng
chả thua gì... Cổ Long!, và tại sao người ta không làm quen với Thế Lữ như Nam
Cao nhỉ!..., nhất là bài 'Nhớ rừng' đầy khí phách:
Gậm một khối
căm hờn trong cũi sắt,
Ta nằm dài,
trông ngày tháng dần qua.
Khinh lũ
người kia ngạo mạn, ngẩn ngơ,
Giương mắt
bé diễu oai linh rừng thẳm,
Nay sa cơ,
bị nhục nhằn tù hãm,
Để làm trò
lạ mắt, thứ đồ chơi.
Chịu ngang
bầy cùng bọn gấu dở hơi,
Với cặp báo
chuồng bên vô tư lự.
…
Ta sống mãi
trong tình thương nỗi nhớ,
Thủa tung
hoành hống hách những ngày xưa.
Nhớ cảnh sơn
lâm, bóng cả, cây già,
Với tiếng
gió gào ngàn, với giọng nguồn hét núi,
Với khi thét
khúc trường ca dữ dội,
Ta bước chân
lên, dõng dạc, đường hoàng,
Lượn tấm
thân như sóng cuộn nhịp nhàng,
Vờn bóng âm
thầm, lá gai, cỏ sắc.
Trong hang
tối, mắt thần khi đã quắc,
Là khiến cho
mọi vật đều im hơi.
Ta biết ta
chúa tể của muôn loài,
Giữa chốn
thảo hoa không tên, không tuổi.
…
Nào đâu
những đêm vàng bên bờ suối,
Ta say mồi
đứng uống ánh trăng tan?
Đâu những
ngày mưa chuyển bốn phương ngàn,
Ta lặng ngắm
giang san ta đổi mới?
Đâu những
bình minh cây xanh nắng gội,
Tiếng chim
ca giấc ngủ ta tưng bừng?
Đâu những
chiều lênh láng máu sau rừng.
Ta đợi chết
mảnh mặt trời gay gắt,
Để ta chiếm
lấy riêng phần bí mật?
- Than ôi!
Thời oanh liệt nay còn đâu?
https://www.youtube.com/watch?v=4NYEYth8u2E