Không thể biết là gì? Là cái mà ta có thể biết nhưng ta không chịu bỏ ra cả đời để tìm hiểu.
Có thể biết là gì? Là cái mà ta tưởng là ta biết rồi nhưng cả đời ta không hiểu rõ về cái mà ta đã biết.
(NGLB)
1. Phép mầu đã xảy ra
Số là cách đây 32 năm, LB bị bệnh sốt rét thuộc loại 4+ (!), không biết tại sao chữa 2 năm cũng không lành, nó đã làm cho LB bị mất trí nhớ và không còn là một con người bình thường nữa. Vào năm thứ 2, trường đại học đã có quyết định trả LB về địa phương để chuẩn bị hát Karaoke cùng với loài giun dế..., nhưng LB vẫn phải quay lại bệnh viện Nguyễn Tri Phương (Sài Gòn) lần cuối với một niềm hy vọng hư ảo và vô cùng mỏng manh trước khi vĩnh biệt cuộc sống.
(Kể đến đây, chắc các blogger hiểu rằng tại sao LB không còn hy vọng gì ở Phật/Chúa nữa, lý do là LB không cần được sống hay bất tử).
Nhưng có một phép mầu đã xảy ra. Vào thời điểm đó (trước và sau 1980), hình như ở VN chỉ có người Nga đến làm việc, còn các người nước ngoài thuộc thế giới tư bản hầu như không được lai vãng ở VN (đây là vấn đề lịch sử, đến năm 1990, tình hình đã có nhiều thay đổi). Thế mà có một bác sĩ (Việt kiều) từ Pháp đến thăm VN, rồi không hiểu bằng con đường ngoại giao gì mà ông ta lại được xuất hiện ở bệnh viện Nguyễn Tri Phương, rồi cũng không hiểu tại sao ông ta lại chọn LB là bệnh nhân mà ông ta quan tâm nhất.
Ông ta gọi LB lên văn phòng của bệnh viện, chích cho 1 mũi thuốc, rồi nói:
-Anh về thu dọn hành lý rồi ra khỏi bệnh viện.
LB tưởng là ông ta đuổi mình ra khỏi bệnh viện, nhưng ông ta lại nói tiếp:
-Suốt đời này, anh vĩnh viễn không phải vào bệnh viện nữa.
À, LB cũng đủ thông minh để hiểu câu nói đó, ông ta chỉ chích cho LB có một si-ranh thuốc gì đó mà hết bệnh thì cũng kỳ lạ thật, và cuối cùng, LB đã từ Quỷ Môn Quan quay trở lại cuộc sống.
Lúc nghe ông ta nói là LB vĩnh viễn không còn bị bệnh sốt rét nữa, LB có ngạc nhiên. Nhưng thực tế là ông ta đã giữ 'lời hứa', 32 năm trôi qua, LB không có dấu hiệu nào của bệnh sốt rét.
...Hôm thứ Sáu tuần trước, có một thằng bạn cũ bỗng nhiên ghé thăm LB, tên của nó là 'Sốt xuất huyết'. Mấy hôm nay, LB liên tục vào bệnh viện để xét nghiệm máu, nhưng LB tin rằng 'lời hứa' của ông vẫn còn hiệu lực, đó là ông không cho phép LB vào bệnh viện nữa, hihi...
(Đã có kết quả cuối cùng: bác sĩ 'không cho' LB nhập viện).
2. Một điều kiện tồn tại mà thượng đế cũng không giúp nỗi
Sau khi ra trường, dần dần, LB quên hết mọi kiến thức đã học ở trường đại học và trung học (chỉ trừ kiến thức về triết), rồi LB không còn nhớ tên những người bạn thân nhất được nữa, đặc biệt là đôi khi LB bị người đời ăn hiếp, híc.. híc..., vì hệ thần kinh của LB bị xáo trộn/suy sụp và không cãi nhau với người khác được, vì thế, LB không muốn tiếp xúc với nhiều người hay những người ăn nói áp đảo người khác! Ngoài ra, LB còn bị mắc tiếp 1 bệnh nữa là 'thần giao cách cảm' rất nhạy bén, chẳng hạn LB nói người này sẽ có tai họa thì rất nhanh, người ấy sẽ bị tai họa, và LB rất phản ứng khi có ai gây tiếng động bên cạnh LB vì đầu óc LB luôn cuồn cuộn những dòng suy nghĩ không ngớt... (Nay, trí nhớ có hồi phục do LB học tiếng Anh - là bí quyết để phục hồi trí nhớ).
Vì vậy LB không có khả năng làm việc, khó có thể lấy vợ, và nếu lấy vợ thì khó có thể có con! Nhiều entry trong blog này là do vào ban đêm, LB nằm mơ thấy một cái màn hình vi tính cở 21 inch, màu trắng đục, LB đã dùng cái máy vi tính đó, viết entry, chỉnh sửa và lưu rất cẩn thận. Thức dậy, LB vô cùng kinh hoàng khi cái entry của mình không còn nữa, LB vội vã chạy ngay ra quán cà phê, lấy 1 tờ giấy và 1 cây bút ghi chép lại cái entry mà LB đã nằm mơ tối hôm trước, híc..híc... LB đã chạy đi chạy lại khắp VN trên 100 lần để xin việc làm, nhưng họ đều từ chối (do LB không đi 'đường vòng', nhưng LB làm gì có vàng để đi đường vòng!), chỉ có một số tổ chức quốc tế là muốn LB cộng tác về chuyên môn với họ... LB đã gặp 100 người đàn bà, nhưng 100 người nầy đều từ chối làm vợ của LB, khi đó, LB đã cầu thượng đế cho LB biết đàn bà là cái gì, 1 lần thôi, rồi LB sẽ chấp nhận cái chết, hihi... Đó là hệ lụy từ căn bệnh khủng khiếp nói trên, một sự không may, chứ LB không hề muốn như vậy.
Hình như, một người vợ đúng nghĩa (hay con) của LB là người mà chỉ gặp LB qua phút đầu tiên, cô ấy sẽ thông cảm lập tức và tự động bước đến cầm tay LB, để LB ở trong một căn phòng kín và hoàn toàn không có một tiếng động nào (nếu không, LB sẽ bị nhức đầu), cô ấy suốt đời không bao giờ trách móc LB một câu nào hay đòi hỏi bất cứ cái gì... Và hình như, một người làm xếp đúng nghĩa của LB phải là người nước ngoài!, sau khi gặp 15 phút đầu tiên thì ông ta sẽ thấu hiểu toàn bộ cuộc đời của LB, sẽ cấp cho LB một căn phòng kín và hạn chế tối đa việc để cho LB gặp con người, sẽ ban cho LB quyền lực tốt nhất mà ông ta có thể làm được, không đòi hỏi bất cứ cái gì từ LB, cứ giao nhiệm vụ cho LB, rồi LB sẽ trả lại cho ông ta một kết quả nhanh hơn và hiệu quả hơn so với các chuyên gia khác...
Những xếp nước ngoài (the boss) nói trên đã xuất hiện, một ông nói rằng ông ta là bạn thân của tổng thống Bush và thủ tướng Tony Blair (tin tức rất nội bộ), ông ta đã đưa LB lên một địa vị mà LB có nằm mơ cũng không thấy nỗi, hihi... (xem giải thích bên dưới).
3. Lão bá tánh và bảo hiểm y tế
LB xin phép quay lại cái bệnh viện trần gian nhé.
Trước tiên, LB xin khẳng định là nếu mua bảo hiểm y tế thì bạn sẽ có lợi từ 100 đến 1000 lần, nếu không mua BHYT tế thì gia tài cả đời của bạn có khả năng bị bốc hơi trong vòng một nốt nhạc. Có 1 người bị bịnh tim rất nặng, vào bệnh viện, nghe nói sẽ tốn từ 700 triệu đến 1 tỉ, nhưng cuối cùng ông ta chỉ tốn có 135 triệu vì có thẻ bảo hiểm y tế.
Thứ hai, khi nào bạn nên sử dụng lợi thế của BHYT?
Giả sừ bạn dùng thẻ BHYT thì sẽ tốn 50.000đ, còn nếu không dùng nó thì bạn sẽ tốn 500.000đ, bạn sẽ chọn phương án nào? LB khuyên bạn nên tốn 500.000đ là tốt nhất, ha.. ha... ha...
Vì sao? Giả sử bạn có khả năng sẽ bị chết trong vòng 4g, nếu bạn dùng thủ tục BHYT để cho đến khi gặp được bác sĩ thì bạn sẽ mất 6g (nhưng đến lúc này thì linh hồn của bạn đang trình diện Chúa ở thiên đường), còn nếu bạn lập tức cất cái thẻ BHYT tế đi và bỏ ra 500.000đ thì bạn sẽ mất 1g, bạn có hiểu không? Lúc này, việc tiết kiệm thời gian quyết định sinh mạng của bạn, và chỉ sau khi sinh mạng được an toàn rồi, thì bạn mới nghĩ đến chuyện tiết kiệm tiền bạc được.
Tóm lại, mọi việc trên đời đều phải tùy cơ ứng biến, đôi khi ta sợ tốn 500.000đ mà phải lên thiên đường thì quả thật là quá... (bạn hãy điền vào đây nhé, hihi...).
4. Lão bá tánh bị ăn hiếp
(Đã có kết quả cuối cùng: bác sĩ 'không cho' LB nhập viện).
2. Một điều kiện tồn tại mà thượng đế cũng không giúp nỗi
Sau khi ra trường, dần dần, LB quên hết mọi kiến thức đã học ở trường đại học và trung học (chỉ trừ kiến thức về triết), rồi LB không còn nhớ tên những người bạn thân nhất được nữa, đặc biệt là đôi khi LB bị người đời ăn hiếp, híc.. híc..., vì hệ thần kinh của LB bị xáo trộn/suy sụp và không cãi nhau với người khác được, vì thế, LB không muốn tiếp xúc với nhiều người hay những người ăn nói áp đảo người khác! Ngoài ra, LB còn bị mắc tiếp 1 bệnh nữa là 'thần giao cách cảm' rất nhạy bén, chẳng hạn LB nói người này sẽ có tai họa thì rất nhanh, người ấy sẽ bị tai họa, và LB rất phản ứng khi có ai gây tiếng động bên cạnh LB vì đầu óc LB luôn cuồn cuộn những dòng suy nghĩ không ngớt... (Nay, trí nhớ có hồi phục do LB học tiếng Anh - là bí quyết để phục hồi trí nhớ).
Vì vậy LB không có khả năng làm việc, khó có thể lấy vợ, và nếu lấy vợ thì khó có thể có con! Nhiều entry trong blog này là do vào ban đêm, LB nằm mơ thấy một cái màn hình vi tính cở 21 inch, màu trắng đục, LB đã dùng cái máy vi tính đó, viết entry, chỉnh sửa và lưu rất cẩn thận. Thức dậy, LB vô cùng kinh hoàng khi cái entry của mình không còn nữa, LB vội vã chạy ngay ra quán cà phê, lấy 1 tờ giấy và 1 cây bút ghi chép lại cái entry mà LB đã nằm mơ tối hôm trước, híc..híc... LB đã chạy đi chạy lại khắp VN trên 100 lần để xin việc làm, nhưng họ đều từ chối (do LB không đi 'đường vòng', nhưng LB làm gì có vàng để đi đường vòng!), chỉ có một số tổ chức quốc tế là muốn LB cộng tác về chuyên môn với họ... LB đã gặp 100 người đàn bà, nhưng 100 người nầy đều từ chối làm vợ của LB, khi đó, LB đã cầu thượng đế cho LB biết đàn bà là cái gì, 1 lần thôi, rồi LB sẽ chấp nhận cái chết, hihi... Đó là hệ lụy từ căn bệnh khủng khiếp nói trên, một sự không may, chứ LB không hề muốn như vậy.
Hình như, một người vợ đúng nghĩa (hay con) của LB là người mà chỉ gặp LB qua phút đầu tiên, cô ấy sẽ thông cảm lập tức và tự động bước đến cầm tay LB, để LB ở trong một căn phòng kín và hoàn toàn không có một tiếng động nào (nếu không, LB sẽ bị nhức đầu), cô ấy suốt đời không bao giờ trách móc LB một câu nào hay đòi hỏi bất cứ cái gì... Và hình như, một người làm xếp đúng nghĩa của LB phải là người nước ngoài!, sau khi gặp 15 phút đầu tiên thì ông ta sẽ thấu hiểu toàn bộ cuộc đời của LB, sẽ cấp cho LB một căn phòng kín và hạn chế tối đa việc để cho LB gặp con người, sẽ ban cho LB quyền lực tốt nhất mà ông ta có thể làm được, không đòi hỏi bất cứ cái gì từ LB, cứ giao nhiệm vụ cho LB, rồi LB sẽ trả lại cho ông ta một kết quả nhanh hơn và hiệu quả hơn so với các chuyên gia khác...
Những xếp nước ngoài (the boss) nói trên đã xuất hiện, một ông nói rằng ông ta là bạn thân của tổng thống Bush và thủ tướng Tony Blair (tin tức rất nội bộ), ông ta đã đưa LB lên một địa vị mà LB có nằm mơ cũng không thấy nỗi, hihi... (xem giải thích bên dưới).
3. Lão bá tánh và bảo hiểm y tế
LB xin phép quay lại cái bệnh viện trần gian nhé.
Trước tiên, LB xin khẳng định là nếu mua bảo hiểm y tế thì bạn sẽ có lợi từ 100 đến 1000 lần, nếu không mua BHYT tế thì gia tài cả đời của bạn có khả năng bị bốc hơi trong vòng một nốt nhạc. Có 1 người bị bịnh tim rất nặng, vào bệnh viện, nghe nói sẽ tốn từ 700 triệu đến 1 tỉ, nhưng cuối cùng ông ta chỉ tốn có 135 triệu vì có thẻ bảo hiểm y tế.
Thứ hai, khi nào bạn nên sử dụng lợi thế của BHYT?
Giả sừ bạn dùng thẻ BHYT thì sẽ tốn 50.000đ, còn nếu không dùng nó thì bạn sẽ tốn 500.000đ, bạn sẽ chọn phương án nào? LB khuyên bạn nên tốn 500.000đ là tốt nhất, ha.. ha... ha...
Vì sao? Giả sử bạn có khả năng sẽ bị chết trong vòng 4g, nếu bạn dùng thủ tục BHYT để cho đến khi gặp được bác sĩ thì bạn sẽ mất 6g (nhưng đến lúc này thì linh hồn của bạn đang trình diện Chúa ở thiên đường), còn nếu bạn lập tức cất cái thẻ BHYT tế đi và bỏ ra 500.000đ thì bạn sẽ mất 1g, bạn có hiểu không? Lúc này, việc tiết kiệm thời gian quyết định sinh mạng của bạn, và chỉ sau khi sinh mạng được an toàn rồi, thì bạn mới nghĩ đến chuyện tiết kiệm tiền bạc được.
Tóm lại, mọi việc trên đời đều phải tùy cơ ứng biến, đôi khi ta sợ tốn 500.000đ mà phải lên thiên đường thì quả thật là quá... (bạn hãy điền vào đây nhé, hihi...).
4. Lão bá tánh bị ăn hiếp
Bệnh viện Gia Định (Sài Gòn) làm việc tốt, có khoa học, quản lý y vụ bằng một mạng IT kết nối rất tốt, hệ thống sổ sách, chứng từ tài chính/xử lý chuyên môn có nội dung rất logic, bác sĩ có chuyên môn cao, tuy nhiên số trợ y ngồi trong phòng hàng ngày nhìn ra cửa chờ những cái phong bì 200.000đ thì tỏ ra có khí thế hừng hực, hihi... Trong bệnh viện này, LB đã nghe bệnh nhân kể các thông tin sau đây:
1-Có 1 bác sĩ (hay y sĩ!) vì đang có bất mãn với xếp (về việc điều trị bệnh nhân là người quen của xếp) nên mặt sưng lên. Cô ta vùng vằng và cố tình chích 'vên' cho bệnh nhân này bị đau thấu trời xanh, và khi chuyền nước biển (dung dịch điện giải), cô ta vặn cho nó chảy ồng ộc vào người bệnh nhân nhanh gấp 3 lần (trong 1 giờ) so với mức bình thường. Lưu ý rằng các trợ y ở bệnh viện đều chích không đau và tốc độ chuyền nước biển vào người trung bình là 3 giờ, nếu chuyền quá nhanh thì bệnh nhân có thể bị xốc mà... chết. May mà LB biết bác sĩ này và sẽ hạ hồi phân xử.
2-Có 1 y sĩ gắn cây kim chuyền nước biển vào người một bệnh nhân. Sau khi chuyền xong, cô ta không tháo kim ra, vì nói 'để lần sau chuyền khỏi mất công tháo ra tháo vô' (!), và cô ta để cây kim đó đến gần... 3 ngày. Bệnh nhân do phải lăn qua lăn lại trên giường và phải vận động chân tay, và do lâu ngày nên cây kim bị lệch mà đâm vào phần thịt của anh ta và làm cho tay bị sưng lên. (Lưu ý rằng bệnh nhân này không có cơ hội đưa cái phong bì 200.000đ cho cô ta vì hàng ngày có 30-40 người mặc áo blouse trắng đi qua đi lại (kể cả thực tập sinh)... Đau quá, anh ta nói với cô y sĩ, cô ta tỏ vẻ rất khó chịu, giận dữ và cầm tay bệnh nhân giằng rất mạnh làm cho bệnh nhân cảm thấy rất đau đớn như muốn gãy tay luôn. Rất tiếc, khi nạn nhân này xuất viện thì mới 'báo cáo' cho LB, nên việc xử lý con 'ác quỷ' này không còn có hiệu lực nữa (không còn nhân chứng, vật chứng).
3-Có 1 bệnh nhân đã đóng đầy đủ viện phí là 3 triệu đồng để xin chuyển sang một phòng VIP. Cũng như trên, anh ta không thể đưa được cái phong bì 200.000đ cho cô điều dưỡng vì có hàng chục cô mặc áo blouse trắng ở đó. Mặc dù đã có phòng, nhưng cô điều dưỡng cứ lạnh nhạt, né tránh, ý nói 'chưa có phòng' để hành hạ anh ta 1g, 2g, rồi 3g, vì cái tội chưa bỏ vào túi cô ta cái phong bì 200.000đ, ha.. ha... ha...
(Lưu ý rằng 3 ví dụ trên chỉ là công cụ để LB khái quát hóa lên tầm vĩ mô dưới đây mà thôi)
5. Lão bá tánh không biết cách đấu tranh với các tiêu cực trong xã hội
Tất nhiên là các blogger đều biết các vụ việc tiêu cực tương tự xảy ra phổ biến ở các tuyến đường giao thông (với các 'anh hùng núp'), ở các trường đại học, tại các cuộc thi tuyển vào đại học, thi lấy bằng lái xe, tại các công trình xây dựng/giao thông/thủy lợi..., nhất là khi xin việc làm vào các cơ quan công quyền.
Với ví dụ 1, có lẽ chuyện đã được giải quyết vì bệnh nhân là người thân của xếp. Với ví dụ 3 thì 'đành chịu', ai nấy lần sau nên rút kinh nghiệm để đưa tiền cho cô ta!
Nhưng với ví dụ 2 (cô ta tỏ vẻ rất khó chịu, giận dữ và cầm tay bệnh nhân giằng rất mạnh làm cho bệnh nhân cảm thấy rất đau đớn như muốn gãy tay luôn) là một trường hợp mà lão bá tánh không biết cách giải quyết.
Anh ta có thể xử lý phổ biến cho các vấn đề trên quy mô toàn xã hội, nôm na như sau:
-Anh ta có thể la làng to lên để toàn thể mọi người trong bệnh viện đều biết.
-Anh ta có thể ngã nhào xuống sàn nhà, sùi bọt mép ra, giật giật mấy cái rồi... tắt thở!
-Anh ta có thể ghi lại họ và tên của cô y sĩ, giờ phút xảy ra vụ việc, tại khoa gì, phòng số mấy, giường bệnh số mấy, người làm chứng, rồi lập tức lên phản ánh với trưởng khoa, và nếu chưa hài lòng, anh ta có thể phản ánh lên giám đốc bệnh viện, trung tâm y tế quận, sở y tế thành phố, bộ y tế, thậm chí lên Hội chữ thập đỏ (Red Cross) hay Tổ chức y tế thế giới (WHO) có chi nhánh tại VN...
-Anh ta có thể phản ánh vụ việc cho báo Tuổi trẻ, Thanh Niên, Pháp luật, Công an, hay đưa vụ việc lên Facebook...
Nhưng anh ta lại im lặng chịu đựng, mà chỉ sau khi xuất viện, về nhà, anh ta mới than thở với người nhà, híc..híc...
Thiết nghĩ, lão bá tánh nên mạnh dạn gõ cửa phòng của xếp chuyên môn cấp trên, biết dùng điện thoại/email để phản ánh vụ việc lên cấp cao hơn, nên biết số điện thoại và địa chỉ (kể cả email) của một số tòa soạn báo/phóng viên, biết cách xài internet cơ bản và một số địa chỉ email của các tổ chức quốc tế trong nước (và nước ngoài)... Và lưu ý rằng trong bất cứ trường hợp nào, ta cũng phải lấy sự trung thực làm tiêu chí hàng đầu.
6. Thượng đế là ai?
LB chỉ giải thích một tí về nội dung 2 đã nói ở trên. Tại sao ông 'xếp' của LB lại là bạn thân của tổng thống Bush và thủ tướng Tony Blair? Ông ta là bộ trưởng của Mỹ (về hưu). Các bạn nên lưu ý rằng, làm bạn thân với tổng thống hoàn toàn khác với làm tổng thống, vì thế, không có ai cấm bạn có thể là bạn thân của ông Obama, ông ta cũng là con người. Câu trả lời đã rõ ràng.
Tại sao ông 'xếp' của LB lại đưa LB lên một địa vị cao chưa từng có ở trên đời? Vì ông ta nói: 'bất cứ cái gì mà anh cần giúp đỡ thì tôi sẽ giúp đỡ', và trên thực tế, LB nhờ ông giúp 100 lần thì ông ta đã giúp hơn... 100 lần, vì ông ta còn tăng lương cho LB gấp 2 lần, 3 lần, rồi 4 lần...
...Và tại sao LB lại mở đầu entry bằng câu chuyện về bản thân mình? Vì để dẫn đến lão bá tánh với một quy mô rộng hơn.
Các bạn hãy nhìn tấm hình của một con người đơn độc đi lầm lũi trong bóng đêm.
Nó phản ánh số phận tâm linh đơn độc của lão bá tánh.
Hy vọng của người đó chỉ là một bóng đèn le lói xa rất xa và bị sương mù bao phủ.
Khát vọng của người đó bị rơi vào một tấm lưới thiên la địa võng của sương mù vây bủa chung quanh.
Nhưng, những khát vọng bé nhỏ đó của lão bá tánh lại tạo nên nền tảng vật chất và một sức mạnh tâm linh vô địch của một dân tộc, vì vậy, theo nghĩa này, lão bá tánh là thượng đế.
Và chính vì vậy, một nhà lãnh đạo của một đất nước phải yêu lão bá tánh như con, nếu ngược lại thì ông ta đang chống lại... thượng đế.
7. Con sóc trên cành
1-Có 1 bác sĩ (hay y sĩ!) vì đang có bất mãn với xếp (về việc điều trị bệnh nhân là người quen của xếp) nên mặt sưng lên. Cô ta vùng vằng và cố tình chích 'vên' cho bệnh nhân này bị đau thấu trời xanh, và khi chuyền nước biển (dung dịch điện giải), cô ta vặn cho nó chảy ồng ộc vào người bệnh nhân nhanh gấp 3 lần (trong 1 giờ) so với mức bình thường. Lưu ý rằng các trợ y ở bệnh viện đều chích không đau và tốc độ chuyền nước biển vào người trung bình là 3 giờ, nếu chuyền quá nhanh thì bệnh nhân có thể bị xốc mà... chết. May mà LB biết bác sĩ này và sẽ hạ hồi phân xử.
2-Có 1 y sĩ gắn cây kim chuyền nước biển vào người một bệnh nhân. Sau khi chuyền xong, cô ta không tháo kim ra, vì nói 'để lần sau chuyền khỏi mất công tháo ra tháo vô' (!), và cô ta để cây kim đó đến gần... 3 ngày. Bệnh nhân do phải lăn qua lăn lại trên giường và phải vận động chân tay, và do lâu ngày nên cây kim bị lệch mà đâm vào phần thịt của anh ta và làm cho tay bị sưng lên. (Lưu ý rằng bệnh nhân này không có cơ hội đưa cái phong bì 200.000đ cho cô ta vì hàng ngày có 30-40 người mặc áo blouse trắng đi qua đi lại (kể cả thực tập sinh)... Đau quá, anh ta nói với cô y sĩ, cô ta tỏ vẻ rất khó chịu, giận dữ và cầm tay bệnh nhân giằng rất mạnh làm cho bệnh nhân cảm thấy rất đau đớn như muốn gãy tay luôn. Rất tiếc, khi nạn nhân này xuất viện thì mới 'báo cáo' cho LB, nên việc xử lý con 'ác quỷ' này không còn có hiệu lực nữa (không còn nhân chứng, vật chứng).
3-Có 1 bệnh nhân đã đóng đầy đủ viện phí là 3 triệu đồng để xin chuyển sang một phòng VIP. Cũng như trên, anh ta không thể đưa được cái phong bì 200.000đ cho cô điều dưỡng vì có hàng chục cô mặc áo blouse trắng ở đó. Mặc dù đã có phòng, nhưng cô điều dưỡng cứ lạnh nhạt, né tránh, ý nói 'chưa có phòng' để hành hạ anh ta 1g, 2g, rồi 3g, vì cái tội chưa bỏ vào túi cô ta cái phong bì 200.000đ, ha.. ha... ha...
(Lưu ý rằng 3 ví dụ trên chỉ là công cụ để LB khái quát hóa lên tầm vĩ mô dưới đây mà thôi)
5. Lão bá tánh không biết cách đấu tranh với các tiêu cực trong xã hội
Tất nhiên là các blogger đều biết các vụ việc tiêu cực tương tự xảy ra phổ biến ở các tuyến đường giao thông (với các 'anh hùng núp'), ở các trường đại học, tại các cuộc thi tuyển vào đại học, thi lấy bằng lái xe, tại các công trình xây dựng/giao thông/thủy lợi..., nhất là khi xin việc làm vào các cơ quan công quyền.
Với ví dụ 1, có lẽ chuyện đã được giải quyết vì bệnh nhân là người thân của xếp. Với ví dụ 3 thì 'đành chịu', ai nấy lần sau nên rút kinh nghiệm để đưa tiền cho cô ta!
Nhưng với ví dụ 2 (cô ta tỏ vẻ rất khó chịu, giận dữ và cầm tay bệnh nhân giằng rất mạnh làm cho bệnh nhân cảm thấy rất đau đớn như muốn gãy tay luôn) là một trường hợp mà lão bá tánh không biết cách giải quyết.
Anh ta có thể xử lý phổ biến cho các vấn đề trên quy mô toàn xã hội, nôm na như sau:
-Anh ta có thể la làng to lên để toàn thể mọi người trong bệnh viện đều biết.
-Anh ta có thể ngã nhào xuống sàn nhà, sùi bọt mép ra, giật giật mấy cái rồi... tắt thở!
-Anh ta có thể ghi lại họ và tên của cô y sĩ, giờ phút xảy ra vụ việc, tại khoa gì, phòng số mấy, giường bệnh số mấy, người làm chứng, rồi lập tức lên phản ánh với trưởng khoa, và nếu chưa hài lòng, anh ta có thể phản ánh lên giám đốc bệnh viện, trung tâm y tế quận, sở y tế thành phố, bộ y tế, thậm chí lên Hội chữ thập đỏ (Red Cross) hay Tổ chức y tế thế giới (WHO) có chi nhánh tại VN...
-Anh ta có thể phản ánh vụ việc cho báo Tuổi trẻ, Thanh Niên, Pháp luật, Công an, hay đưa vụ việc lên Facebook...
Nhưng anh ta lại im lặng chịu đựng, mà chỉ sau khi xuất viện, về nhà, anh ta mới than thở với người nhà, híc..híc...
Thiết nghĩ, lão bá tánh nên mạnh dạn gõ cửa phòng của xếp chuyên môn cấp trên, biết dùng điện thoại/email để phản ánh vụ việc lên cấp cao hơn, nên biết số điện thoại và địa chỉ (kể cả email) của một số tòa soạn báo/phóng viên, biết cách xài internet cơ bản và một số địa chỉ email của các tổ chức quốc tế trong nước (và nước ngoài)... Và lưu ý rằng trong bất cứ trường hợp nào, ta cũng phải lấy sự trung thực làm tiêu chí hàng đầu.
6. Thượng đế là ai?
LB chỉ giải thích một tí về nội dung 2 đã nói ở trên. Tại sao ông 'xếp' của LB lại là bạn thân của tổng thống Bush và thủ tướng Tony Blair? Ông ta là bộ trưởng của Mỹ (về hưu). Các bạn nên lưu ý rằng, làm bạn thân với tổng thống hoàn toàn khác với làm tổng thống, vì thế, không có ai cấm bạn có thể là bạn thân của ông Obama, ông ta cũng là con người. Câu trả lời đã rõ ràng.
Tại sao ông 'xếp' của LB lại đưa LB lên một địa vị cao chưa từng có ở trên đời? Vì ông ta nói: 'bất cứ cái gì mà anh cần giúp đỡ thì tôi sẽ giúp đỡ', và trên thực tế, LB nhờ ông giúp 100 lần thì ông ta đã giúp hơn... 100 lần, vì ông ta còn tăng lương cho LB gấp 2 lần, 3 lần, rồi 4 lần...
...Và tại sao LB lại mở đầu entry bằng câu chuyện về bản thân mình? Vì để dẫn đến lão bá tánh với một quy mô rộng hơn.
Các bạn hãy nhìn tấm hình của một con người đơn độc đi lầm lũi trong bóng đêm.
Nó phản ánh số phận tâm linh đơn độc của lão bá tánh.
Hy vọng của người đó chỉ là một bóng đèn le lói xa rất xa và bị sương mù bao phủ.
Khát vọng của người đó bị rơi vào một tấm lưới thiên la địa võng của sương mù vây bủa chung quanh.
Nhưng, những khát vọng bé nhỏ đó của lão bá tánh lại tạo nên nền tảng vật chất và một sức mạnh tâm linh vô địch của một dân tộc, vì vậy, theo nghĩa này, lão bá tánh là thượng đế.
Và chính vì vậy, một nhà lãnh đạo của một đất nước phải yêu lão bá tánh như con, nếu ngược lại thì ông ta đang chống lại... thượng đế.
7. Con sóc trên cành
Rượu đâu ngoắc ngoải chờ chưa thấy
Bia đâu nước miếng chảy thành dòng
Hát hò thoả kiếp long đong
Liếc nàng quên hết thịnh vong đời người
(NGLB)
LB sẽ không viết dài.
Bản chất của thượng đế, theo nghĩa rộng, là tình yêu. Tình yêu không phân biệt chính tà, tôn giáo, đảng phái, khoảng cách địa lý... Chỉ có các tôn giáo tự phân biệt với nhau, chứ tình yêu không có phân biệt tôn giáo. Vì thế, tình yêu mạnh hơn tôn giáo.
Cuối cùng, dù ta có viết gì thì viết, cuộc sống vĩ đại vẫn thản nhiên trôi qua trước mắt ta, và cái sinh mạng nhỏ bé của chúng ta sẽ nhanh chóng biến mất theo cái đám bụi khổng lồ vô thủy vô chung này.
Khi viết entry, tôi thường thấy mấy con sóc chuyền qua chuyền lại trên một cái cây cổ thụ sau vườn, và ngay bây giờ, có một chú sóc đang nhìn qua cửa sổ và hình ảnh của một bóng hồng đang vần vũ trước mắt tôi.
Khi viết entry, tôi thường thấy mấy con sóc chuyền qua chuyền lại trên một cái cây cổ thụ sau vườn, và ngay bây giờ, có một chú sóc đang nhìn qua cửa sổ và hình ảnh của một bóng hồng đang vần vũ trước mắt tôi.
HẾT.
Vào thời điểm đó (những năm 1980), ở VN chỉ có người Nga đến làm việc, còn các người nước ngoài thuộc thế giới tư bản hầu như không được lai vãng ở VN (đây là vấn đề lịch sử, đến năm 1990, tình hình đã có nhiều thay đổi). Thế mà có một bác sĩ (Việt kiều) từ Pháp đến thăm VN, rồi không hiểu bằng con đường ngoại giao gì mà ông ta lại được xuất hiện ở bệnh viện Nguyễn Tri Phương...
Trả lờiXóaLB đã chạy đi chạy lại khắp VN trên 100 lần để xin việc làm, nhưng họ đều từ chối (do LB không đi 'đường vòng', nhưng LB làm gì có vàng để đi đường vòng!), hiii tui bay gio cung vay ne- nen cung dang that nghiep- nhung k dc may man nhu NGLB laf co ng khac moi cong tac ...chuc nhung giac mo dep luon len voi NGLB nhes- ghes thawm anh- nguoi luon doc cac bai viet cua anh!
Trả lờiXóaCám ơn bạn.
Xóa(bạn có phải là Bội Ngọc kg?)
Chúc chiều vui.
Cuối năm nên họp hành liên miên, mãi đến hôm nay mới sang thăm anh LB, chúc anh vui khỏe và an lạc nhé
Trả lờiXóaUi, mình vừa định qua bạn thì bạn qua mình.
XóaMình cũng bận... khám bệnh liên miên, hihi...
Tks, chúc chiều tốt lành.
Lưu comt Hoàng Nguyễn:
Trả lờiXóaÁo yếm mùa đông ôi ta thương
Giọt sữa cong cong chảy xuống lòng
Vu sơn ngây ngất vồng cao núi
Một thoáng thơm hương, một thoáng buồn.
Lưu comt Châu Thanh Thủy:
Trả lờiXóaRêu phong nào, nước chảy dồn
Không nơi nào tụ, lại vòng mắt em
Rêu phong nào, đá đã mềm
Không yên lòng chết, lại thèm môi ai.
Thủy đây nè. 10 ngày nay làm sao mà LB phải đi bệnh viện vậy? LB ốm hay có người thân ốm? Có làm sao không? Mình nghe tin vội chạy qua đây, đọc được bài viết thâm trầm quá!
Trả lờiXóaÀ, LB bị ốm đó, lượng hồng cầu dưới mức cho phép khá xa, và ngày qua ngày, lượng hồng cầu này không tăng tí nào, bác sĩ đang... bó tay, hihi...
XóaCám ơn CTT nghen, tối ngọt ngào.
Xin chào Nhà gom lá bàng,
Trả lờiXóaTết cổ truyền ta thường có chuyện lì xì là mừng cho năm mới, có thể gọi là mừng tuổi, và khi còn nhỏ em thích được lì xì nhưng mà nhớ lại thì rất ít khi em được nhận. Có lẻ vì điều kiện riêng thôi nhưng tùy điều kiện chứ đừng để thành chuyện năng nề và chỉ cho trẻ thôi. ...
Vậy mà bây giờ lại có chuyện "lì xì" không phải vào dịp Tết, và không chỉ là cho trẻ nữa làm em cảm thấy buồn vì nhiều khi để lại hệ lụy cho cuộc sống.
Mong rằng cuộc sống hướng đến Tổ quốc, Danh dự va Trách nhiệm để dù thế nào cũng hãy làm ra tiền đàng hoàng hơn,và cuộc sống dần dần sẽ dễ chịu hơn trong điều kiện mỗi người đã cố găng và gắng hơn (tránh bớt chuyện lì xì phong bì làm chúng ta thành thói quen và dần dần thành văn hóa đẩy lùi đất nước ta) . Có câu "Hãy đối diện sự thật dù sự thật phủ phàng nhất" Có thể sẽ mất mát đau thương nhưng ta sẽ yên lòng với Tổ quốc, Danh dự va Trách nhiệm, Đất nước ta có cơ đi lên dù chậm nhưng là niềm hy vong lớn lao. "Nhưng, những khát vọng bé nhỏ đó của lão bá tánh lại tạo nên nền tảng vật chất và một sức mạnh tâm linh vô địch của một dân tộc, vì vậy, lão bá tánh là thượng đế. " (NGLB) Xin chúc Đất nước ta bớt dần đi chuyện "phong bì "...
Chúc Nhà gom lá bàng tối thật vui ...
"Nhưng, những khát vọng bé nhỏ đó của lão bá tánh lại tạo nên nền tảng vật chất và một sức mạnh tâm linh vô địch của một dân tộc, vì vậy, lão bá tánh là thượng đế"
XóaNói chung, chuyện tham nhũng lại đi ngược lại với mơ ước đó...ôi, giá như...
Cám ơn bạn, chúc tối vui.
Không thể biết là gì? Là cái mà ta có thể biết nhưng ta không chịu bỏ ra cả đời để tìm hiểu.
Trả lờiXóaCó thể biết là gì? Là cái mà ta tưởng là ta biết rồi nhưng cả đời ta không hiểu rõ về cái mà ta đã biết.
(NGLB)
Hai câu này càng nghĩ càng thấy sâu sắc và hay!
Cảm ơn anh Lá bàng nhiều...
Ui, có đến 4 bạn nặc danh luôn, LB chỉ biết có 1 bạn là nữ, nhưng lâu nay không thấy xuất hiện!
XóaCám ơn bạn nhé, chúc tối vui.
Lý thăm A Mộc mới biết LB vào viện,Sức khỏe tam ổn chưa L thăm A chúc A mau bình phục
Trả lờiXóaÀ, LB đi bv liên tục để xác định kết quả cuối cùng, vì nếu hiểu không rõ thì lần sau sẽ không biết sẽ đi hướng nào là tốt nhất...
XóaCám ơn bạn NTL nghen, ngày mới ngọt ngào.
"Bản chất của thượng đế, theo nghĩa rộng, là tình yêu. Tình yêu không phân biệt chính tà, tôn giáo, đảng phái, khoảng cách địa lý... Chỉ có các tôn giáo tự phân biệt với nhau, chứ tình yêu không có phân biệt tôn giáo. Vì thế, tình yêu mạnh hơn tôn giáo. ... mấy con sóc chuyền qua chuyền lại trên một cái cây cổ thụ sau vườn, và ngay bây giờ, có một chú sóc đang nhìn qua cửa sổ và hình ảnh của một bóng hồng đang vần vũ trước mắt tôi. " Nhận thấy cuộc sống có dòng mạch đời sống động, nóng hổi và có tình yêu đang tuôn chảy...
Trả lờiXóaCãm ơn anh Lá Bàng nhiều nhé. Chúc anh ngày mới tốt lành, nhiều niềm vui
Tình yêu xuyên suốt mọi nguồn mạch của sự sống, nó đảm bảo cho việc tái sinh ra sự sống mới không ngừng nghỉ...
XóaCám ơn bạn, ngày mới tốt lành.
Lưu comt Chu Ngọc:
Trả lờiXóaĐông về ta nhớ cô nào
Nhớ cô miền nhớ ngọt ngào gọi ai
Lưu comt Đỗ Hải Yến:
Trả lờiXóaKhông tặng cho ai thì tặng tôi
Một thời dĩ vãng đã qua rồi
Bình minh ló dạng, mau chìm khuất
Một cõi hư không, mắt vội sầu.
" các vụ việc tiêu cực tương tự xảy ra phổ biến ở các đường giao thông (với các 'anh hùng núp'), ở các trường đại học, tại các cuộc thi tuyển vào đại học, thi lấy bằng lái xe, tại các công trình xây dựng/giao thông/thủy lợi..., nhất là khi xin việc làm vào các cơ quan công quyền" (NGLB) Nhân đây nhớ lại nước Ixraen thời lập quốc, một buổi sáng tinh mơ, vị Thủ tướng nhận được cuộc điện toại bất ngờ với thời gian xin trình bày là 10 phút của vị Bộ trưởng Giáo dục rằng trong điều kiện đất nước còn muôn bề khó khăn nhưng hãy dành ra 10 triệu USD thời ấy (khá lớn trong thời giá và Ixraen lúc ấy).Rằng Ông Bộ trưởng đã thức thâu đêm và không thể chờ thêm được nữa để tìm câu trả lời cho sự nghiệp chấn hưng quốc gia là dùng tiền ấy để xây dựng Trường Đại học ngay tạo ra nguồn lực thật sự cho đất nước. .... Hơn nữa thế kỷ đã trôi qua càng minh chứng cho sự đúng đắn của yêu cầu của vị Bộ trưởng. Vậy nên mong môi trường Đại học Việt Nam ý thức được tầm quan trọng của mình mà đào tạo học thật và càng xa lánh chuyện "phong bì " càng tốt , có thể có sự khó khăn nào đó, cho một số ai đó , nhưng vì Ích quốc Lợi nhà và tầm nhìn dài hạn mà hãy cùng nhau gắng vượt qua để nước nhà có tương lai. Có thể thấy hạnh phúc thật sự trong đó, như vị Thủ tướng đầu tiên của Đức sau thế chiến II đã từng tâm sự " Hạnh phúc là hoàn thành trách nhiệm", cũng là bí quyết thành công của ngài và là một trong những tâm sự quý nhất của ngài...
Trả lờiXóaCảm ơn anh Lá Bàng nhiều và chúc anh chiều vui
Hình như bạn ở ngành giáo dục à.
XóaCách đây mấy tháng, mình có đọc 1 entry nói rằng 'ở Mỹ, từ lớp mẫu giáo đến đại học năm cuối, người ta chú trọng nhất đến việc giáo dục đạo đức, trước khi muốn nói đến bất cứ một thứ trí tuệ nào khác', mình thấy rất ngưỡng mộ.
Cám ơn bạn, chúc tối vui.